Chương 1986
Tg Tiếu Tiếu
2024-07-24 12:34:56
“Con nói cái gì? Dương Thanh giết hai cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ cùng một lúc sao?”
Long Hoàng giật mình hỏi.
Long Khoa sợ hãi quỳ dưới đất, vội vã gật đâu báo cáo: “Thưa bố, con nói thật một trăm phần trăm, các cao thủ của bốn Hoàng tộc lớn ở Chiêu Châu đều tận mắt nhìn thấy”.
“Thưa Long Hoàng, điện hạ nói thật đấy ạ, Dương Thanh thật sự giết hai cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ cùng một lúc, thậm chí ngay cả Hoa Anh Kiệt có thực lực Thần Cảnh đỉnh phong cũng thua cậu ta, không biết còn sống hay đã chết!”
Cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Long còn sống sót kia mau chóng giải thích.
“Nếu bố không tin thì cứ hỏi Diệp Xung của Hoàng tộc họ Diệp đi ạ, cậu ta cũng chứng kiến cảnh tượng kinh khủng đớ’.
Long Khoa sốt sắng nói.
Long Hoàng không trả lời nhưng sắc mặt âm trầm đến đáng sợ, ngoài ra còn có sự lo âu.
Kể cả lão ta cũng không dám nói có thể giết hai cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ chỉ trong một đòn, thế mà Dương Thanh lại làm được.
Điều này quá khó tin với Long Hoàng, một người mới có hai mươi tám tuổi có thể mạnh đến mức độ này sao?
Vậy chẳng phải có nghĩa lão ta mà đích thân tới cũng chưa chắc là đối thủ của Dương Thanh?
“Ngoài ra, con còn một chuyện muốn báo cáo với bố!”
Long Khoa đột nhiên lên tiếng, sự sợ hãi hiện lên trong mắt.
“Nói đi!”
Long Hoàng nhíu mày đáp.
“Thưa bố, trong cuộc đấu võ giành ngôi Vương của Yến Đô, người của Hoàng tộc họ Long chúng ta muốn ám sát người thừa kế Đoàn Vô Nhai của Hoàng tộc họ Đoàn nhưng thất bại, Đoàn Vô Nhai tuyên bố Hoàng tộc họ Đoàn sẽ khai chiến với chúng tai”
Long Khoa nơm nớp lo sợ nói.
“Bịch!”
Long Khoa vừa dứt lời thì bị Long Hoàng điên tiết đá bay.
“Khốn nạn! Mày muốn chết có phải không!”
Lão ta giận dữ quát: ‘Chúng mày đúng là to gan, người thừa kế Hoàng tộc họ Đoàn mà cũng dám giết à?”
“Mày có biết người thừa kế của một Hoàng tộc có ý nghĩa là gì không? Là chủ Hoàng tộc (Hoàng Chủ) tương lai!”
“Dám giết Hoàng Chủ tương lai, mày không phải muốn chết thì là gì?”
Long Khoa bị dọa sợ mất mật, người run lẩy bẩy: “Bố, con sai rồi, con thật sự biết sai rồi, xin bố cho con một cơ hội nữa, con nhất định sẽ không làm bố thất vọng đâu!”
“Cho mày thêm một cơ hội nữa?”
Long Hoàng nhìn Long Khoa từ trên cao xuống, cười khẩy: “Bây giờ mày hãy cầu nguyện Hoàng tộc họ Đoàn bỏ ý định khai chiến với Hoàng tộc họ Long chúng ta đi”.
“Nếu không, tao không ngại giao mày ra để làm dịu cơn giận của họ đâu!”
Câu nói này của lão ta làm cho Long Khoa xụi lơ ngồi phịch xuống đất, nếu bị đem giao cho Hoàng tộc họ Đoàn thật thì ông ta không còn đường sống nữa.
Long Hoàng giật mình hỏi.
Long Khoa sợ hãi quỳ dưới đất, vội vã gật đâu báo cáo: “Thưa bố, con nói thật một trăm phần trăm, các cao thủ của bốn Hoàng tộc lớn ở Chiêu Châu đều tận mắt nhìn thấy”.
“Thưa Long Hoàng, điện hạ nói thật đấy ạ, Dương Thanh thật sự giết hai cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ cùng một lúc, thậm chí ngay cả Hoa Anh Kiệt có thực lực Thần Cảnh đỉnh phong cũng thua cậu ta, không biết còn sống hay đã chết!”
Cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Long còn sống sót kia mau chóng giải thích.
“Nếu bố không tin thì cứ hỏi Diệp Xung của Hoàng tộc họ Diệp đi ạ, cậu ta cũng chứng kiến cảnh tượng kinh khủng đớ’.
Long Khoa sốt sắng nói.
Long Hoàng không trả lời nhưng sắc mặt âm trầm đến đáng sợ, ngoài ra còn có sự lo âu.
Kể cả lão ta cũng không dám nói có thể giết hai cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ chỉ trong một đòn, thế mà Dương Thanh lại làm được.
Điều này quá khó tin với Long Hoàng, một người mới có hai mươi tám tuổi có thể mạnh đến mức độ này sao?
Vậy chẳng phải có nghĩa lão ta mà đích thân tới cũng chưa chắc là đối thủ của Dương Thanh?
“Ngoài ra, con còn một chuyện muốn báo cáo với bố!”
Long Khoa đột nhiên lên tiếng, sự sợ hãi hiện lên trong mắt.
“Nói đi!”
Long Hoàng nhíu mày đáp.
“Thưa bố, trong cuộc đấu võ giành ngôi Vương của Yến Đô, người của Hoàng tộc họ Long chúng ta muốn ám sát người thừa kế Đoàn Vô Nhai của Hoàng tộc họ Đoàn nhưng thất bại, Đoàn Vô Nhai tuyên bố Hoàng tộc họ Đoàn sẽ khai chiến với chúng tai”
Long Khoa nơm nớp lo sợ nói.
“Bịch!”
Long Khoa vừa dứt lời thì bị Long Hoàng điên tiết đá bay.
“Khốn nạn! Mày muốn chết có phải không!”
Lão ta giận dữ quát: ‘Chúng mày đúng là to gan, người thừa kế Hoàng tộc họ Đoàn mà cũng dám giết à?”
“Mày có biết người thừa kế của một Hoàng tộc có ý nghĩa là gì không? Là chủ Hoàng tộc (Hoàng Chủ) tương lai!”
“Dám giết Hoàng Chủ tương lai, mày không phải muốn chết thì là gì?”
Long Khoa bị dọa sợ mất mật, người run lẩy bẩy: “Bố, con sai rồi, con thật sự biết sai rồi, xin bố cho con một cơ hội nữa, con nhất định sẽ không làm bố thất vọng đâu!”
“Cho mày thêm một cơ hội nữa?”
Long Hoàng nhìn Long Khoa từ trên cao xuống, cười khẩy: “Bây giờ mày hãy cầu nguyện Hoàng tộc họ Đoàn bỏ ý định khai chiến với Hoàng tộc họ Long chúng ta đi”.
“Nếu không, tao không ngại giao mày ra để làm dịu cơn giận của họ đâu!”
Câu nói này của lão ta làm cho Long Khoa xụi lơ ngồi phịch xuống đất, nếu bị đem giao cho Hoàng tộc họ Đoàn thật thì ông ta không còn đường sống nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro