Chương 1950
Tg Tiếu Tiếu
2024-07-24 12:34:56
Thượng Quan Nhu và Đoàn Vô Nhai vội lắc đầu.
“Cậu Thanh quá lời rồi, chúng tôi cũng chưa làm được gì, trái lại còn được nương uy phong của cậu, nếu không, Lưu lão quái kia mạnh cỡ đó, chỉ sợ chúng tôi đã chết sạch trong tay lão ta rồi”.
Đoàn Vô Nhai nói.
Thượng Quan Nhu lo âu hỏi: “Cậu Thanh, không biết tình hình cậu bây giờ ra sao?”
Dương Thanh hơi nhíu mày, không rõ ý Thượng Quan Nhu hỏi.
Thượng Quan Nhu vội giải thích: “Hoàng tộc họ Long và Hoàng tộc họ Diệp cùng với Hiệp hội Võ thuật đang tính tiếp tục cuộc đấu võ tranh ngôi Vương của Yến Đô, tôi lo bọn họ sẽ gây khó dễ cho cậu”.
“Hừ!”
Dương Thanh cười nhạt: ‘Nếu bọn họ muốn chết thì cứ nhằm vào tôi đi!”
Tuy nay anh đang bị thương nặng nhưng không đến mức không còn sức đánh một trận, chí ít lúc này anh vẫn có thể duy trì thực lực Thần Cảnh đỉnh phong.
Trong số các cao thủ ở đây, chỉ có Hoa Anh Kiệt, người của Hiệp hội Võ thuật có được thực lực Thân Cảnh đỉnh phong.
Nhưng chỉ một gã Hoa Anh Kiệt mà muốn giết anh thì còn xa mới đủ.
“Dương Thanh, không ngờ mạng của cậu lớn thật, đấu với cao thủ Siêu Phàm Cảnh mà còn có thể sống sót”.
Bỗng một giọng nói châm chọc vang lên, Long Khoa dẫn theo đám cao thủ của Hoàng tộc họ Long đi tới.
“Võ thuật của anh Thanh đây cực mạnh, thật làm người ta khiếp sợ”. . ngôn tình ngược
Diệp Xung cũng cười nói, mang đám cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp bước lại.
Hoa Anh Kiệt cùng các cao thủ của Hiệp hội Võ thuật bước đến, tuy không lên tiếng nhưng ánh mắt lão ta nhìn về phía Dương Thanh tràn đầy ý chí chiến đấu.
“Các vị hẳn đã rõ, cuộc đấu võ tranh ngôi Vương của Yến Đô hôm nay chỉ là một cái bấy, nay võ quán Yến Đô đã bị hủy diệt, cuộc đấu lần này coi như kết thúc, mời các vị quay về đi thôi!”
Dương Thanh đưa mắt nhìn lướt qua đám người ở đây, lạnh lùng nói.
Anh vẫn luôn cố ngăn cản Đế Thôn xuất thế, nhưng những người này lại vì Đế Thôn mà tới, sao anh có thể để bọn họ được như ý?
“Cậu bảo chúng tôi đi thì chúng tôi phải đi à?
Cậu đang lấy thân phận Vương của Yến Đô này để ra lệnh cho chúng tôi sao?”
Hoa Anh Kiệt bước lên nửa bước, hơi thở của Thần Cảnh đỉnh phong đột nhiên bùng nổ từ trên người lão ta.
“Ông muốn gì?”
Mã Siêu lập tức bước ra, tức giận nhìn chằm chăm vào Hoa Anh Kiệt.
“Cút!”
Hoa Anh Kiệt vung một quyền, Mã Siêu không hề phòng bị, lập tức bị đánh bay.
Không một ai ngờ Hoa Anh Kiệt sẽ ra tay với Mã Siêu.
Tuy Mã Siêu có thể bộc phát được thực lực tương đương Thần Cảnh đỉnh phong nhưng cũng phải phá giải phong ấn sức chiến đấu, còn phải uống thuốc tăng sức mạnh mới làm được.
Vừa rồi anh ta đã bị thương nặng, bây giờ đến cả Thần Cảnh sơ kỳ còn không thể phát huy nổi, càng đừng nói tới Thần Cảnh đỉnh phong.
Bản thân Hoa Anh Kiệt đã là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong. Mã Siêu trúng một đòn này lập †ức phun máu bay ngược ra ngoài, vết thương càng thêm nghiêm trọng.
“Cậu Thanh quá lời rồi, chúng tôi cũng chưa làm được gì, trái lại còn được nương uy phong của cậu, nếu không, Lưu lão quái kia mạnh cỡ đó, chỉ sợ chúng tôi đã chết sạch trong tay lão ta rồi”.
Đoàn Vô Nhai nói.
Thượng Quan Nhu lo âu hỏi: “Cậu Thanh, không biết tình hình cậu bây giờ ra sao?”
Dương Thanh hơi nhíu mày, không rõ ý Thượng Quan Nhu hỏi.
Thượng Quan Nhu vội giải thích: “Hoàng tộc họ Long và Hoàng tộc họ Diệp cùng với Hiệp hội Võ thuật đang tính tiếp tục cuộc đấu võ tranh ngôi Vương của Yến Đô, tôi lo bọn họ sẽ gây khó dễ cho cậu”.
“Hừ!”
Dương Thanh cười nhạt: ‘Nếu bọn họ muốn chết thì cứ nhằm vào tôi đi!”
Tuy nay anh đang bị thương nặng nhưng không đến mức không còn sức đánh một trận, chí ít lúc này anh vẫn có thể duy trì thực lực Thần Cảnh đỉnh phong.
Trong số các cao thủ ở đây, chỉ có Hoa Anh Kiệt, người của Hiệp hội Võ thuật có được thực lực Thân Cảnh đỉnh phong.
Nhưng chỉ một gã Hoa Anh Kiệt mà muốn giết anh thì còn xa mới đủ.
“Dương Thanh, không ngờ mạng của cậu lớn thật, đấu với cao thủ Siêu Phàm Cảnh mà còn có thể sống sót”.
Bỗng một giọng nói châm chọc vang lên, Long Khoa dẫn theo đám cao thủ của Hoàng tộc họ Long đi tới.
“Võ thuật của anh Thanh đây cực mạnh, thật làm người ta khiếp sợ”. . ngôn tình ngược
Diệp Xung cũng cười nói, mang đám cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp bước lại.
Hoa Anh Kiệt cùng các cao thủ của Hiệp hội Võ thuật bước đến, tuy không lên tiếng nhưng ánh mắt lão ta nhìn về phía Dương Thanh tràn đầy ý chí chiến đấu.
“Các vị hẳn đã rõ, cuộc đấu võ tranh ngôi Vương của Yến Đô hôm nay chỉ là một cái bấy, nay võ quán Yến Đô đã bị hủy diệt, cuộc đấu lần này coi như kết thúc, mời các vị quay về đi thôi!”
Dương Thanh đưa mắt nhìn lướt qua đám người ở đây, lạnh lùng nói.
Anh vẫn luôn cố ngăn cản Đế Thôn xuất thế, nhưng những người này lại vì Đế Thôn mà tới, sao anh có thể để bọn họ được như ý?
“Cậu bảo chúng tôi đi thì chúng tôi phải đi à?
Cậu đang lấy thân phận Vương của Yến Đô này để ra lệnh cho chúng tôi sao?”
Hoa Anh Kiệt bước lên nửa bước, hơi thở của Thần Cảnh đỉnh phong đột nhiên bùng nổ từ trên người lão ta.
“Ông muốn gì?”
Mã Siêu lập tức bước ra, tức giận nhìn chằm chăm vào Hoa Anh Kiệt.
“Cút!”
Hoa Anh Kiệt vung một quyền, Mã Siêu không hề phòng bị, lập tức bị đánh bay.
Không một ai ngờ Hoa Anh Kiệt sẽ ra tay với Mã Siêu.
Tuy Mã Siêu có thể bộc phát được thực lực tương đương Thần Cảnh đỉnh phong nhưng cũng phải phá giải phong ấn sức chiến đấu, còn phải uống thuốc tăng sức mạnh mới làm được.
Vừa rồi anh ta đã bị thương nặng, bây giờ đến cả Thần Cảnh sơ kỳ còn không thể phát huy nổi, càng đừng nói tới Thần Cảnh đỉnh phong.
Bản thân Hoa Anh Kiệt đã là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong. Mã Siêu trúng một đòn này lập †ức phun máu bay ngược ra ngoài, vết thương càng thêm nghiêm trọng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro