Chương 2329
Tg Tiếu Tiếu
2024-07-24 12:34:56
Dứt lời, ông ta hùng hổ lao ra ngoài, dẫn theo một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.
Lúc này, Dương Thanh đang ở trong phòng tiệc của Hoàng tộc Thượng Quan. Ngồi cùng bàn với anh đều là những người năm quyền, còn thế hệ trẻ chỉ có Thượng Quan Nhu có tư cách ngồi ở đây. Advertisement
“Tôi mời cậu Thanh một chén!”
“Cậu Thanh còn trẻ đã có được thực lực mạnh mẽ như vậy, đúng là thiên tài hiếm cớ”.
Bữa cơm này rất khó chịu, bởi vì bên tai Dương Thanh cứ ong ong vì mấy lời nịnh nọt tâng bốc. Advertisement
Nếu không vì nể mặt Thượng Quan Nhu, anh đã quay lưng bỏ đi rồi.
Đương nhiên, quan trọng nhất là anh còn muốn mượn sức Hoàng tộc Thượng Quan giúp †ập đoàn Nhạn Thanh phát triển hơn nữa.
Hoàng tộc họ Diệp đã tuyên bố muốn chèn ép tập đoàn Nhạn Thanh. Mặc dù Hoàng tộc họ Long và Hoàng tộc họ Đoàn đều tỏ thái độ kiên quyết cắt đứt quan hệ với Hoàng tộc họ Diệp, muốn hợp tác với tập đoàn Nhạn Thanh, nhưng dù sao đối thủ cũng là một Hoàng tộc. Bọn họ chèn ép vẫn sẽ gây ảnh hưởng không nhỏ tới tập đoàn Nhạn Thanh.
Nếu được cả Hoàng tộc Thượng Quan ủng hộ, †ập đoàn Nhạn Thanh không cần sợ bị Hoàng tộc họ Diệp chèn ép nữa.
“Lần này tôi mời cậu Thanh tới là muốn biết, có phải cậu đã đạt tới Siêu Phàm Cảnh rồi không?”
Sau bữa ăn, Thượng Quan Hoàng đột nhiên nhìn Dương Thanh dò hỏi.
Đám người còn lại đều im bặt, kinh hãi nhìn về phía anh.
Không mấy ai biết chuyện Dương Thanh là cao thủ Siêu Phàm Cảnh, đa phần đều chỉ đoán già đoán non.
Thượng Quan Hoàng cũng chỉ suy đoán như vậy.
Bởi vì bọn họ chưa từng nghe nói có cao thủ Siêu Phàm Cảnh chưa tới ba mươi tuổi.
Đến cả gia tộc Cổ Võ cũng rất hiếm có thiên tài võ thuật như vậy, đừng nói là người thường.
Cuối cùng cũng nói tới chuyện chính rồi sao?
Dương Thanh cười híp mắt nhìn lão ta: “Trước khi trả lời tôi cũng muốn hỏi Thượng Quan Hoàng một chuyện”.
Thượng Quan Hoàng nhíu mày hỏi: “Cậu muốn hỏi gì?”
“Tôi chạm mặt với người nhà họ Lý và nhà họ Quách trên chuyến bay tới Hoàng thành Thượng Quan. Liệu chuyện này có liên quan tới Hoàng tộc Thượng Quan không?”
Anh không hỏi thẳng có liên quan tới Thượng Quan Hoàng hay không đã là nể mặt lão ta lắm rồi.
Nghe vậy, tất cả đều khiếp sợ.
Nụ cười trên mặt Thượng Quan Hoàng lập tức biến mất, sắc mặt sa sâm.
Thấy thế, Thượng Quan Nhu hốt hoảng nói: “Sao có thể như vậy được?”
“Cậu Thanh hiểu lầm gì chăng? Ông nội chỉ mời cậu tới Hoàng thành Thượng Quan, không hề hẹn thời gian cụ thể, làm sao khiến cậu gặp người nhà họ Lý và nhà họ Quách được?”
Dương Thanh không thèm quan tâm tới lời giải thích của cô ta.
Nghe có vẻ Thượng Quan Hoàng sẽ không làm vậy, nhưng không có nghĩa điều này không thể xảy ra. Dù sao Dương Thanh cũng đi từ Hoàng thành Long tới Hoàng thành Thượng Quan.
Rất ít người đi lại giữa hai Hoàng thành. Hầu như mỗi Hoàng thành đều độc lập, không hề có chuyện qua lại với nhau.
Lý Bảo Phong và Quách Sở Sở đều là người của các gia tộc hàng đầu Hoàng thành Thượng Quan, còn có hôn ước với nhau.
Lúc này, Dương Thanh đang ở trong phòng tiệc của Hoàng tộc Thượng Quan. Ngồi cùng bàn với anh đều là những người năm quyền, còn thế hệ trẻ chỉ có Thượng Quan Nhu có tư cách ngồi ở đây. Advertisement
“Tôi mời cậu Thanh một chén!”
“Cậu Thanh còn trẻ đã có được thực lực mạnh mẽ như vậy, đúng là thiên tài hiếm cớ”.
Bữa cơm này rất khó chịu, bởi vì bên tai Dương Thanh cứ ong ong vì mấy lời nịnh nọt tâng bốc. Advertisement
Nếu không vì nể mặt Thượng Quan Nhu, anh đã quay lưng bỏ đi rồi.
Đương nhiên, quan trọng nhất là anh còn muốn mượn sức Hoàng tộc Thượng Quan giúp †ập đoàn Nhạn Thanh phát triển hơn nữa.
Hoàng tộc họ Diệp đã tuyên bố muốn chèn ép tập đoàn Nhạn Thanh. Mặc dù Hoàng tộc họ Long và Hoàng tộc họ Đoàn đều tỏ thái độ kiên quyết cắt đứt quan hệ với Hoàng tộc họ Diệp, muốn hợp tác với tập đoàn Nhạn Thanh, nhưng dù sao đối thủ cũng là một Hoàng tộc. Bọn họ chèn ép vẫn sẽ gây ảnh hưởng không nhỏ tới tập đoàn Nhạn Thanh.
Nếu được cả Hoàng tộc Thượng Quan ủng hộ, †ập đoàn Nhạn Thanh không cần sợ bị Hoàng tộc họ Diệp chèn ép nữa.
“Lần này tôi mời cậu Thanh tới là muốn biết, có phải cậu đã đạt tới Siêu Phàm Cảnh rồi không?”
Sau bữa ăn, Thượng Quan Hoàng đột nhiên nhìn Dương Thanh dò hỏi.
Đám người còn lại đều im bặt, kinh hãi nhìn về phía anh.
Không mấy ai biết chuyện Dương Thanh là cao thủ Siêu Phàm Cảnh, đa phần đều chỉ đoán già đoán non.
Thượng Quan Hoàng cũng chỉ suy đoán như vậy.
Bởi vì bọn họ chưa từng nghe nói có cao thủ Siêu Phàm Cảnh chưa tới ba mươi tuổi.
Đến cả gia tộc Cổ Võ cũng rất hiếm có thiên tài võ thuật như vậy, đừng nói là người thường.
Cuối cùng cũng nói tới chuyện chính rồi sao?
Dương Thanh cười híp mắt nhìn lão ta: “Trước khi trả lời tôi cũng muốn hỏi Thượng Quan Hoàng một chuyện”.
Thượng Quan Hoàng nhíu mày hỏi: “Cậu muốn hỏi gì?”
“Tôi chạm mặt với người nhà họ Lý và nhà họ Quách trên chuyến bay tới Hoàng thành Thượng Quan. Liệu chuyện này có liên quan tới Hoàng tộc Thượng Quan không?”
Anh không hỏi thẳng có liên quan tới Thượng Quan Hoàng hay không đã là nể mặt lão ta lắm rồi.
Nghe vậy, tất cả đều khiếp sợ.
Nụ cười trên mặt Thượng Quan Hoàng lập tức biến mất, sắc mặt sa sâm.
Thấy thế, Thượng Quan Nhu hốt hoảng nói: “Sao có thể như vậy được?”
“Cậu Thanh hiểu lầm gì chăng? Ông nội chỉ mời cậu tới Hoàng thành Thượng Quan, không hề hẹn thời gian cụ thể, làm sao khiến cậu gặp người nhà họ Lý và nhà họ Quách được?”
Dương Thanh không thèm quan tâm tới lời giải thích của cô ta.
Nghe có vẻ Thượng Quan Hoàng sẽ không làm vậy, nhưng không có nghĩa điều này không thể xảy ra. Dù sao Dương Thanh cũng đi từ Hoàng thành Long tới Hoàng thành Thượng Quan.
Rất ít người đi lại giữa hai Hoàng thành. Hầu như mỗi Hoàng thành đều độc lập, không hề có chuyện qua lại với nhau.
Lý Bảo Phong và Quách Sở Sở đều là người của các gia tộc hàng đầu Hoàng thành Thượng Quan, còn có hôn ước với nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro