Chương 30 - Một Đám Người Tốt

Tất Cả Đều Tron...

2024-08-07 23:35:45

Editor: Kingofbattle.

Nói đến đây, Hoàng Tấn hít sâu một hơi, nhìn một góc 45 độ lên trần nhà, tựa hồ bản thân được Khổng Minh đoán chuyện như thần bám vào người, chẳng qua là trong tay thiếu cái quạt lông.

Tất cả mọi người ở đây đều liếc nhìn hắn, ngay cả loại người mắt mọc trên đỉnh đầu như Phùng Đại Hải cũng muốn khiêm tốn thỉnh giáo hắn, đời người khó có được thời khắc huy hoàng này, đương nhiên là muốn hưởng thụ cảm giác này nhiều một chút.

"Trừ phi cái gì! ? Con mẹ nó có tin lão tử lập tức cắt trứng dái của cậu hay không ?" Phùng Đại Hải bởi vì bị phạt 100 điểm tích lũy mà tâm phiền ý loạn, bởi vậy tính kiên nhẫn cũng hạ thấp, nghe thấy Hoàng Tấn mỗi lần nói chuyện đều ngừng lại mà tức giận.

Hết lần này tới lần khác tên Hoàng Tấn này cứ thích nửa úp nửa mở, nhiều lần nhấn mạnh cùng tạm dừng.

Cậu cho là đang kể chuyện sao? Tiểu thuyết trên mạng cũng không có câu chương kiểu này!

"Cậu đừng nói là, cô ta làm vậy là muốn cùng xuống địa ngục với tên tra nam kia?" Đỗ Khánh nhịn không được nói xen vào.

"Sao có thể như vậy được? Hai người kia đều là hạng gian xảo, nói chuyện yêu đương hơn nửa chỉ là xã giao, lừa gạt đối phương để kiếm lợi mà thôi, cô ta tuyệt đối không ngu tới mức xuống địa ngục cùng tên tra nam kia." Hoàng Tấn lắc đầu.

"Cậu đừng có nói chen vào được hay không?" Phùng Đại Hải cố nén giận mà cắt lời Đỗ Khánh.

Đỗ Khánh và hắn đều là thành viên công hội, hắn không tiện nổi đoá với Đỗ Khánh, nhưng hắn rất khó chịu để Hoàng Tấn dài dòng, đang chờ Hoàng Tấn nói thẳng vào điểm chính, Đỗ Khánh lại nhảy ra phá rối, càng khiến cho Hoàng Tấn được nước lấn tới ! Cọ qua cọ lại mẹ nó quá dài dòng luyên thuyên!

"Thật có lỗi." Đỗ Khánh vội vàng nói xin lỗi Phùng Đại Hải.

"Một trai một gái bèo nước gặp nhau mà thôi, nói không chừng giữa bọn họ chỉ là quan hệ chịch xã giao, cho dù thế nào cũng chưa tới mức có thể hy sinh vì đối phương, cho nên tôi nói......" Hoàng Tấn tiếp tục phân tích.

"Con mẹ cậu vừa rồi mới nói đến "trừ phi", hiện tại lại đổi qua chủ đề khác, lải nhải kéo đông kéo tây, cho dù lão tử liều mạng thua cảnh này, cũng phải giết cậu ném vào địa ngục!" Phùng Đại Hải đã cực kỳ tức giận đối với Hoàng Tấn.

"Hắn chính là trạch tinh, anh muốn làm bạn với kẻ này…không nói làm bạn, cho dù anh chỉ gần hắn một chút, nói chuyện mấy câu với hắn, sớm muộn gì anh cũng bị tức chết, tôi rất hiểu rõ điểm này. " Cao Phi ở bên cạnh khuyên Phùng Đại Hải.

"Cái tên phún tử như anh có tư cách gì nói tôi? Tôi là giang tinh? Thật sự là đáng cười, từ lúc nào tôi tranh cãi với anh? Tôi chỉ giảng đạo lý mà thôi, còn anh? Anh cũng chỉ biết phun bậy!"

"Liền giống như cảnh quay đầu, cái tên tra nam Lý Đằng vu hãm Bằng ca(Quách Chí Bằng), cưỡng đoạt nữ sinh viên, Bằng ca biến thành tượng sáp chết không đối chứng hắn mới dám nói, lúc ấy tôi chỉ ra điểm này có sai ư? Là anh tranh cãi với tôi, chúng ta nói đạo lý một chút, chỉ nói tới chuyện này thôi, hai người chúng ta ai là giang tinh? "

"Anh nói không có đạo lý thì bắt đầu phun tôi, lúc ấy mọi người ở đây, có thể phân xử cho chúng ta, anh không chỉ là giang tinh, anh còn là phún tử......" Hoàng Tấn không nghĩ tới lúc này Cao Phi còn dám nhảy ra chỉ trích hắn, không khỏi tức giận.

"BA!" một tiếng cực to.

Sau đó là tiếng kêu thảm thiết của Hoàng Tấn.

Phùng Đại Hải vừa rồi đã hết nhịn nổi, lúc Hoàng Tấn tranh cãi cùng Cao Phi, roi trong tay đã quất xuống, trước hết đánh một roi, rốt cục Hoàng Tấn phải ngừng nói, bắt đầu kêu la thảm thiết.

"Hiện tại có thể nói "trừ phi" chưa?" Phùng Đại Hải giơ roi trong tay lên, chuẩn bị đánh tiếp.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Lão đại đừng đánh! Chuyện này không phải tại em! Em vốn đã muốn nói, chính là bọn họ xen vào, chọc vào, chọc vào, chọc vào, đánh lạc hướng lời của em......" Hoàng Tấn rất là ủy khuất.

Phùng Đại Hải giơ tay che mắt, giờ khắc này hắn rất muốn khóc.

Con mẹ cậu đúng là giang tinh...? Con mẹ cậu đúng là giang thần...! Đến lúc này rồi, cậu còn muốn cãi tay đôi với lão tử!

Một người bị tức đến phát điên là cảm giác gì?

"Bắt đầu từ bây giờ! Cậu nói vào trọng điểm cho lão tử! Mỗi lần cậu nói nhảm một lần! lão tử sẽ quất cậu một roi! Cho đến khi nào cậu nói vào trọng tâm mới thôi! OK? " Phùng Đại Hải cảnh cáo Hoàng Tấn lần cuối.

"OK." Hoàng Tấn vội vàng gật đầu.

"Trừ phi, trừ phi số dư trong tài khoản Anna chưa đủ, ngay cả 40 điểm tích lũy cũng không có! Nàng biết rõ Lý Đằng là điệp viên ngầm, cho nên rất lo lắng Lý Đằng bị giết. Một khi Lý Đằng bị giết, phe toà soạn sẽ thua, nàng bị khấu trừ điểm về âm, ngay cả cơ hội tiến vào đoàn phim địa ngục cũng không có." Hoàng Tấn đã nói vào điểm mấu chốt.

Sắc mặt Phùng Đại Hải âm trầm không có lên tiếng, lúc trước hắn không đủ tỉnh táo, thật đúng là có khả năng này.

"Cho nên, nàng quyết định bí quá hoá liều, thử tự bạo giết anh, đánh bạc trong tài khoản của anh không đủ 100 điểm tích lũy, nói như vậy bộ phim sẽ bị cưỡng ép chấm dứt. Cho dù không đạt được mục đích, cũng sẽ khiến anh hoài nghi nàng ta, thực hiện kế sách di hoa tiếp mộc."

(di hoa tiếp mộc: tương tự đổi trắng thay đen)

"Khi anh quyết định muốn giết điệp viên ngầm là Lý Đằng này, tương đương với phe nàng sẽ thua, điểm tích lũy trở thành số âm, trực tiếp bị đóng sáp ngủm củ tỏi, đương nhiên là nàng lựa chọn xuống địa ngục, ít nhất còn có một phần tám hy vọng sống sót."

"Lão đại, anh xem em phân tích có hợp lý hay không? " Hoàng Tấn lộ vẻ đắc ý.

Kịch bản phức tạp như vậy, lại bị hắn phân tích thông thấu, quả thực là nắm giữ mọi chuyện trong bàn tay...!

"Nói nhiều như vậy, ý của cậu chính là, tất nhiên Lý Đằng có hiềm nghi lớn nhất?" Phùng Đại Hải vừa nghe liền hiểu.

"Đúng vậy, trước đó Anna tự bạo, Lý Đằng có hiềm nghi là 90%, Anna tự bạo, muốn chúng ta dời lực chú ý, nhưng vừa khéo chắc chắn Lý Đằng là điệp viên ngầm! Hiện tại ta có thể khẳng định 100%, Lý Đằng chính là điệp viên ngầm! Giết hắn tuyệt đối không có sai! " Hoàng Tấn trả lời Phùng Đại Hải.

"Cậu cảm thấy thế nào? " Phùng Đại Hải hỏi ý kiến Đỗ Khánh.

"Tôi cảm thấy hắn nói rất có lý, hiện tại Hải ca giết Lý Đằng, đây là giúp cho đôi cẩu nam nữ này cùng xuống địa ngục, đồng thời chúng ta còn thắng được màn diễn xuất này, một công nhiều việc." Đỗ Khánh nhẹ gật đầu.

"Nói như vậy, cậu cũng cho rằng 100% Lý Đằng là điệp viên ngầm?" Phùng Đại Hải hỏi xác nhận thêm lần nữa.

"Đúng vậy! tiểu Hoàng vừa mới nói, Anna tự bạo, chính là bán đứng Lý Đằng là điệp viên ngầm." Giọng nói Đỗ Khánh rất kiên định.

Lúc này Đỗ Khánh và Hoàng Tấn phải ngăn cản Phùng Đại Hải giết chết Anna, bọn hắn biết rõ Phùng Đại Hải rất oán giận Anna, hận không thể giết Anna tại chỗ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhưng mà làm vậy, ngoại trừ có thể xả giận ra, căn bản là không có chút ý nghĩa nào.

Bởi vì Anna vốn sẽ xuống địa ngục, giết nàng, có tăng thêm hình phạt cũng là xuống địa ngục, ngược lại để cho Lý Đằng thoát chết.

Bất luận như thế nào, bọn hắn đều muốn thuyết phục Phùng Đại Hải giết chết Lý Đằng.

"Được rồi! Tôi sẽ tin hai cậu lần này!"

Phùng Đại Hải lộ vẻ âm trầm, đồng ý đề nghị của hai người, sau đó xách lên một khẩu súng lục, đi tới nhắm ngay ót Lý Đằng.

"Mày mà giết hắn, mày sẽ phải hối hận!" Anna bị trói thành bánh chưng không cam lòng la hét Phùng Đại Hải.

"Con trai, đừng do dự...! Nhanh bóp cò!" Lý Đằng cười khì khì mắng Phùng Đại Hải.

"Lão đại ra tay đi! Bọn họ quỷ kế đa đoan, đừng có nghe bọn họ nói cái gì ! Cẩn thận trúng kế! " Hoàng Tấn lớn tiếng thúc giục Phùng Đại Hải. Cái tên Phùng Đại Hải này quá không đáng tin cậy, Hoàng Tấn rất lo lắng đêm dài lắm mộng, lại bị Lý Đằng cùng Anna liên thủ làm ra hành động gì đó.

"Nhanh chấm dứt! Cảnh quay này diễn quá mệt." Đỗ Khánh cũng mở miệng.

"Phùng Đại Hải mày là thằng não heo! Lại đi tin Hoàng Tấn nói! Mày không nhìn ra là hắn lừa mày hay sao" Anna hiển nhiên là có chút nóng nảy.

"Tiện nhân câm mồm cho lão tử!" Phùng Đại Hải kìm không nổi lửa giận, quay người cầm súng chỉa vào trán Anna.

"Lão đại! Đừng xúc động...! Em làm sao đi gài anh chứ? Đừng trúng gian kế của ả ta! Giết Lý Đằng! Không thể giết ả! " Hoàng Tấn không khỏi nóng nảy, Phùng Đại Hải này là cấp bậc tổ diễn viên, còn xúc động như vậy, quả thật không khiến người ta bớt lo.

"Mẹ mày! Đều trói thành như vậy, còn có gian kế cái beep!" Phùng Đại Hải rất khinh thường mà chửi Hoàng Tấn, sau đó thu hồi súng, đạp Anna mấy đá.

Đương nhiên là hắn không có xúc động như vậy, vừa rồi dùng súng chỉ vào Anna, cũng chỉ là hù dọa nàng ta để bớt giận mà thôi.

Chẳng qua là, khi hắn đạp Anna mấy đá xả giận, đang muốn quay người giết Lý Đằng mới phát hiện, đúng là hắn đã trúng kế!

"CUT! "

Đạo diễn lại cắt đứt ghi hình.

"Phùng Đại Hải là đầu heo sao? Như vậy cũng có thể thua?" Hoàng Tấn tức giận mắng to.

"Làm cái quỷ gì? " Đỗ Khánh trợn mắt há hốc mồm.

"Còn có thể chơi như vậy? " Cao Phi, Ngải Toa, Daisy hoàn toàn không thể tin được những gì đang diễn ra.

"Ha ha ha ha ha......" Anna cười to.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Một Đám Người Tốt

Số ký tự: 0