Chương 1836
Tg Tiếu Tiếu
2024-07-24 12:34:56
“Mày chán sống rồi!”
Toàn thân Dương Thanh tràn ngập sát khí.
Không ai nghi ngờ anh chỉ cần dùng sức một chút thôi là có thể giết chết một trong hai cao thủ mạnh nhất Hồng Trần.
Bị Dương Thanh bóp cổ khó thở nhưng Lucifer vẫn không sợ hãi, trên mặt đầy vẻ điên cuồng và khiêu khích.
“Thả cậu ta ra!”
Thủ lĩnh Hồng Trần thấy vậy thì phẫn nộ.
Lucifer là sát thủ mạnh nhất dưới trướng ông ta, nếu bị giết thì thực lực của tổ chức Hồng Trần sẽ giảm đi đáng kể.
Dù sao tính cả thủ lĩnh thì Hồng Trần chỉ có ba cao thủ Thần Cảnh.
“Cho ông một phút, mang anh em của tôi ra đây, nếu không tên này sẽ chết!”
Dương Thanh bình tĩnh nói.
Không ai biết dưới gương mặt không cảm xúc này chứa đựng lửa giận lớn thế nào.
“Cậu dám!”
Thủ lĩnh giận dữ quát.
“Sao lại không dám?”
Anh cười khẩy, đột nhiên tăng lực trên tay.
“Rắc rắc rắc…”
Tiếng xương bị đè ép đột nhiên vang lên.
Lucifer còn đang tỏ ra khiêu khích cuối cùng cũng biết sợ.
Dương Thanh không ngừng dùng lực, gã ta có thể cảm nhận được xương cổ mình đang bắt đầu gãy nát.
Nhiều nhất một phút nữa, cổ của gã ta sẽ hoàn toàn bị nghiền nát bởi thứ sức mạnh đáng sợ này.
Đó cũng là giây phút gã ta trút hơi thở cuối cùng.
Cảm nhận được cái chết đang ngày một gần kề, Lucifer kịch liệt giãy giụa nhưng không làm nên chuyện gì, đây quả thật là một sự hành hạ độc ác đối với gã ta.
Âm thanh xương cổ liên tục gãy như tiếng gọi đến từ địa ngục, khiến cho gã ta sởn tóc gáy.
“Dừng tay! Dừng lại cho tôi!”
Thủ lĩnh Hồng Trần rống to.
Đương nhiên ông ta biết Dương Thanh dám giết Lucifer, lúc đó Hồng Trần sẽ thật sự suy bại.
Đây không phải điều ông ta muốn thấy.
“Satan, mang thằng đó đến đây cho tôi! Nhanh lên!”
Thủ lĩnh Hồng Trần rống to.
“Vâng!”
Satan xoay người chạy vào căn cứ ngầm.
Dương Thanh nhíu mày, chẳng lẽ Mã Siêu đang ở căn cứ dưới lòng đất?
Nhưng vừa rồi anh ở dưới đó mà, sao lại không phát hiện?
Lẽ nào căn cứ ngầm của Hồng Trần còn có chỗ đặc biệt khác?
Quả nhiên, chưa đến ba mươi giây sau, Satan xách một người đẫm máu chạy ra khỏi căn cứ ngầm.
“Mã Siêu!”
Dương Thanh vừa nhìn đã nhận ra Mã Siêu, nổi giận gầm lên, tia sát ý trong mắt càng đậm hơn.
Toàn thân Dương Thanh tràn ngập sát khí.
Không ai nghi ngờ anh chỉ cần dùng sức một chút thôi là có thể giết chết một trong hai cao thủ mạnh nhất Hồng Trần.
Bị Dương Thanh bóp cổ khó thở nhưng Lucifer vẫn không sợ hãi, trên mặt đầy vẻ điên cuồng và khiêu khích.
“Thả cậu ta ra!”
Thủ lĩnh Hồng Trần thấy vậy thì phẫn nộ.
Lucifer là sát thủ mạnh nhất dưới trướng ông ta, nếu bị giết thì thực lực của tổ chức Hồng Trần sẽ giảm đi đáng kể.
Dù sao tính cả thủ lĩnh thì Hồng Trần chỉ có ba cao thủ Thần Cảnh.
“Cho ông một phút, mang anh em của tôi ra đây, nếu không tên này sẽ chết!”
Dương Thanh bình tĩnh nói.
Không ai biết dưới gương mặt không cảm xúc này chứa đựng lửa giận lớn thế nào.
“Cậu dám!”
Thủ lĩnh giận dữ quát.
“Sao lại không dám?”
Anh cười khẩy, đột nhiên tăng lực trên tay.
“Rắc rắc rắc…”
Tiếng xương bị đè ép đột nhiên vang lên.
Lucifer còn đang tỏ ra khiêu khích cuối cùng cũng biết sợ.
Dương Thanh không ngừng dùng lực, gã ta có thể cảm nhận được xương cổ mình đang bắt đầu gãy nát.
Nhiều nhất một phút nữa, cổ của gã ta sẽ hoàn toàn bị nghiền nát bởi thứ sức mạnh đáng sợ này.
Đó cũng là giây phút gã ta trút hơi thở cuối cùng.
Cảm nhận được cái chết đang ngày một gần kề, Lucifer kịch liệt giãy giụa nhưng không làm nên chuyện gì, đây quả thật là một sự hành hạ độc ác đối với gã ta.
Âm thanh xương cổ liên tục gãy như tiếng gọi đến từ địa ngục, khiến cho gã ta sởn tóc gáy.
“Dừng tay! Dừng lại cho tôi!”
Thủ lĩnh Hồng Trần rống to.
Đương nhiên ông ta biết Dương Thanh dám giết Lucifer, lúc đó Hồng Trần sẽ thật sự suy bại.
Đây không phải điều ông ta muốn thấy.
“Satan, mang thằng đó đến đây cho tôi! Nhanh lên!”
Thủ lĩnh Hồng Trần rống to.
“Vâng!”
Satan xoay người chạy vào căn cứ ngầm.
Dương Thanh nhíu mày, chẳng lẽ Mã Siêu đang ở căn cứ dưới lòng đất?
Nhưng vừa rồi anh ở dưới đó mà, sao lại không phát hiện?
Lẽ nào căn cứ ngầm của Hồng Trần còn có chỗ đặc biệt khác?
Quả nhiên, chưa đến ba mươi giây sau, Satan xách một người đẫm máu chạy ra khỏi căn cứ ngầm.
“Mã Siêu!”
Dương Thanh vừa nhìn đã nhận ra Mã Siêu, nổi giận gầm lên, tia sát ý trong mắt càng đậm hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro