Bạch Hạc Tuyền Qua
Phương Tưởng
2024-07-22 07:36:44
Con mắt người đá chợt hiện màu đỏ đầy yêu dị giống như ngọc tủy màu đỏ, làm cho khuôn mặt đá kia cũng trở nên sinh động hơn, tạo ra một cảm giác âm lãnh rất khó diễn tả. Đường Thiên có cảm giác mình đang bị độc xà nhìn vào vậy.
Phía sau truyền đến tiếng Binh giao đấu cùng hai gã người đá khác. Thực lực của đám người đá này còn mạnh hơn so với dự tính của Đường Thiên, hơn nữa chiêu thức đã quái dị lại chiếm ưu thế về số lượng.
Tình thế với bọn họ rất bất lợi nhưng Đường Thiên đã có biện pháp.
"Quỷ Trảo!"
Mười viên hồn hạch lục giai đổi lấy Quỷ Trảo xuất chiến, Quỷ Trảo lục giai thực lực cũng mạnh mẽ như trước. Thân hình khô gầy của Quỷ Trảo hiện ra bên cạnh Đường Thiên khiến hắn an tâm hơn một chút.
Hồng quang trong mắt một người đá chợt lóe, thân hình đã biến mất không thấy đâu, gần như cùng lúc mắt Quỷ Trảo đang nhắm hờ bỗng mở ra, hàn quang tỏa ra bốn phía, thân hình soạt một tiếng cũng biến mất.
Choeng!
một đốm lửa chói mắt hiện ra giữa không trung.
Đầu ngón tay thủ thế Niêm Hoa va chạm mạnh mẽ với bàn tay khô gầy tựa móc sắt kia nhưng thân hình hai bên không hề nhúc nhích.
Ánh mắt Quỷ Trảo rừng rực chiến ý, năm ngón tay ma sát với không khí mang theo từng luồng lửa chói mắt lao thẳng về phía người đá Niêm Hoa
Trong mắt người đá Niêm hoa rực sáng hồng quang, miệng vẫn mỉm cười như cũ. Đầu ngón tay thủ thế Niêm hoa búng nhẹ giữa không trung.
Song phương chiến đấu đã bước vào giai đoạn gay cấn.
Đường Thiên khẽ thở phào, trong năm tên người đá thì người đá Niêm hoa mang lại cho hắn cảm giác nguy hiểm nhất, Quỷ Trảo dẫn dụ nó đi tức thì áp lực của Đường Thiên giảm hẳn.
Két két… Bên trong Thiên Hạc quyền sáo đang biến đổi hình dạng giống như cổ hạc thu lại, vận sức chuẩn bị tấn công.
Đường Thiên vốn không có chút sợ hãi nào, mấy tên người đá này mặc dù hơi thở có chút âm lãnh quỷ dị nhưng hắn vốn là kẻ gan lớn, khí tức ở mức độ này căn bản không thể ảnh hưởng tới hắn.
Hơi thở khẽ động, Đường Thiên không chờ người đá ra tay, chuyển hông lao lên.
Mục tiêu của hắn là người đá mặt khóc.
Người đá mặt khóc mặt đầy nét buồn bã, mang theo muôn vàn bi thương, tuyệt vọng, u ám. Con mắt màu đỏ giống như biển máu ở địa ngục, dường như có vô số huyết quang bốc lên không ngừng nghỉ.
Đường Thiên biết rõ những người đá này có vẻ mặt rất tà môn bèn dứt khoát bỏ qua không nhìn nữa.
Đại Bi Chưởng mang theo âm thanh trầm thấp ầm ầm lao về phía người đá mặt khóc.
Vừa rồi sử dụng Đàm Thoái Đao nhưng không thể tổn thương người đá, nên Đường Thiên dứt khoát sử dụng Đại Bi Chưởng đầy sức mạnh để thủ thắng
Người đá mặt khóc dường như biết lợi hại bèn không chút do dự vội vàng lùi lại.
Một chưởng thất bại song Đường Thiên cũng không thất vọng. Đại Bi Chưởng có thể tạo thành uy hiếp với người đá, phát hiện này khiến mắt hắn rực sáng. Đằng sau chợt truyền tới tiếng rít xé gió, chính là người đá mặt giận định thừa cơ đánh lén.
Người đá mặt giận nắm năm ngón tay lại thành quyền thoạt nhìn khá quái dị, ngón cái như lưỡi đao chen giữa ngón trỏ và ngón giữa. Hồng quang trong mắt tăng vọt. Quyền này đánh ra tức thì hồng mang quanh nắm tay như bị kích động biến thành một quyền ấn màu đỏ tựa như đạn pháo bắn ra khỏi nòng gào thét lao đến lưng Đường Thiên.
Kinh nghiệm của Đường Thiên đối với quần công vô cùng phong phú, đối mặt với đòn đánh lén phía sau hắn không hề hoảng loạn. Hắn biến rõ muốn chiến thắng khi bị đánh hội đồng thì nhất định phải nghĩ ra biện pháp triệt tiêu ưu thế của đối phương về mặt số lượng, tìm cách tạo ra cục diện một chọi một mới có khả năng thắng được.
Hắn sải chân bước nhanh về phía trước, tay trái xuất Đại Bi Chưởng phất ngược về phía sau.
Phanh!
Đường Thiên chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh dữ dội như lửa bùng nổ trong tay trái. Chân lực đầy tính hủy diệt và phá hoại chui vào kinh mạch ở tay trái hắn. Ngực Đường Thiên vô cùng khó chịu nhưng hắn vẫn mạnh mẽ vận dụng Hạc Thân kình hóa giải luồng chân lực cuồng loạn trong kinh mạch tay trái đi. Mượn sức mạnh này hắn giống như quả bóng cao su bị đánh về phía trước , tốc độ tăng mạnh.
Cự ly giữa hắn và người đá mặt khóc phía trước rút ngắn rất nhanh.
Đôi mắt đỏ của người đá mặt khóc chợt sáng rực. Ngón cái và ngón trỏ hợp lại thành vòng tròn, ngón giữa và ngón áp út song song chỉ ra như kiếm, đầu ngón tay hướng ra ngoài, điểm thẳng tới trước mặt Đường Thiên.
Đồng tử Đường Thiên chợt co rụt lại, một điểm hồng mang chợt sáng ở đầu ngón giữa của người đá mặt khóc.
Vút!
Hồng sắc kiếm mang bắn thẳng tắp từ ngón giữa của người đá mặt khóc chỉ trong phút chốc đã lao tới trước mặt Đường Thiên.
Ngay trong nháy mắt hồng mang sáng lên, cả người Đường Thiên sởn gai ốc, không chút nghĩ ngợi đánh ra Đại Bi Chưởng.
Trải qua thời gian dài khổ luyện, Đường Thiên không hề lười biếng chút nào. Đại Bi Chưởng của hắn đã tu luyện tới trình độ cực cao, khoảng cách tới mức lĩnh ngộ sát chiêu chỉ không đến một bước nhỏ. Giờ đây khi tính mạng bị uy hiếp, lực chú ý tập trung chưa từng có. Bạch Ngân võ hồn giống như một đóa ngân diễm*, lặng lẽ lạnh lùng bốc lên.
*Ngân diễm: lửa bạc
Đại Bi Chưởng ấn lần này, vừa ra tay Đường Thiên đã cảm nhận được sự khác biệt.
Chưởng ấn như bia, ngay ngắn như hoa, trầm trọng như nham thạch, thiết bản. Trên thân chưởng ấn bi bỗng xuất hiện hai bi văn to lớn đỏ thẫm.
Bàn Thạch!
Khí thế cổ xưa, trầm trọng tức thì bao phủ toàn trường.
Keng!
Hồng sắc kiếm mang chỉ tiến vào bi được ba tấc liền biến mất. Song Đại Bi Chưởng ấn vẫn mang theo tiếng rít trầm thấp ầm ầm lao về phía người đá mặt khóc.
Con mắt đỏ của người đá mặt khóc chợt hiện một tia kinh hoảng, không khí quanh hắn dường như đông cứng lại trong nháy mắt. Có vẻ nó cũng biết đã đến thời khắc nguy hiểm.
Song chưởng đồng thời bày ra thủ thức giống nhau, phút chốc hợp lại khiến khuôn mặt hiện lên khí đỏ.
Vút!
Một kiếm mang màu đỏ to bằng cánh tay bắn ra từ trong hai bàn tay đang hợp lại đánh thẳng lên mặt Đại Bi Chưởng ấn.
Kiếm mang màu đỏ uy thế kinh người nhanh chóng đâm vào Đại Bi Chưởng ấn. Mắt thấy đã sắp xuyên thủng tấm bia thì hai chữ lớn “Bàn Thạch”trên bia chợt phát sáng, quang mang sinh ra mạnh mẽ chống lại kiếm mang màu đỏ.
Rất nhanh chóng cả hai chữ “Bàn Thạch“và hồng sắc kiếm mang đều trở nên ảm đạm vô quang.
Hai chữ Bàn Thạch đỏ thẫm gần như trở nên trong suốt, mắt thấy đã sắp biến mất thì “Binh!”, kiếm mang màu đỏ đã vỡ tan thành vô số mảnh vụn hồng sắc.
Dư thế của Đại Bi Chưởng ấn chưa hết đánh thẳng lên người đá mặt khóc.
Phanh!
Trong nháy mắt người đá mặt khóc đã hoá thành một đám bột mịn.
Phía sau Đường Thiên, sắc mặt người đá mặt giận càng trở nên giận dữ. Nó gào thét giận dữ, lửa giận cuồn cuộn dâng trào, vung quyền đánh thẳng tới sau lưng Đường Thiên.
Đường Thiên lúc này đang ở trong một trạng thái kỳ dị, dường như hắn có thể cảm nhận được tất cả mọi chuyện phát sinh trên chiến trường. Binh đang đối chiến với hai gã người đá. Gã sử dụng những chiêu thức cực kì đơn giản, thậm chí còn không đáng gọi là chiêu thức nhưng trên tay “Đại thúc” lại có uy lực kinh người. So với “Thanh Hồng Thập Tự Liêm” lần trước thì lần này Binh xuất thủ càng đơn giản, tự nhiên.
Binh chưa từng dạy hắn một võ kĩ cụ thể nào, mà luôn đem hắn vứt vào những hoàn cảnh khác nhau để Đường Thiên tự mình điều chỉnh tìm ra hướng đi thích hợp.
Rất nhiều ý nghĩ hiện lên trong đầu Đường Thiên nhưng lòng hắn lúc này lại bình tĩnh đến dị thường.
Không cần quay đầu lại, bàn tay đang đeo Thiên Hạc quyền sáo búng tay liên tiếp. Khi Hạc Thân kình chảy dọc Thiên Hạc quyền sáo đủ thời gian thì Hạc Thân kình sắc bén đột nhiên tăng vọt.
Đây là lần đầu tiên Đường Thiên dùng Thiên Hạc quyền sáo để chiến đấu, cảm giác rất đặt biệt.
Bạch Điểu Tuyền Qua!
Vù vù vù, một khối không khí màu trắng xoay tròn xuất hiện, mang theo tiếng rít tinh tế, giống như một đàn cá lao ra nghênh tiếp hồng sắc quyền ấn.
Quyền ấn màu đỏ đâm thẳng vào trong khối khí xoáy màu trắng.
Phốc phốc phốc!
Quyền ấn và vòng xoáy màu trắng không ngừng va chạm. Quyền ấn tức thì bị vòng xoáy màu trắng xoay tròn với tốc độ cao làm cho quay trái quay phải, hương hướng thay đổi bắn thẳng về một bên. Còn những vòng khí xoáy kia thì như những tinh linh màu trắng hết sức vui mừng lao về phía người đá mặt giận.
Nhưng ngay lúc này bên trong khối khí xoáy màu trắng này lại vang lên tiếng kêu, Hạc Thân kình ẩn trong đó đột nhiên bạo phát. Mỗi khối khí xoáy màu trắng giống như một lưỡi đao xoay tròn với tốc độ cao vậy.
Bạch điểu thật hiểm!
Chúng từ các phương hướng khác nhau gào thét lao về phía người đá mặt giận.
Người đá mặt giận tức thì gầm thét ra chiêu chống lại nhưng số lượng bạch điểu quả thật quá nhiều, nó căn bản không thể quản hết được. Phốc phốc phốc, khối khí xoáy mang theo Hạc Thân kình không ngừng đánh trúng người nó.
Mỗi lần va chạm khiến thân thể không khỏi nó run rẩy, trên thân thể vô cùng cứng rắn cũng xuất hiện thêm một lỗ nông.
Người đá mặt giận giờ trở thành cái sàng, run rẩy kịch liệt, trên người nó lại tăng thêm một lỗ nữa.
Sự tăng cường của Thiên Hạc quyền sáo với Hạc Thân kình quả thực đã vượt qua sức tưởng tượng của Đường Thiên. Kết hợp Bạch Điểu Tuyền Qua với Hạc Thân kình cũng đem lại uy lực ngoài dự liệu của Đường Thiên.
Giật mình, Đường Thiên dường như ngộ ra điều gì đó.
Từ giờ chiêu này sẽ gọi là Bạch Hạc Tuyền Qua.
Đường Thiên đương nhiên không để cho người đá mặt giận có cơ hội ổn định trận cước lần nữa. Hắn lắc mình xuất hiện trước mặt người đá mặt giận, một chưởng nhẹ nhàng vung lên đánh vào thân người đá mặt giận.
Đại Bi Chưởng!
Chưởng lực vào người.
Oanh, thân thể người đá mặt giận tức thì tứ phân ngũ liệt.
Đường Thiên đứng nguyên tại chỗ nghĩ lại trận chiến vừa rồi. Thực lực của mình quả nhiên tiến bộ rất nhiều. Việc lĩnh ngộ sát chiêu của Đại Bi Chưởng không khiến hắn ngạc nhiên, điều thực sự làm hắn giật mình chính là uy lực của chiêu Bạch Hạc Tuyền Qua.!
Trước đây hắn cũng thử dung nhập Hạc Thân kình vào trong Bạch Điểu Tuyền Qua nhưng uy lực so với lần này quả là một trời một vực. Điểm then chốt ở đây chính và Thiên Hạc quyền sáo, Hạc Thân kình phải đạt mới một mức nhất định mới có thể khiến chiêu này biến đổi về chất. Nhờ có Thiên Hạc quyền sáo mà cường độ Hạc Thân kình tăng vọt, bí bảo này quả thật có tác dụng rất lớn với hắn.
Xem ra mình phải dành thời gian tới để rèn luyện với Thiên Hạc quyền sáo thật tốt mới được.
Chỉ tiếc là Thiên Hạc quyền sáo chỉ có thể đeo ở tay…
Giá mà có thể đi được ở chân thì Đàm Thoái Đao được tăng cường Hạc Thân kình sẽ mạnh mẽ tới mức nào chứ!
Đường Thiên đột nhiên cũng thấy buồn cười, mình thực là kẻ lòng tham không đáy mà. Có chiêu Bạch Hạc Tuyền Qua này sức chiến đấu của mình về sau sẽ tăng mạnh. Trước đây bạch điểu của Đường Thiêng chỉ có tác dụng quấy rối địch nhân chứ không có lực sát thương lớn.
Từ từ thoát khỏi dòng suy tư, Đường Thiên bị vài tiếng nổ làm giật mình. Binh đã gọn gàng đập nát hai người đá, còn năm ngón tay của Quỷ Trảo cũng xuyên thủng lồng ngực của người đá Niêm hoa.
Đường Thiên thoáng ngây người, lồng ngực đám người đá này cứng đến nỗi mà Đàm Thoái Đao của hắn cũng không thể để lại dấu vết gì trên đó, mà Quỷ Trảo lại có thể dùng một trảo xuyên thủng ngực nó.
Trảo lực mạnh mẽ thật.
Bỗng ánh mắt Đường Thiên tập trung vào chỗ người đá mặt khóc bị Đại Bi Chưởng ấn đánh nát, một hạt châu màu đỏ ánh lên trong mắt hắn.
Ủa, đó là cái gì ?
Hắn đi tới nhặt hạt châu màu đỏ lên. Màu của hạt châu đúng là màu của con mắt người đá, tâm niệm Đường Thiên vừa động, chạy tới chỗ người đá mặt giận vừa bị đánh nát tìm kiếm, quả nhiên cũng thấy một hạt châu màu đỏ nữa.
Rất nhanh chóng hắn cũng tìm ra ba hạt châu màu đỏ còn lại.
Măm hạt châu tròn bóng loáng trong tay hắn bỗng chuyển thành năm bãi máu loãng, chúng dung hợp với nhau, ngọ nguậy, trong đó có thể mơ hồ thấy hình người.
Một lúc sau, tầng vảy máu bên ngoài bong ra, một người đá to bằng ngón tay trỏ bỗng xuất hiện. Người đá này con mắt đỏ bừng, trên trán và tay trái tay phải đều xuất hiện thêm một con mắt đỏ như máu.
Nhìn thấy người đá năm mắt làm Đường Thiên có chút sợ hãi.
Cổ Tuyết thấy đại cục đã định vội vàng chạy tới. Khi nàng nhìn người đá trong Đường Thiên lập tức sắc mặt đại biến, thất thanh hô:
“Ngũ Nhãn Thạch Nhân.”
*Người đá năm mắt
Phía sau truyền đến tiếng Binh giao đấu cùng hai gã người đá khác. Thực lực của đám người đá này còn mạnh hơn so với dự tính của Đường Thiên, hơn nữa chiêu thức đã quái dị lại chiếm ưu thế về số lượng.
Tình thế với bọn họ rất bất lợi nhưng Đường Thiên đã có biện pháp.
"Quỷ Trảo!"
Mười viên hồn hạch lục giai đổi lấy Quỷ Trảo xuất chiến, Quỷ Trảo lục giai thực lực cũng mạnh mẽ như trước. Thân hình khô gầy của Quỷ Trảo hiện ra bên cạnh Đường Thiên khiến hắn an tâm hơn một chút.
Hồng quang trong mắt một người đá chợt lóe, thân hình đã biến mất không thấy đâu, gần như cùng lúc mắt Quỷ Trảo đang nhắm hờ bỗng mở ra, hàn quang tỏa ra bốn phía, thân hình soạt một tiếng cũng biến mất.
Choeng!
một đốm lửa chói mắt hiện ra giữa không trung.
Đầu ngón tay thủ thế Niêm Hoa va chạm mạnh mẽ với bàn tay khô gầy tựa móc sắt kia nhưng thân hình hai bên không hề nhúc nhích.
Ánh mắt Quỷ Trảo rừng rực chiến ý, năm ngón tay ma sát với không khí mang theo từng luồng lửa chói mắt lao thẳng về phía người đá Niêm Hoa
Trong mắt người đá Niêm hoa rực sáng hồng quang, miệng vẫn mỉm cười như cũ. Đầu ngón tay thủ thế Niêm hoa búng nhẹ giữa không trung.
Song phương chiến đấu đã bước vào giai đoạn gay cấn.
Đường Thiên khẽ thở phào, trong năm tên người đá thì người đá Niêm hoa mang lại cho hắn cảm giác nguy hiểm nhất, Quỷ Trảo dẫn dụ nó đi tức thì áp lực của Đường Thiên giảm hẳn.
Két két… Bên trong Thiên Hạc quyền sáo đang biến đổi hình dạng giống như cổ hạc thu lại, vận sức chuẩn bị tấn công.
Đường Thiên vốn không có chút sợ hãi nào, mấy tên người đá này mặc dù hơi thở có chút âm lãnh quỷ dị nhưng hắn vốn là kẻ gan lớn, khí tức ở mức độ này căn bản không thể ảnh hưởng tới hắn.
Hơi thở khẽ động, Đường Thiên không chờ người đá ra tay, chuyển hông lao lên.
Mục tiêu của hắn là người đá mặt khóc.
Người đá mặt khóc mặt đầy nét buồn bã, mang theo muôn vàn bi thương, tuyệt vọng, u ám. Con mắt màu đỏ giống như biển máu ở địa ngục, dường như có vô số huyết quang bốc lên không ngừng nghỉ.
Đường Thiên biết rõ những người đá này có vẻ mặt rất tà môn bèn dứt khoát bỏ qua không nhìn nữa.
Đại Bi Chưởng mang theo âm thanh trầm thấp ầm ầm lao về phía người đá mặt khóc.
Vừa rồi sử dụng Đàm Thoái Đao nhưng không thể tổn thương người đá, nên Đường Thiên dứt khoát sử dụng Đại Bi Chưởng đầy sức mạnh để thủ thắng
Người đá mặt khóc dường như biết lợi hại bèn không chút do dự vội vàng lùi lại.
Một chưởng thất bại song Đường Thiên cũng không thất vọng. Đại Bi Chưởng có thể tạo thành uy hiếp với người đá, phát hiện này khiến mắt hắn rực sáng. Đằng sau chợt truyền tới tiếng rít xé gió, chính là người đá mặt giận định thừa cơ đánh lén.
Người đá mặt giận nắm năm ngón tay lại thành quyền thoạt nhìn khá quái dị, ngón cái như lưỡi đao chen giữa ngón trỏ và ngón giữa. Hồng quang trong mắt tăng vọt. Quyền này đánh ra tức thì hồng mang quanh nắm tay như bị kích động biến thành một quyền ấn màu đỏ tựa như đạn pháo bắn ra khỏi nòng gào thét lao đến lưng Đường Thiên.
Kinh nghiệm của Đường Thiên đối với quần công vô cùng phong phú, đối mặt với đòn đánh lén phía sau hắn không hề hoảng loạn. Hắn biến rõ muốn chiến thắng khi bị đánh hội đồng thì nhất định phải nghĩ ra biện pháp triệt tiêu ưu thế của đối phương về mặt số lượng, tìm cách tạo ra cục diện một chọi một mới có khả năng thắng được.
Hắn sải chân bước nhanh về phía trước, tay trái xuất Đại Bi Chưởng phất ngược về phía sau.
Phanh!
Đường Thiên chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh dữ dội như lửa bùng nổ trong tay trái. Chân lực đầy tính hủy diệt và phá hoại chui vào kinh mạch ở tay trái hắn. Ngực Đường Thiên vô cùng khó chịu nhưng hắn vẫn mạnh mẽ vận dụng Hạc Thân kình hóa giải luồng chân lực cuồng loạn trong kinh mạch tay trái đi. Mượn sức mạnh này hắn giống như quả bóng cao su bị đánh về phía trước , tốc độ tăng mạnh.
Cự ly giữa hắn và người đá mặt khóc phía trước rút ngắn rất nhanh.
Đôi mắt đỏ của người đá mặt khóc chợt sáng rực. Ngón cái và ngón trỏ hợp lại thành vòng tròn, ngón giữa và ngón áp út song song chỉ ra như kiếm, đầu ngón tay hướng ra ngoài, điểm thẳng tới trước mặt Đường Thiên.
Đồng tử Đường Thiên chợt co rụt lại, một điểm hồng mang chợt sáng ở đầu ngón giữa của người đá mặt khóc.
Vút!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hồng sắc kiếm mang bắn thẳng tắp từ ngón giữa của người đá mặt khóc chỉ trong phút chốc đã lao tới trước mặt Đường Thiên.
Ngay trong nháy mắt hồng mang sáng lên, cả người Đường Thiên sởn gai ốc, không chút nghĩ ngợi đánh ra Đại Bi Chưởng.
Trải qua thời gian dài khổ luyện, Đường Thiên không hề lười biếng chút nào. Đại Bi Chưởng của hắn đã tu luyện tới trình độ cực cao, khoảng cách tới mức lĩnh ngộ sát chiêu chỉ không đến một bước nhỏ. Giờ đây khi tính mạng bị uy hiếp, lực chú ý tập trung chưa từng có. Bạch Ngân võ hồn giống như một đóa ngân diễm*, lặng lẽ lạnh lùng bốc lên.
*Ngân diễm: lửa bạc
Đại Bi Chưởng ấn lần này, vừa ra tay Đường Thiên đã cảm nhận được sự khác biệt.
Chưởng ấn như bia, ngay ngắn như hoa, trầm trọng như nham thạch, thiết bản. Trên thân chưởng ấn bi bỗng xuất hiện hai bi văn to lớn đỏ thẫm.
Bàn Thạch!
Khí thế cổ xưa, trầm trọng tức thì bao phủ toàn trường.
Keng!
Hồng sắc kiếm mang chỉ tiến vào bi được ba tấc liền biến mất. Song Đại Bi Chưởng ấn vẫn mang theo tiếng rít trầm thấp ầm ầm lao về phía người đá mặt khóc.
Con mắt đỏ của người đá mặt khóc chợt hiện một tia kinh hoảng, không khí quanh hắn dường như đông cứng lại trong nháy mắt. Có vẻ nó cũng biết đã đến thời khắc nguy hiểm.
Song chưởng đồng thời bày ra thủ thức giống nhau, phút chốc hợp lại khiến khuôn mặt hiện lên khí đỏ.
Vút!
Một kiếm mang màu đỏ to bằng cánh tay bắn ra từ trong hai bàn tay đang hợp lại đánh thẳng lên mặt Đại Bi Chưởng ấn.
Kiếm mang màu đỏ uy thế kinh người nhanh chóng đâm vào Đại Bi Chưởng ấn. Mắt thấy đã sắp xuyên thủng tấm bia thì hai chữ lớn “Bàn Thạch”trên bia chợt phát sáng, quang mang sinh ra mạnh mẽ chống lại kiếm mang màu đỏ.
Rất nhanh chóng cả hai chữ “Bàn Thạch“và hồng sắc kiếm mang đều trở nên ảm đạm vô quang.
Hai chữ Bàn Thạch đỏ thẫm gần như trở nên trong suốt, mắt thấy đã sắp biến mất thì “Binh!”, kiếm mang màu đỏ đã vỡ tan thành vô số mảnh vụn hồng sắc.
Dư thế của Đại Bi Chưởng ấn chưa hết đánh thẳng lên người đá mặt khóc.
Phanh!
Trong nháy mắt người đá mặt khóc đã hoá thành một đám bột mịn.
Phía sau Đường Thiên, sắc mặt người đá mặt giận càng trở nên giận dữ. Nó gào thét giận dữ, lửa giận cuồn cuộn dâng trào, vung quyền đánh thẳng tới sau lưng Đường Thiên.
Đường Thiên lúc này đang ở trong một trạng thái kỳ dị, dường như hắn có thể cảm nhận được tất cả mọi chuyện phát sinh trên chiến trường. Binh đang đối chiến với hai gã người đá. Gã sử dụng những chiêu thức cực kì đơn giản, thậm chí còn không đáng gọi là chiêu thức nhưng trên tay “Đại thúc” lại có uy lực kinh người. So với “Thanh Hồng Thập Tự Liêm” lần trước thì lần này Binh xuất thủ càng đơn giản, tự nhiên.
Binh chưa từng dạy hắn một võ kĩ cụ thể nào, mà luôn đem hắn vứt vào những hoàn cảnh khác nhau để Đường Thiên tự mình điều chỉnh tìm ra hướng đi thích hợp.
Rất nhiều ý nghĩ hiện lên trong đầu Đường Thiên nhưng lòng hắn lúc này lại bình tĩnh đến dị thường.
Không cần quay đầu lại, bàn tay đang đeo Thiên Hạc quyền sáo búng tay liên tiếp. Khi Hạc Thân kình chảy dọc Thiên Hạc quyền sáo đủ thời gian thì Hạc Thân kình sắc bén đột nhiên tăng vọt.
Đây là lần đầu tiên Đường Thiên dùng Thiên Hạc quyền sáo để chiến đấu, cảm giác rất đặt biệt.
Bạch Điểu Tuyền Qua!
Vù vù vù, một khối không khí màu trắng xoay tròn xuất hiện, mang theo tiếng rít tinh tế, giống như một đàn cá lao ra nghênh tiếp hồng sắc quyền ấn.
Quyền ấn màu đỏ đâm thẳng vào trong khối khí xoáy màu trắng.
Phốc phốc phốc!
Quyền ấn và vòng xoáy màu trắng không ngừng va chạm. Quyền ấn tức thì bị vòng xoáy màu trắng xoay tròn với tốc độ cao làm cho quay trái quay phải, hương hướng thay đổi bắn thẳng về một bên. Còn những vòng khí xoáy kia thì như những tinh linh màu trắng hết sức vui mừng lao về phía người đá mặt giận.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng ngay lúc này bên trong khối khí xoáy màu trắng này lại vang lên tiếng kêu, Hạc Thân kình ẩn trong đó đột nhiên bạo phát. Mỗi khối khí xoáy màu trắng giống như một lưỡi đao xoay tròn với tốc độ cao vậy.
Bạch điểu thật hiểm!
Chúng từ các phương hướng khác nhau gào thét lao về phía người đá mặt giận.
Người đá mặt giận tức thì gầm thét ra chiêu chống lại nhưng số lượng bạch điểu quả thật quá nhiều, nó căn bản không thể quản hết được. Phốc phốc phốc, khối khí xoáy mang theo Hạc Thân kình không ngừng đánh trúng người nó.
Mỗi lần va chạm khiến thân thể không khỏi nó run rẩy, trên thân thể vô cùng cứng rắn cũng xuất hiện thêm một lỗ nông.
Người đá mặt giận giờ trở thành cái sàng, run rẩy kịch liệt, trên người nó lại tăng thêm một lỗ nữa.
Sự tăng cường của Thiên Hạc quyền sáo với Hạc Thân kình quả thực đã vượt qua sức tưởng tượng của Đường Thiên. Kết hợp Bạch Điểu Tuyền Qua với Hạc Thân kình cũng đem lại uy lực ngoài dự liệu của Đường Thiên.
Giật mình, Đường Thiên dường như ngộ ra điều gì đó.
Từ giờ chiêu này sẽ gọi là Bạch Hạc Tuyền Qua.
Đường Thiên đương nhiên không để cho người đá mặt giận có cơ hội ổn định trận cước lần nữa. Hắn lắc mình xuất hiện trước mặt người đá mặt giận, một chưởng nhẹ nhàng vung lên đánh vào thân người đá mặt giận.
Đại Bi Chưởng!
Chưởng lực vào người.
Oanh, thân thể người đá mặt giận tức thì tứ phân ngũ liệt.
Đường Thiên đứng nguyên tại chỗ nghĩ lại trận chiến vừa rồi. Thực lực của mình quả nhiên tiến bộ rất nhiều. Việc lĩnh ngộ sát chiêu của Đại Bi Chưởng không khiến hắn ngạc nhiên, điều thực sự làm hắn giật mình chính là uy lực của chiêu Bạch Hạc Tuyền Qua.!
Trước đây hắn cũng thử dung nhập Hạc Thân kình vào trong Bạch Điểu Tuyền Qua nhưng uy lực so với lần này quả là một trời một vực. Điểm then chốt ở đây chính và Thiên Hạc quyền sáo, Hạc Thân kình phải đạt mới một mức nhất định mới có thể khiến chiêu này biến đổi về chất. Nhờ có Thiên Hạc quyền sáo mà cường độ Hạc Thân kình tăng vọt, bí bảo này quả thật có tác dụng rất lớn với hắn.
Xem ra mình phải dành thời gian tới để rèn luyện với Thiên Hạc quyền sáo thật tốt mới được.
Chỉ tiếc là Thiên Hạc quyền sáo chỉ có thể đeo ở tay…
Giá mà có thể đi được ở chân thì Đàm Thoái Đao được tăng cường Hạc Thân kình sẽ mạnh mẽ tới mức nào chứ!
Đường Thiên đột nhiên cũng thấy buồn cười, mình thực là kẻ lòng tham không đáy mà. Có chiêu Bạch Hạc Tuyền Qua này sức chiến đấu của mình về sau sẽ tăng mạnh. Trước đây bạch điểu của Đường Thiêng chỉ có tác dụng quấy rối địch nhân chứ không có lực sát thương lớn.
Từ từ thoát khỏi dòng suy tư, Đường Thiên bị vài tiếng nổ làm giật mình. Binh đã gọn gàng đập nát hai người đá, còn năm ngón tay của Quỷ Trảo cũng xuyên thủng lồng ngực của người đá Niêm hoa.
Đường Thiên thoáng ngây người, lồng ngực đám người đá này cứng đến nỗi mà Đàm Thoái Đao của hắn cũng không thể để lại dấu vết gì trên đó, mà Quỷ Trảo lại có thể dùng một trảo xuyên thủng ngực nó.
Trảo lực mạnh mẽ thật.
Bỗng ánh mắt Đường Thiên tập trung vào chỗ người đá mặt khóc bị Đại Bi Chưởng ấn đánh nát, một hạt châu màu đỏ ánh lên trong mắt hắn.
Ủa, đó là cái gì ?
Hắn đi tới nhặt hạt châu màu đỏ lên. Màu của hạt châu đúng là màu của con mắt người đá, tâm niệm Đường Thiên vừa động, chạy tới chỗ người đá mặt giận vừa bị đánh nát tìm kiếm, quả nhiên cũng thấy một hạt châu màu đỏ nữa.
Rất nhanh chóng hắn cũng tìm ra ba hạt châu màu đỏ còn lại.
Măm hạt châu tròn bóng loáng trong tay hắn bỗng chuyển thành năm bãi máu loãng, chúng dung hợp với nhau, ngọ nguậy, trong đó có thể mơ hồ thấy hình người.
Một lúc sau, tầng vảy máu bên ngoài bong ra, một người đá to bằng ngón tay trỏ bỗng xuất hiện. Người đá này con mắt đỏ bừng, trên trán và tay trái tay phải đều xuất hiện thêm một con mắt đỏ như máu.
Nhìn thấy người đá năm mắt làm Đường Thiên có chút sợ hãi.
Cổ Tuyết thấy đại cục đã định vội vàng chạy tới. Khi nàng nhìn người đá trong Đường Thiên lập tức sắc mặt đại biến, thất thanh hô:
“Ngũ Nhãn Thạch Nhân.”
*Người đá năm mắt
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro