Chương 2407
Tg Tiếu Tiếu
2024-07-24 12:34:56
“Mà bây giờ dị tượng trên bầu trời Hoàng phủ cực kỳ có khả năng là do Dương Thanh đột phá cảnh giới gây ra”.
Lý Giang Hùng cũng sững sờ: “Cao thủ võ thuật đột phá cảnh giới lại có thể dẫn đến thiên kiếp?” Advertisement
Lý Trọng nhìn chằm chằm về phía bầu trời Hoàng phủ đáp lại nói: “Vì thế người đời cũng chỉ là ếch ngồi đáy giếng mà thôi, hoàn toàn không biết thế giới này rộng lớn cỡ nào”
“Những gì bố biết cũng là từ cuốn sách cổ trong cổ mộ ba mươi năm trước. Dị tượng trên bầu trời Hoàng phủ lúc này giống hệt với miêu tả trong sách cổ”.
“Sau khi thực lực của người luyện võ bước vào Siêu Phàm Cảnh, trong cùng cảnh giới, võ thuật trong cơ thể càng thuần túy bao nhiêu thì thực lực có thể bộc phát càng mạnh hơn bấy nhiêu, điều này đồng nghĩa rằng kẻ đó có thể tiến xa hơn trên con đường võ đạo”. Advertisement
“Nếu võ thuật thuần túy đạt tới đỉnh điểm thì được gọi là người luyện võ hoàn mỹ, điều này cũng có nghĩa là cậu ta có thể bước lên đỉnh cao của võ thuật”.
Lý Giang Hùng nghe đến ngây người, tuy Lý Trọng đã kể cho lão ta nghe rất nhiều việc liên quan đến võ thuật nhưng chưa từng kể nhiều như hôm nay
Lão ta chợt có cảm giác được mở ra một thế giới mới.
“Con lập tức triệu tập cuộc họp gia tộc, nói cho bọn họ biết trong hôm nay nhà họ Lý sẽ tôn cậu Thanh làm chủ, nếu ai còn dám làm việc kiêu căng hống hách như trước kia nữa thì giết chết không tha!”
Lý Trọng bỗng nghiêm nghị nói.
Trước đây mỗi khi lão ta và Lý Giang Hùng nói đến Dương Thanh đều gọi thẳng tên họ của anh, bây giờ lại đổi thành cậu Thanh, thậm chí còn để cho toàn bộ nhà họ Lý tôn Dương Thanh làm chủ nữa.
Nhà họ Lý cũng là gia tộc truyền thừa mấy trăm năm, bao nhiêu năm qua chưa từng tỏ thái độ kính trọng đối với một người ngoài như vậy.
Nhưng mà sau khi phát hiện ra Dương Thanh là người luyện võ hoàn mỹ, Lý Giang Hùng cũng biết rõ thiên phú võ thuật của Dương Thanh khủng bố cỡ nào, nếu có thể tôn kiểu người này làm chủ thì tương lai của nhà họ Lý sẽ đạt tới một đỉnh cao mới.
Một đỉnh cao mà có lẽ ngay cả Hoàng tộc cũng chưa chắc đã đạt đến.
Trong lúc Lý Giang Hùng triệu tập cuộc họp gia tộc thì ở Hoàng phủ Thượng Quan, Dương Thanh vẫn cứ hôn mê nằm trên giường nhưng dị tượng trên bầu trời Hoàng phủ vẫn còn kéo dài.
Cảnh tượng kỳ lạ như vậy kéo dài đúng nửa tiếng mới từ từ biến mất, cuối cùng biến thành một vệt cầu vồng kéo ngang bầu trời.
Mà trong phòng, khí thế võ thuật trên người Dương Thanh cũng nhảy vọt tới đỉnh điểm sau đó mới chậm rãi thu lại.
“Cậu Thanh, cậu tỉnh rồi!”
Đúng lúc này, trong phòng truyền tới giọng nói vui mừng của Thượng Quan Nhu.
Vừa mở mắt, Dương Thanh đã thấy Thượng Quan Nhu bảo vệ bên cạnh mình. Anh khẽ gật đầu, ngồi dậy từ trên giường.
“Tôi hôn mê bao lâu rồi?”, anh đột nhiên hỏi.
Thượng Quan Nhu rót một ly nước nóng, đưa cho Dương Thanh trước: “Uống ly nước nóng trước đi”.
Sau đó cô ta mới trả lời: “Hôm nay là ngày thứ ba!”
Dương Thanh không ngờ lần này sau khi trọng thương, mình lại hôn mê suốt ba ngày.
“Chúc mừng cậu Thanh, võ thuật lại tiến bộ thêm một bậc!”
Thượng Quan Nhu cười nói.
Hôm nay, khí tức trên người Dương Thanh càng trở nên mờ nhạt, vừa nhìn đã biết không phải người bình thường.
Nhất là vừa rồi khi Dương Thanh đột phá cảnh giới, khiến cho trời đất cũng xuất hiện dị tượng, càng khiến cho người ta giật mình.
Lý Giang Hùng cũng sững sờ: “Cao thủ võ thuật đột phá cảnh giới lại có thể dẫn đến thiên kiếp?” Advertisement
Lý Trọng nhìn chằm chằm về phía bầu trời Hoàng phủ đáp lại nói: “Vì thế người đời cũng chỉ là ếch ngồi đáy giếng mà thôi, hoàn toàn không biết thế giới này rộng lớn cỡ nào”
“Những gì bố biết cũng là từ cuốn sách cổ trong cổ mộ ba mươi năm trước. Dị tượng trên bầu trời Hoàng phủ lúc này giống hệt với miêu tả trong sách cổ”.
“Sau khi thực lực của người luyện võ bước vào Siêu Phàm Cảnh, trong cùng cảnh giới, võ thuật trong cơ thể càng thuần túy bao nhiêu thì thực lực có thể bộc phát càng mạnh hơn bấy nhiêu, điều này đồng nghĩa rằng kẻ đó có thể tiến xa hơn trên con đường võ đạo”. Advertisement
“Nếu võ thuật thuần túy đạt tới đỉnh điểm thì được gọi là người luyện võ hoàn mỹ, điều này cũng có nghĩa là cậu ta có thể bước lên đỉnh cao của võ thuật”.
Lý Giang Hùng nghe đến ngây người, tuy Lý Trọng đã kể cho lão ta nghe rất nhiều việc liên quan đến võ thuật nhưng chưa từng kể nhiều như hôm nay
Lão ta chợt có cảm giác được mở ra một thế giới mới.
“Con lập tức triệu tập cuộc họp gia tộc, nói cho bọn họ biết trong hôm nay nhà họ Lý sẽ tôn cậu Thanh làm chủ, nếu ai còn dám làm việc kiêu căng hống hách như trước kia nữa thì giết chết không tha!”
Lý Trọng bỗng nghiêm nghị nói.
Trước đây mỗi khi lão ta và Lý Giang Hùng nói đến Dương Thanh đều gọi thẳng tên họ của anh, bây giờ lại đổi thành cậu Thanh, thậm chí còn để cho toàn bộ nhà họ Lý tôn Dương Thanh làm chủ nữa.
Nhà họ Lý cũng là gia tộc truyền thừa mấy trăm năm, bao nhiêu năm qua chưa từng tỏ thái độ kính trọng đối với một người ngoài như vậy.
Nhưng mà sau khi phát hiện ra Dương Thanh là người luyện võ hoàn mỹ, Lý Giang Hùng cũng biết rõ thiên phú võ thuật của Dương Thanh khủng bố cỡ nào, nếu có thể tôn kiểu người này làm chủ thì tương lai của nhà họ Lý sẽ đạt tới một đỉnh cao mới.
Một đỉnh cao mà có lẽ ngay cả Hoàng tộc cũng chưa chắc đã đạt đến.
Trong lúc Lý Giang Hùng triệu tập cuộc họp gia tộc thì ở Hoàng phủ Thượng Quan, Dương Thanh vẫn cứ hôn mê nằm trên giường nhưng dị tượng trên bầu trời Hoàng phủ vẫn còn kéo dài.
Cảnh tượng kỳ lạ như vậy kéo dài đúng nửa tiếng mới từ từ biến mất, cuối cùng biến thành một vệt cầu vồng kéo ngang bầu trời.
Mà trong phòng, khí thế võ thuật trên người Dương Thanh cũng nhảy vọt tới đỉnh điểm sau đó mới chậm rãi thu lại.
“Cậu Thanh, cậu tỉnh rồi!”
Đúng lúc này, trong phòng truyền tới giọng nói vui mừng của Thượng Quan Nhu.
Vừa mở mắt, Dương Thanh đã thấy Thượng Quan Nhu bảo vệ bên cạnh mình. Anh khẽ gật đầu, ngồi dậy từ trên giường.
“Tôi hôn mê bao lâu rồi?”, anh đột nhiên hỏi.
Thượng Quan Nhu rót một ly nước nóng, đưa cho Dương Thanh trước: “Uống ly nước nóng trước đi”.
Sau đó cô ta mới trả lời: “Hôm nay là ngày thứ ba!”
Dương Thanh không ngờ lần này sau khi trọng thương, mình lại hôn mê suốt ba ngày.
“Chúc mừng cậu Thanh, võ thuật lại tiến bộ thêm một bậc!”
Thượng Quan Nhu cười nói.
Hôm nay, khí tức trên người Dương Thanh càng trở nên mờ nhạt, vừa nhìn đã biết không phải người bình thường.
Nhất là vừa rồi khi Dương Thanh đột phá cảnh giới, khiến cho trời đất cũng xuất hiện dị tượng, càng khiến cho người ta giật mình.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro