Chương 2350
Tg Tiếu Tiếu
2024-07-24 12:34:56
“Tiền bối là ông tổ của nhà họ Lý, Lý Trọng phải không?”
Thượng Quan Hoàng nhìn ông lão kia, hỏi. Advertisement
Lý Trọng nhíu mày, lạnh lùng nhìn lão ta mà đáp trả: ‘Không ngờ Hoàng Chủ vẫn nhớ ông già này đấy!”
Đương nhiên Thượng Quan Hoàng còn nhớ Lý Trọng. Khi lão ta còn là Hoàng tử, Lý Trọng chính là chủ gia tộc họ Lý, có thể nói đây là một nhân vật đóng vai trò quan trọng trong thời đại của Hoàng Chủ đời trước.
Lý Trọng cũng nhớ rõ Thượng Quan Hoàng. Advertisement
Cho dù ở thời lão ta đứng trên đỉnh cao huy hoàng thì nhà họ Lý vẫn phải chịu sự quản lý của Hoàng tộc họ Thượng Quan. Xưa kia, Thượng Quan Hoàng mang thân phận Hoàng Chủ tương lai cao quý, lão ta mà gặp cũng phải cúi người chào đón.
“Hoàng Chủ, nhà họ Lý không muốn làm kẻ thù với Hoàng tộc, mong Hoàng Chủ hãy giao cậu †a ra đây!”
Lý Trọng lạnh giọng đưa ra yêu cầu.
Dĩ nhiên Thượng Quan Hoàng biết người mà lão ta muốn mình giao ra chính là Dương Thanh.
Vừa rồi Thượng Quan Hoàng cũng cảm nhận được khí thế võ đạo của Dương Thanh đã dao động rất mãnh liệt, chắc sẽ đột phá sớm thôi.
Nhưng đến bây giờ Dương Thanh vấn chưa xuất hiện, rõ ràng là vẫn chưa đột phá thành công.
Như vậy thì lão ta sẽ không dễ dàng để cho quá trình tu luyện của Dương Thanh bị cắt đứt.
Dù sao, Thượng Quan Hoàng rất sẵn lòng nhờ cậy Dương Thanh giải quyết nhà họ Lý.
“Cậu Thanh là khách quý của Hoàng tộc tôi, tiền bối chỉ nói một câu đã ép tôi giao ra thì có hơi không xem Hoàng tộc ra gì rồi đấy?”
Thượng Quan Hoàng bình tĩnh nói.
Lông mày của Lý Trọng nhíu lại, Lý Giang Hùng đang đứng bên cạnh lập tức tiến lên một bước, giận dữ quát: “Con tôi chết trong tay Dương Thanh đấy, chẳng lẽ Hoàng Chủ vẫn muốn bảo vệ cậu ta?”
Thượng Quan Hoàng cười lạnh: “Lý Giang Hùng, con trai ông chết như thế nào thì ông nên tự hỏi bản thân chứ đừng tìm đến tôi làm gì”.
Lý Giang Hùng là ai, sao lão ta lại không biết?
“Hoàng Chủ, ý ông là gì?”
Con ngươi của Lý Giang Hùng co rút, đăng đăng sát khí trừng mắt nhìn Thượng Quan Hoàng.
“Lý Giang Hùng, có một số việc tôi không nói quá rõ ràng vì muốn giữ mặt mũi cho ông”.
Thượng Quan Hoàng lạnh lùng đáp: “Tôi nghĩ chắc tiền bối Lý Trọng đây cũng không muốn tôi nói toạc hết ra nhỉ? Dĩ nhiên, nếu như tiền bối muốn thì tôi có thể lấy một số chứng cứ ra’.
“Chẳng qua, lúc đó nhà họ Lý bị bẽ mặt thì đừng quay sang trách tôi”.
Vừa nghe thấy những lời này thì khóe miệng Lý Giang Hùng giật giật, trong lòng lão ta bỗng dâng lên sự sợ hãi.
Lý Giang Hùng biết rõ chứng cứ mà Thượng Quan Hoàng vừa nói đến là cái gì.
Lão ta cho răng mình đã xử lý cái chết của Lý Dương rất sạch sẽ, tuyệt đối không để lại bất kỳ bằng chứng nào.
Nhưng bây giờ lại nghe thấy Thượng Quan Hoàng nói vậy, lão ta cũng không quá chắc chắn.
Sở dĩ họ dám gióng trống khua chiêng dẫn người đến gây áp lực cho Hoàng tộc họ Thượng Quan như vậy chủ yếu là do thủ phạm gây ra cái chết của Lý Dương đã bị quy cho Hoàng tộc, cho dù người bảo vệ quy tắc xuất hiện đi chăng nữa thì họ vẫn có thể đổ mọi trách nhiệm lên đầu Hoàng tộc.
Thượng Quan Hoàng nhìn ông lão kia, hỏi. Advertisement
Lý Trọng nhíu mày, lạnh lùng nhìn lão ta mà đáp trả: ‘Không ngờ Hoàng Chủ vẫn nhớ ông già này đấy!”
Đương nhiên Thượng Quan Hoàng còn nhớ Lý Trọng. Khi lão ta còn là Hoàng tử, Lý Trọng chính là chủ gia tộc họ Lý, có thể nói đây là một nhân vật đóng vai trò quan trọng trong thời đại của Hoàng Chủ đời trước.
Lý Trọng cũng nhớ rõ Thượng Quan Hoàng. Advertisement
Cho dù ở thời lão ta đứng trên đỉnh cao huy hoàng thì nhà họ Lý vẫn phải chịu sự quản lý của Hoàng tộc họ Thượng Quan. Xưa kia, Thượng Quan Hoàng mang thân phận Hoàng Chủ tương lai cao quý, lão ta mà gặp cũng phải cúi người chào đón.
“Hoàng Chủ, nhà họ Lý không muốn làm kẻ thù với Hoàng tộc, mong Hoàng Chủ hãy giao cậu †a ra đây!”
Lý Trọng lạnh giọng đưa ra yêu cầu.
Dĩ nhiên Thượng Quan Hoàng biết người mà lão ta muốn mình giao ra chính là Dương Thanh.
Vừa rồi Thượng Quan Hoàng cũng cảm nhận được khí thế võ đạo của Dương Thanh đã dao động rất mãnh liệt, chắc sẽ đột phá sớm thôi.
Nhưng đến bây giờ Dương Thanh vấn chưa xuất hiện, rõ ràng là vẫn chưa đột phá thành công.
Như vậy thì lão ta sẽ không dễ dàng để cho quá trình tu luyện của Dương Thanh bị cắt đứt.
Dù sao, Thượng Quan Hoàng rất sẵn lòng nhờ cậy Dương Thanh giải quyết nhà họ Lý.
“Cậu Thanh là khách quý của Hoàng tộc tôi, tiền bối chỉ nói một câu đã ép tôi giao ra thì có hơi không xem Hoàng tộc ra gì rồi đấy?”
Thượng Quan Hoàng bình tĩnh nói.
Lông mày của Lý Trọng nhíu lại, Lý Giang Hùng đang đứng bên cạnh lập tức tiến lên một bước, giận dữ quát: “Con tôi chết trong tay Dương Thanh đấy, chẳng lẽ Hoàng Chủ vẫn muốn bảo vệ cậu ta?”
Thượng Quan Hoàng cười lạnh: “Lý Giang Hùng, con trai ông chết như thế nào thì ông nên tự hỏi bản thân chứ đừng tìm đến tôi làm gì”.
Lý Giang Hùng là ai, sao lão ta lại không biết?
“Hoàng Chủ, ý ông là gì?”
Con ngươi của Lý Giang Hùng co rút, đăng đăng sát khí trừng mắt nhìn Thượng Quan Hoàng.
“Lý Giang Hùng, có một số việc tôi không nói quá rõ ràng vì muốn giữ mặt mũi cho ông”.
Thượng Quan Hoàng lạnh lùng đáp: “Tôi nghĩ chắc tiền bối Lý Trọng đây cũng không muốn tôi nói toạc hết ra nhỉ? Dĩ nhiên, nếu như tiền bối muốn thì tôi có thể lấy một số chứng cứ ra’.
“Chẳng qua, lúc đó nhà họ Lý bị bẽ mặt thì đừng quay sang trách tôi”.
Vừa nghe thấy những lời này thì khóe miệng Lý Giang Hùng giật giật, trong lòng lão ta bỗng dâng lên sự sợ hãi.
Lý Giang Hùng biết rõ chứng cứ mà Thượng Quan Hoàng vừa nói đến là cái gì.
Lão ta cho răng mình đã xử lý cái chết của Lý Dương rất sạch sẽ, tuyệt đối không để lại bất kỳ bằng chứng nào.
Nhưng bây giờ lại nghe thấy Thượng Quan Hoàng nói vậy, lão ta cũng không quá chắc chắn.
Sở dĩ họ dám gióng trống khua chiêng dẫn người đến gây áp lực cho Hoàng tộc họ Thượng Quan như vậy chủ yếu là do thủ phạm gây ra cái chết của Lý Dương đã bị quy cho Hoàng tộc, cho dù người bảo vệ quy tắc xuất hiện đi chăng nữa thì họ vẫn có thể đổ mọi trách nhiệm lên đầu Hoàng tộc.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro