Ác Mộng
2024-08-07 23:35:45
Editor: Kingofbattle.
Ký tên xong, Lý Đằng mới biết được ác mộng của mình chỉ vừa bắt đầu.
Bác sĩ gọi tới vài gã hộ lý, ba chân bốn cẳng xách Lý Đằng vào trong phòng giải phẫu.
Sau đó dùng vòng tay hợp kim, khoá cổ tay và mắt cá chân của hắn lại, tứ chi đều bị chụp xích sắt.
Lý Đằng cảm giác tình huống có gì đó sai sai.
Bánh mì, bánh quy cùng đồ uống có tác dụng chính là hồi phục sức khoẻ, đối với người bị nhiễm trùng nặng, cơ thể suy kiệt như Lý Đằng mà nói thì tác dụng không lớn, đối mặt với nhiều hộ lý khoẻ mạnh như vậy, người suy yếu như hắn chẳng thể phản kháng được gì.
Chỉ có thể lên tiếng phản đối, tiếp đến mặc cho bọn hắn khoá chết trên bàn giải phẫu.
Bác sĩ đẩy một chiếc xe nhỏ đi tới, phía trên chất đống đủ loại dụng cụ giải phẫu loang lổ vết rỉ sét.
"Không phải là bỏ vào khoang trị liệu sao?" Lý Đằng hỏi bác sĩ một tiếng.
"Cậu bị thương nặng như vậy, trước tiên tôi sẽ giải phẫu cho cậu đã, sau đó lại đưa vào khoang trị liệu." Bác sĩ giải thích cho Lý Đằng vài câu, sau đó cầm lấy dao phẫu thuật.
"Loại hoàn cảnh này có thể làm giải phẫu? Mấy dụng cụ y khoa này có khử trùng chưa vậy?" Lý Đằng có cảm giác mình đã rơi vào hắc điếm. Từ lúc được trực thăng chở đến đây, cơ thể quá suy nhược nên hắn không thể nắm giữ vận mệnh của mình, chỉ có thể mặc cho người xẻ thịt.
"Không việc gì đâu, dù sao cũng phải tiến vào khoang trị liệu, khoang trị liệu sẽ thanh trừ tất cả virus cùng vì khuẩn trong cơ thể cậu." Bác sĩ nói xong cầm lấy dao giải phẫu rạch xuống, cầm bút đánh dấu x trên bụng Lý Đằng.
"Đã như vậy, vậy không cần phiền ngài làm giải phẫu, trực tiếp bỏ tôi vào khoang trị liệu là xong." Lý Đằng thương lượng với bác sĩ.
"Như vậy sao được? Bỏ cậu vào khoang trị liệu, tất cả điểm tích lũy của cậu đều trả cho thành phố điện ảnh, không có quan hệ gì với tôi, nhưng nếu như tôi làm giải phẫu, thì cậu sẽ trả một số điểm tích luỹ lớn, cơ hội kiếm lấy nhiều điểm tích lũy như vậy, tại sao tôi phải bỏ qua chứ?"
Bác sĩ nói xong quẹt bút vài cái, sau đó cầm lấy dao giải phẫu rỉ sét, rạch một đường theo đánh dấu vừa nãy trên bụngLý Đằng, lưỡi dao sắc bén đã bắt đầu lướt đi.
Lý Đằng chỉ biết kêu la thảm thiết.
"Cậu chịu đựng một chút, trước kia tôi là bác sỹ thú y, chưa từng giải phẫu cho người, khó được có cơ hội được thực hành trên người như vậy. "
"Dạ dày của cậu có xúc cảm không tệ......"
"Cậu đừng nôn mửa, cẩn thận bị thắt khí quản. "
"Tôi tìm xem lá gan ở nơi nào......"
"Chậc chậc, đã trở nên rất tệ rồi, màu sắc đều thâm đen. "
"......"
"Bác sĩ, còn bao lâu nữa? "
"Còn sớm, vừa mới bắt đầu, đừng nóng vội. "
"......"
Giải phẫu giằng co suốt hai giờ.
Vì ngăn ngừa Lý Đằng chết trong quá trình giải phẫu, bác sĩ nhiều lần tiêm cho hắn loại thuốc gì đó, khiến cho Lý Đằng giữ được tỉnh táo trong toàn bộ quá trình.
Gã bác sĩ mổ xẻ bộ đồ lòng Lý Đằng đến rối loạn, đã gần như cận kề cái chết, chính hắn cũng bị mệt mỏi, mới gọi hộ lý đến đây, để cho bọn họ nâng cơ thể tàn phá của Lý Đằng, cùng với các bộ phận cơ thể bị cắt ra ném toàn bộ vào khoang trị liệu.
......
Hơn mười phút sau, khoang trị liệu bật nắp.
Lý Đằng ngồi dậy thoát khỏi cỗ vật chất thần bí kia.
Hắn vội vàng kiểm tra cơ thể của mình, đặc biệt là vật kia.
Đã chữa trị hoàn hảo không tổn hao gì.
"Tặng cậu một bộ quần áo bệnh nhân." Bác sĩ đi tới, rất tốt mang theo một bộ quần áo bệnh nhân đưa cho Lý Đằng.
"Là miễn phí sao?" Lý Đằng hỏi một câu để xác nhận với bác sĩ.
"Đã tính toán trong tiền chữa bệnh, nếu cậu không mặc có thể ném đi, nhưng sẽ không vì vậy mà giảm bớt phí chữa bệnh." Bác sĩ trả lời Lý Đằng.
"Tốt, cám ơn." Lý Đằng mặc quần áo tử tế xong mới nhìn vị bác sĩ kia thật lâu.
"Nhớ kỹ mặt của tôi cũng vô dụng, rất nhanh cậu sẽ quên đi chuyện báo thù, thành phố điện ảnh cấm tuyệt đối cấm làm loạn, cậu không giết được tôi, hơn nữa một khi cậu tấn công tôi, cũng sẽ bị đưa đi biến thành tượng sáp. Mặt khác, sau này cậu còn phải gặp tôi rất nhiều." Tựa hồ gã bác sĩ đã sớm đoán được ý định của Lý Đằng.
Có thể nghĩ, trước Lý Đằng, có lẽ không chỉ một người bị trúng độc thủ của tên lang băm này.
"Không có, tôi chỉ cảm ơn đã cứu mạng thôi, hơn nữa, còn giữ được cơ thể nguyên vẹn." Lý Đằng cười cười.
Cừu hận đều ghi ở trong lòng, không cần phải biểu hiện ra ngoài.
Đặc biệt là lúc ngươi yếu ớt nhất.
"Đây là danh sách chi phí, bởi vì cậu đã ký tên xác nhận, cho nên không cần phải ký tiếp." Bác sĩ đưa bản sao của tờ đơn trước đó cho Lý Đằng.
Hiện tại phía trên đã chi chít các loại chi phí.
Kể cả bộ quần áo bệnh nhân hắn đưa cho Lý Đằng, giá 20 điểm tích lũy một bộ.
Tổng tiền chữa bệnh dùng là 999 điểm tích lũy.
Trong đó khoang trị liệu tốn hơn 300, còn lại đều là chi phí phát sinh thêm của bác sĩ.
Khoang trị liệu cứu một người sống lại cũng chỉ tốn 1000 điểm tích lũy, Lý Đằng nhìn thấy hắn kê khai 999 điểm tích luỹ, hẳn là bị hạn chế nào đó của thành phố điện ảnh, cao hơn mà nói cũng không thể được.
Chi phí chữa bệnh cũng không thể cao hơn cứu sống người?
Cho nên đúng là 999.
Lý Đằng đã ký tên.
Nhưng mà, khi đó hắn có thể không ký sao?
Từ giờ trở đi, tất cả chi phí Lý Đằng diễn xuất, chỉ có thể cầm một nửa.
Một nửa sẽ được trừ dần vào chi phí chữa bệnh.
Một năm này, hắn có thể trả hết sao?
"Bị ép buộc đến trên đỉnh chóp đá, thì đừng nghĩ còn sống mà trở về. "
"Nơi này chính là địa ngục."
"Người ta là dao thớt, chúng ta là cá thịt."
"Chịu đựng đủ loại tra tấn giống như địa ngục là chuyện rất bình thường."
"Ít nhất hiện tại mình còn còn sống. "
"Còn sống chính là hy vọng. "
"Thù này, mình nhất định phải báo. "
"Nhục nhã hôm nay, ngày khác mình sẽ hoàn trả cho hắn gấp trăm ngàn lần."
"Chỉ có sống tiếp, mới có thể nói tới chuyện báo thù."
"Mình không thể để tức giận cùng oán hận làm mờ lý trí."
"Nhẫn nhục."
Lý Đằng tự thuyết phục chính mình, mỉm cười bước ra khỏi bệnh viện.
Bên đường có bảng hướng dẫn.
Bên trong cửa hàng có bảng đếm ngược.
Lần quay phim này còn dư khoảng nửa giờ.
Không biết địa điểm quay phim cách nơi này bao xa, Lý Đằng bước nhanh hơn, chạy tới điểm họp mặt.
Sau khi được chữa trị toàn bộ, cả người hắn nhẹ nhõm, thân thể hoàn hảo như lúc ban đầu.
Chuyện mấy ngày này trải qua, liền giống như một cơn ác mộng.
Hiện tại Lý Đằng có thể làm, chính là đừng để cơn ác mộng này trở thành bóng ma tâm lý đeo bám hắn.
Hắn chỉ có thể cố gắng phân tích những ưu điểm để giải thích những gì trải qua.
Ví dụ như sức chịu đựng đau đớn của hắn đã tăng nhiều, ít nhất tăng lên gấp vài lần.
Hắn tin tưởng dựa vào ý chí, có thể giúp cơ thể mạnh mẽ hơn.
Tâm lý của hắn có thể tự điều chỉnh.
Có thể giúp cho bản thân vượt qua đủ loại tâm tình tiêu cực, dùng cả lý trí bước tiếp, khiêu chiến tình cảnh tàn khốc hơn.
"Trời định giáng cho người nào trách nhiệm lớn lao , ắt trước tiên làm cho khốn khó tâm trí , nhọc nhằn gân cốt , thân xác bị đói khát , chịu nỗi khổ sở nghèo túng , làm việc gì cũng không thuận lợi. Như thế là để lay động tâm trí người ấy , để tính tình người ấy trở lên kiên nhẫn , để tăng thêm tài năng cho người ấy. "
(chú thích: trích từ sách của Mạnh Tử.)
Chạy gấp hơn 10 phút, rốt cục Lý Đằng nhìn thấy cảnh phố quen thuộc.
Còn có quán cafe.
Bàn cà phê đã đầy người.
Trên bàn dường như có mấy chỗ trống.
Xem chừng cho dù có đồ tráng miệng, cũng đã sớm bị bọn họ ăn sạch rồi.
Lần này sẽ đói bụng.
Hiện tại Lý Đằng đang có hoài nghi sâu sắc.
Chính là điểm vận khí của hắn phải dao động vượt xa so với người thường.
Màn đầu cực kém, gặp được cừu nhân Quách Chí Bằng, còn bị hắn đụng.
Rút thưởng rút trúng 10% không điểm.
Màn thứ hai thì cực tốt, tới đây ăn chùa ba dĩa đồ tráng miệng, còn lấy được lá thăm "ngươi là quỷ" duy nhất, giành được chiến thắng.
Bây giờ là màn thứ ba, vận khí lại đen như dái chó.
Trước khi đến đây kém chết trên đỉnh chóp đá, còn bị một gã bác sĩ biến thái lừa gạt, giày vò đến sống không bằng chết.
Cho nên, cảnh quay lần này phải hết sức cẩn thận, bằng không thì rất có thể sẽ ngủm.
Nếu như hẹo, thì những khổ cực mà hắn chịu đựng trước đó trở nên vô dụng.
Hắn cũng không có cơ hội báo thù.
Ký tên xong, Lý Đằng mới biết được ác mộng của mình chỉ vừa bắt đầu.
Bác sĩ gọi tới vài gã hộ lý, ba chân bốn cẳng xách Lý Đằng vào trong phòng giải phẫu.
Sau đó dùng vòng tay hợp kim, khoá cổ tay và mắt cá chân của hắn lại, tứ chi đều bị chụp xích sắt.
Lý Đằng cảm giác tình huống có gì đó sai sai.
Bánh mì, bánh quy cùng đồ uống có tác dụng chính là hồi phục sức khoẻ, đối với người bị nhiễm trùng nặng, cơ thể suy kiệt như Lý Đằng mà nói thì tác dụng không lớn, đối mặt với nhiều hộ lý khoẻ mạnh như vậy, người suy yếu như hắn chẳng thể phản kháng được gì.
Chỉ có thể lên tiếng phản đối, tiếp đến mặc cho bọn hắn khoá chết trên bàn giải phẫu.
Bác sĩ đẩy một chiếc xe nhỏ đi tới, phía trên chất đống đủ loại dụng cụ giải phẫu loang lổ vết rỉ sét.
"Không phải là bỏ vào khoang trị liệu sao?" Lý Đằng hỏi bác sĩ một tiếng.
"Cậu bị thương nặng như vậy, trước tiên tôi sẽ giải phẫu cho cậu đã, sau đó lại đưa vào khoang trị liệu." Bác sĩ giải thích cho Lý Đằng vài câu, sau đó cầm lấy dao phẫu thuật.
"Loại hoàn cảnh này có thể làm giải phẫu? Mấy dụng cụ y khoa này có khử trùng chưa vậy?" Lý Đằng có cảm giác mình đã rơi vào hắc điếm. Từ lúc được trực thăng chở đến đây, cơ thể quá suy nhược nên hắn không thể nắm giữ vận mệnh của mình, chỉ có thể mặc cho người xẻ thịt.
"Không việc gì đâu, dù sao cũng phải tiến vào khoang trị liệu, khoang trị liệu sẽ thanh trừ tất cả virus cùng vì khuẩn trong cơ thể cậu." Bác sĩ nói xong cầm lấy dao giải phẫu rạch xuống, cầm bút đánh dấu x trên bụng Lý Đằng.
"Đã như vậy, vậy không cần phiền ngài làm giải phẫu, trực tiếp bỏ tôi vào khoang trị liệu là xong." Lý Đằng thương lượng với bác sĩ.
"Như vậy sao được? Bỏ cậu vào khoang trị liệu, tất cả điểm tích lũy của cậu đều trả cho thành phố điện ảnh, không có quan hệ gì với tôi, nhưng nếu như tôi làm giải phẫu, thì cậu sẽ trả một số điểm tích luỹ lớn, cơ hội kiếm lấy nhiều điểm tích lũy như vậy, tại sao tôi phải bỏ qua chứ?"
Bác sĩ nói xong quẹt bút vài cái, sau đó cầm lấy dao giải phẫu rỉ sét, rạch một đường theo đánh dấu vừa nãy trên bụngLý Đằng, lưỡi dao sắc bén đã bắt đầu lướt đi.
Lý Đằng chỉ biết kêu la thảm thiết.
"Cậu chịu đựng một chút, trước kia tôi là bác sỹ thú y, chưa từng giải phẫu cho người, khó được có cơ hội được thực hành trên người như vậy. "
"Dạ dày của cậu có xúc cảm không tệ......"
"Cậu đừng nôn mửa, cẩn thận bị thắt khí quản. "
"Tôi tìm xem lá gan ở nơi nào......"
"Chậc chậc, đã trở nên rất tệ rồi, màu sắc đều thâm đen. "
"......"
"Bác sĩ, còn bao lâu nữa? "
"Còn sớm, vừa mới bắt đầu, đừng nóng vội. "
"......"
Giải phẫu giằng co suốt hai giờ.
Vì ngăn ngừa Lý Đằng chết trong quá trình giải phẫu, bác sĩ nhiều lần tiêm cho hắn loại thuốc gì đó, khiến cho Lý Đằng giữ được tỉnh táo trong toàn bộ quá trình.
Gã bác sĩ mổ xẻ bộ đồ lòng Lý Đằng đến rối loạn, đã gần như cận kề cái chết, chính hắn cũng bị mệt mỏi, mới gọi hộ lý đến đây, để cho bọn họ nâng cơ thể tàn phá của Lý Đằng, cùng với các bộ phận cơ thể bị cắt ra ném toàn bộ vào khoang trị liệu.
......
Hơn mười phút sau, khoang trị liệu bật nắp.
Lý Đằng ngồi dậy thoát khỏi cỗ vật chất thần bí kia.
Hắn vội vàng kiểm tra cơ thể của mình, đặc biệt là vật kia.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đã chữa trị hoàn hảo không tổn hao gì.
"Tặng cậu một bộ quần áo bệnh nhân." Bác sĩ đi tới, rất tốt mang theo một bộ quần áo bệnh nhân đưa cho Lý Đằng.
"Là miễn phí sao?" Lý Đằng hỏi một câu để xác nhận với bác sĩ.
"Đã tính toán trong tiền chữa bệnh, nếu cậu không mặc có thể ném đi, nhưng sẽ không vì vậy mà giảm bớt phí chữa bệnh." Bác sĩ trả lời Lý Đằng.
"Tốt, cám ơn." Lý Đằng mặc quần áo tử tế xong mới nhìn vị bác sĩ kia thật lâu.
"Nhớ kỹ mặt của tôi cũng vô dụng, rất nhanh cậu sẽ quên đi chuyện báo thù, thành phố điện ảnh cấm tuyệt đối cấm làm loạn, cậu không giết được tôi, hơn nữa một khi cậu tấn công tôi, cũng sẽ bị đưa đi biến thành tượng sáp. Mặt khác, sau này cậu còn phải gặp tôi rất nhiều." Tựa hồ gã bác sĩ đã sớm đoán được ý định của Lý Đằng.
Có thể nghĩ, trước Lý Đằng, có lẽ không chỉ một người bị trúng độc thủ của tên lang băm này.
"Không có, tôi chỉ cảm ơn đã cứu mạng thôi, hơn nữa, còn giữ được cơ thể nguyên vẹn." Lý Đằng cười cười.
Cừu hận đều ghi ở trong lòng, không cần phải biểu hiện ra ngoài.
Đặc biệt là lúc ngươi yếu ớt nhất.
"Đây là danh sách chi phí, bởi vì cậu đã ký tên xác nhận, cho nên không cần phải ký tiếp." Bác sĩ đưa bản sao của tờ đơn trước đó cho Lý Đằng.
Hiện tại phía trên đã chi chít các loại chi phí.
Kể cả bộ quần áo bệnh nhân hắn đưa cho Lý Đằng, giá 20 điểm tích lũy một bộ.
Tổng tiền chữa bệnh dùng là 999 điểm tích lũy.
Trong đó khoang trị liệu tốn hơn 300, còn lại đều là chi phí phát sinh thêm của bác sĩ.
Khoang trị liệu cứu một người sống lại cũng chỉ tốn 1000 điểm tích lũy, Lý Đằng nhìn thấy hắn kê khai 999 điểm tích luỹ, hẳn là bị hạn chế nào đó của thành phố điện ảnh, cao hơn mà nói cũng không thể được.
Chi phí chữa bệnh cũng không thể cao hơn cứu sống người?
Cho nên đúng là 999.
Lý Đằng đã ký tên.
Nhưng mà, khi đó hắn có thể không ký sao?
Từ giờ trở đi, tất cả chi phí Lý Đằng diễn xuất, chỉ có thể cầm một nửa.
Một nửa sẽ được trừ dần vào chi phí chữa bệnh.
Một năm này, hắn có thể trả hết sao?
"Bị ép buộc đến trên đỉnh chóp đá, thì đừng nghĩ còn sống mà trở về. "
"Nơi này chính là địa ngục."
"Người ta là dao thớt, chúng ta là cá thịt."
"Chịu đựng đủ loại tra tấn giống như địa ngục là chuyện rất bình thường."
"Ít nhất hiện tại mình còn còn sống. "
"Còn sống chính là hy vọng. "
"Thù này, mình nhất định phải báo. "
"Nhục nhã hôm nay, ngày khác mình sẽ hoàn trả cho hắn gấp trăm ngàn lần."
"Chỉ có sống tiếp, mới có thể nói tới chuyện báo thù."
"Mình không thể để tức giận cùng oán hận làm mờ lý trí."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Nhẫn nhục."
Lý Đằng tự thuyết phục chính mình, mỉm cười bước ra khỏi bệnh viện.
Bên đường có bảng hướng dẫn.
Bên trong cửa hàng có bảng đếm ngược.
Lần quay phim này còn dư khoảng nửa giờ.
Không biết địa điểm quay phim cách nơi này bao xa, Lý Đằng bước nhanh hơn, chạy tới điểm họp mặt.
Sau khi được chữa trị toàn bộ, cả người hắn nhẹ nhõm, thân thể hoàn hảo như lúc ban đầu.
Chuyện mấy ngày này trải qua, liền giống như một cơn ác mộng.
Hiện tại Lý Đằng có thể làm, chính là đừng để cơn ác mộng này trở thành bóng ma tâm lý đeo bám hắn.
Hắn chỉ có thể cố gắng phân tích những ưu điểm để giải thích những gì trải qua.
Ví dụ như sức chịu đựng đau đớn của hắn đã tăng nhiều, ít nhất tăng lên gấp vài lần.
Hắn tin tưởng dựa vào ý chí, có thể giúp cơ thể mạnh mẽ hơn.
Tâm lý của hắn có thể tự điều chỉnh.
Có thể giúp cho bản thân vượt qua đủ loại tâm tình tiêu cực, dùng cả lý trí bước tiếp, khiêu chiến tình cảnh tàn khốc hơn.
"Trời định giáng cho người nào trách nhiệm lớn lao , ắt trước tiên làm cho khốn khó tâm trí , nhọc nhằn gân cốt , thân xác bị đói khát , chịu nỗi khổ sở nghèo túng , làm việc gì cũng không thuận lợi. Như thế là để lay động tâm trí người ấy , để tính tình người ấy trở lên kiên nhẫn , để tăng thêm tài năng cho người ấy. "
(chú thích: trích từ sách của Mạnh Tử.)
Chạy gấp hơn 10 phút, rốt cục Lý Đằng nhìn thấy cảnh phố quen thuộc.
Còn có quán cafe.
Bàn cà phê đã đầy người.
Trên bàn dường như có mấy chỗ trống.
Xem chừng cho dù có đồ tráng miệng, cũng đã sớm bị bọn họ ăn sạch rồi.
Lần này sẽ đói bụng.
Hiện tại Lý Đằng đang có hoài nghi sâu sắc.
Chính là điểm vận khí của hắn phải dao động vượt xa so với người thường.
Màn đầu cực kém, gặp được cừu nhân Quách Chí Bằng, còn bị hắn đụng.
Rút thưởng rút trúng 10% không điểm.
Màn thứ hai thì cực tốt, tới đây ăn chùa ba dĩa đồ tráng miệng, còn lấy được lá thăm "ngươi là quỷ" duy nhất, giành được chiến thắng.
Bây giờ là màn thứ ba, vận khí lại đen như dái chó.
Trước khi đến đây kém chết trên đỉnh chóp đá, còn bị một gã bác sĩ biến thái lừa gạt, giày vò đến sống không bằng chết.
Cho nên, cảnh quay lần này phải hết sức cẩn thận, bằng không thì rất có thể sẽ ngủm.
Nếu như hẹo, thì những khổ cực mà hắn chịu đựng trước đó trở nên vô dụng.
Hắn cũng không có cơ hội báo thù.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro