Chương 2597
Tg Tiếu Tiếu
2024-07-24 12:34:56
Anh em nhà họ Tống ở cách đó không xa cũng đang nhìn về phía hai người đang điên cuồng chiến đấu, vẻ mặt vô cùng trầm trọng.
“Nếu cậu Thanh muốn đánh bại Diệp Lâm thì e rằng phải tiến vào trạng thái cuồng hóa, nhưng cậu ấy đang đối phó với Diệp Lâm, nếu tiến vào trạng thái cuồng hóa thì phải đối phó thế nào khi người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp xuất hiện đây?” Advertisement
Tống Tả nặng nề nói.
Tống Hữu cũng cho ý kiến: “Lần này cậu Thanh gặp phiền phức lớn rồi, em nghĩ chỉ có thể tạm thời buông tha cho Hoàng tộc họ Diệp thôi”.
Tống Tả gật đầu: “Nếu không bỏ qua thì Dương Thanh nhất định phải đánh bại Diệp Lâm, nhưng một khi đánh bại ông ta, Hoàng tộc họ Diệp sắp bị tiêu diệt thì người bảo vệ Hoàng tộc chắc chắn sẽ xuất hiện, khi đó gánh nặng của cậu Thanh lại càng lớn hơn”. Advertisement
Ngay cả anh em nhà họ Tống có kiến thức rộng rãi cũng không thấy được Dương Thanh có phần thẳng nào.
“Cậu Thanh còn có cách để giành chiến thẳng”.
Đúng lúc này, một giọng nói quen thuộc đột nhiên vang lên, Lý Trọng bước tới.
SỐ) ĐE: Anh em nhà họ Tống có chút kinh ngạc.
Lý Trọng nhìn trận chiến trên đỉnh Hoàng Sơn, mở miệng nói: “Đừng lo lắng, cậu Thanh sẽ không dễ dàng bị đánh bại”.
Đại Đạo Thiên Diễn Kinh là thứ do chính tay Lý Trọng giao cho Dương Thanh. Lão ta biết rằng khi Dương Thanh còn ở Siêu Phàm Nhị Cảnh đã có thể tu luyện phép hô hấp tầng thứ năm của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh, hiện giờ anh đã đột phá vào Siêu Phàm Tam Cảnh, nhất định có thể tu luyện phép hô hấp tầng thứ sáu của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh.
Tuy rằng Dương Thanh tạm thời chưa vận dụng phép hô hấp tầng thứ sáu, nhưng Lý Trọng hiểu rõ đó là vì anh chưa bị ép đến mức đó, nếu không nhất định đã có thể sử dụng nó rồi.
“Nếu chỉ có người của Hoàng tộc họ Diệp thì tốt rồi, chỉ sợ sau lưng còn tồn tại cao thủ mạnh hơn thôi”, Tống Tả lo lắng nói.
Hoàng tộc họ Diệp là một trong những thế lực hàng đầu Chiêu Châu, nhất định có rất nhiều cao thủ, không ai có thể nói trước liệu có cao thủ khác xuất hiện hỗ trợ hay không.
Sau khi nghe lời nói của Tống Tả, Lý Trọng cũng hơi sốt ruột. Tuy lão ta rất tin tưởng Dương Thanh nhưng cảnh giới võ thuật của anh vấn rất thấp.
Một cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh đã khiến Dương Thanh phải vất vả đến vậy, nếu xuất hiện ai đó có thực lực Siêu Phàm Thất Cảnh thì e là anh sẽ không còn phần thẳng.
“Để tôi gọi điện thoại!”
Tống Tả đột nhiên nói, sau khi cuộc gọi kết nối, mở miệng nói: “Tôi cần sự giúp đỡ của ông…”
Ông ta vừa nói vừa đi sang chỗ khác, hiển nhiên có một số việc không tiện để Lý Trọng nghe.
Lý Trọng kinh ngạc liếc nhìn Tống Tả, dường như không ngờ rằng ông ta có thể tìm được người giúp đỡ.
Không bao lâu, Tống Tả đã trở lại, Lý Trọng nhìn ông ta hỏi: “Tìm được người giúp đỡ sao?”
Tống Tả gật đầu: “Một cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh”.
Lý Trọng âm thầm kinh ngạc, không nghĩ tới Tống Tả lại có thể tìm được người giúp đỡ, còn là một cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh.
Như thế thì tỷ lệ chiến thắng của Dương Thanh đã lớn hơn rất nhiều.
“Có điều ông ấy không thể đến ngay được, ít nhất cũng phải đợi nửa tiếng”, Tống Tả bỗng nhiên nói.
“Nửa tiếng sao? Chắc là đủ rồi!”
Lý Trọng lẩm bẩm nói, trong mắt xẹt qua tia sáng sắc lạnh, nhìn xuống phía dưới, trầm giọng nói: “Trước mắt, chúng ta cũng không thể đợi như vậy”.
Dứt lời, lão ta đi về phía chân núi, nơi các cao thủ nhà họ Lý đang đứng.
“Nếu cậu Thanh muốn đánh bại Diệp Lâm thì e rằng phải tiến vào trạng thái cuồng hóa, nhưng cậu ấy đang đối phó với Diệp Lâm, nếu tiến vào trạng thái cuồng hóa thì phải đối phó thế nào khi người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp xuất hiện đây?” Advertisement
Tống Tả nặng nề nói.
Tống Hữu cũng cho ý kiến: “Lần này cậu Thanh gặp phiền phức lớn rồi, em nghĩ chỉ có thể tạm thời buông tha cho Hoàng tộc họ Diệp thôi”.
Tống Tả gật đầu: “Nếu không bỏ qua thì Dương Thanh nhất định phải đánh bại Diệp Lâm, nhưng một khi đánh bại ông ta, Hoàng tộc họ Diệp sắp bị tiêu diệt thì người bảo vệ Hoàng tộc chắc chắn sẽ xuất hiện, khi đó gánh nặng của cậu Thanh lại càng lớn hơn”. Advertisement
Ngay cả anh em nhà họ Tống có kiến thức rộng rãi cũng không thấy được Dương Thanh có phần thẳng nào.
“Cậu Thanh còn có cách để giành chiến thẳng”.
Đúng lúc này, một giọng nói quen thuộc đột nhiên vang lên, Lý Trọng bước tới.
SỐ) ĐE: Anh em nhà họ Tống có chút kinh ngạc.
Lý Trọng nhìn trận chiến trên đỉnh Hoàng Sơn, mở miệng nói: “Đừng lo lắng, cậu Thanh sẽ không dễ dàng bị đánh bại”.
Đại Đạo Thiên Diễn Kinh là thứ do chính tay Lý Trọng giao cho Dương Thanh. Lão ta biết rằng khi Dương Thanh còn ở Siêu Phàm Nhị Cảnh đã có thể tu luyện phép hô hấp tầng thứ năm của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh, hiện giờ anh đã đột phá vào Siêu Phàm Tam Cảnh, nhất định có thể tu luyện phép hô hấp tầng thứ sáu của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh.
Tuy rằng Dương Thanh tạm thời chưa vận dụng phép hô hấp tầng thứ sáu, nhưng Lý Trọng hiểu rõ đó là vì anh chưa bị ép đến mức đó, nếu không nhất định đã có thể sử dụng nó rồi.
“Nếu chỉ có người của Hoàng tộc họ Diệp thì tốt rồi, chỉ sợ sau lưng còn tồn tại cao thủ mạnh hơn thôi”, Tống Tả lo lắng nói.
Hoàng tộc họ Diệp là một trong những thế lực hàng đầu Chiêu Châu, nhất định có rất nhiều cao thủ, không ai có thể nói trước liệu có cao thủ khác xuất hiện hỗ trợ hay không.
Sau khi nghe lời nói của Tống Tả, Lý Trọng cũng hơi sốt ruột. Tuy lão ta rất tin tưởng Dương Thanh nhưng cảnh giới võ thuật của anh vấn rất thấp.
Một cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh đã khiến Dương Thanh phải vất vả đến vậy, nếu xuất hiện ai đó có thực lực Siêu Phàm Thất Cảnh thì e là anh sẽ không còn phần thẳng.
“Để tôi gọi điện thoại!”
Tống Tả đột nhiên nói, sau khi cuộc gọi kết nối, mở miệng nói: “Tôi cần sự giúp đỡ của ông…”
Ông ta vừa nói vừa đi sang chỗ khác, hiển nhiên có một số việc không tiện để Lý Trọng nghe.
Lý Trọng kinh ngạc liếc nhìn Tống Tả, dường như không ngờ rằng ông ta có thể tìm được người giúp đỡ.
Không bao lâu, Tống Tả đã trở lại, Lý Trọng nhìn ông ta hỏi: “Tìm được người giúp đỡ sao?”
Tống Tả gật đầu: “Một cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh”.
Lý Trọng âm thầm kinh ngạc, không nghĩ tới Tống Tả lại có thể tìm được người giúp đỡ, còn là một cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh.
Như thế thì tỷ lệ chiến thắng của Dương Thanh đã lớn hơn rất nhiều.
“Có điều ông ấy không thể đến ngay được, ít nhất cũng phải đợi nửa tiếng”, Tống Tả bỗng nhiên nói.
“Nửa tiếng sao? Chắc là đủ rồi!”
Lý Trọng lẩm bẩm nói, trong mắt xẹt qua tia sáng sắc lạnh, nhìn xuống phía dưới, trầm giọng nói: “Trước mắt, chúng ta cũng không thể đợi như vậy”.
Dứt lời, lão ta đi về phía chân núi, nơi các cao thủ nhà họ Lý đang đứng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro