Chương 2668
Tg Tiếu Tiếu
2024-07-24 12:34:56
Những người khác cũng thấp thỏm nhìn Dương Thanh. Nhưng Dương Thanh lại không trả lời, chỉ tiện tay đẩy một cái khiến Thượng Quan Tử Khiêm lảo đảo lùi về sau mấy bước mới đứng vững được. Advertisement
Ở đây ai cũng biết Thượng Quan Tử Khiêm là cao thủ Thần Cảnh trung kỳ, nhưng lại bị Dương Thanh đỡ cái tát dễ như trở bàn tay, lúc này lại còn bị anh hờ hững đẩy một cái đã phải lùi mấy bước. Điều này chứng tỏ võ công của Dương Thanh không hề bị phế.
“Từ nay về sau, Thượng Quan Nhu là người phụ nữ của Dương Thanh tôi. Nếu ai dám có ý đồ với cô ấy, chính là đáng đối nghịch với tôi!” Ánh mắt Dương Thanh sắc lạnh, lạnh giọng nói.
Thấy Dương Thanh đứng trước mặt mình, trong lòng Thượng Quan Nhu tràn đầy ấm áp, mặc dù cô ta biết Dương Thanh cố ý nói vậy là vì muốn cô ta tự do nhưng ngay cả một lời nói dối cũng khiến cô ta cực kỳ vui sướng, hai mắt đỏ hoe. Advertisement
Sắc mặt của người nhà họ Lý cực kỳ khó coi, nhất là Lý Bảo Tuấn kia, hai tay nắm chặt, đôi mắt u ám nhìn chằm chằm Dương Thanh, nghiến răng nghiến lợi nói: “Dương Thanh, cô ta là vợ sắp cưới của tôi! Dù cô ta và cậu đã xảy ra quan hệ thì đã sao?”
“Giống như Thượng Quan Nhu đã nói, tôi chơi đùa mười mấy người phụ nữ trong khi cô ta chỉ có ngủ với một người đàn ông mà thôi. Tôi vẫn chấp nhận được việc này”.
Nghe Lý Tuấn Bảo nói vậy, vị cha chú nhà họ Lý lập tức tái mặt, vội quát lên: “Câm miệng!”
Vì cha chú nhà họ Lý trước đó đã đi Hoàng thành Diệp với Dương Thanh. Chính mắt ông ta đã nhìn thấy Dương Thanh giao đấu với người bảo vệ của Hoàng tộc họ Diệp rất lâu, tuy cuối cùng thất bại nhưng anh cũng không phải là cao thủ mà nhà họ Lý chống lại được.
Sau khi quát lớn Lý Tuấn Bảo, ông ta lại vội vàng nói với Dương Thanh: “Nếu công chúa Nhu đã là người phụ nữ của cậu Thanh thì đương nhiên chúng tôi sẽ không có bất kỳ ý định nào với cô ấy nữa”.
Dương Thanh hờ hững liếc nhìn ông ta, sau đó nhìn Lý Bảo Tuấn đang không cam lòng hỏi: “Cút về nói cho Lý Trọng biết, Thượng Quan Nhu là người phụ nữ của tôi. Nếu nhà họ Lý không nuốt được cục tức này cứ việc nhắm vào tôi. Chỉ là tốt nhất các người phải suy nghĩ cho kỹ, tôi có thể cho các người cơ hội nhưng chỉ được một lần hai lần, sẽ không có lần thứ ba đâu”.
Lý Bảo Tuấn nắm chặt tay, tức giận nói: “Cô ta là vợ sắp cưới của tôi, dù không yêu tôi vậy cũng phải gả cho tôi!”
“Cậu câm miệng cho tôi!”
Vị cha chú nhà họ Lý lập tức bị dọa đến nổi điên. Lý Bảo Tuấn này năm lần bảy lượt khiêu khích Dương Thanh, chán sống rồi sao?
Lý Bảo Tuấn cả giận nói: “Các người có thể nuốt trôi cục tức này nhưng tôi thì không! Người phụ nữ đê tiện này không thích tôi, có thể không gả, nhưng nếu đã hứa gả cho tôi rồi thì là người phụ nữ của tôi. Nếu cô ta thích ngủ với người đàn ông khác như vậy tôi sẽ khiến cô ta trả giá đắt”.
“Bốp!”
Vị cha chú nhà họ Lý tát Lý Bảo Tuấn một cái thật mạnh, giận dữ nói: “Cậu còn dám bất kính với công chúa Nhu nữa tôi sẽ bảo bố cậu đánh gãy hai chân cậu trước!”
Lý Bảo Tuấn lau vết máu trên miệng, vẻ mặt điên cuồng cười nói: “Ông thật sự nghĩ Dương Thanh đã khôi phục võ công rồi à? Lần trước cậu ta bị thương nặng như vậy, sao có thể khôi phục được tu vi chứ?”
“Theo tôi thấy, lúc nãy cậu ta ra tay với Thượng Quan Tử Khiêm thật ra là vì Hoàng tộc họ Thượng Quan đang phối hợp diễn kịch với cậu ta mà thôi”.
“Dương Thanh, nếu cậu là đàn ông thì mau lăn ra đây chấp nhận thách đấu với tôi!”
Lời này vừa nói ra khiến những người ở đó kinh ngạc tột độ!
Thượng Quan Tử Khiêm ngây ra trong chốc lát, sau đó thẹn quá thành giận nói: “Lý Bảo Tuấn, cậu đừng ngậm máu phun người, tôi không hề phối hợp diễn kịch với cậu ấy”.
Lý Bảo Tuấn cười lạnh: “Có hay không, ông tự biết”.
Nói xong hai mắt Lý Bảo Tuấn nhìn chằm chặp Dương Thanh nói: “Tôi muốn thách đấu với cậu, cậu dám không?”
Bản thân Lý Bảo Tuấn cũng là cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ, cũng là thiên tài ở nhà họ Lý nhưng bây giờ anh ta lại muốn thách đấu với Dương Thanh.
Ở đây ai cũng biết Thượng Quan Tử Khiêm là cao thủ Thần Cảnh trung kỳ, nhưng lại bị Dương Thanh đỡ cái tát dễ như trở bàn tay, lúc này lại còn bị anh hờ hững đẩy một cái đã phải lùi mấy bước. Điều này chứng tỏ võ công của Dương Thanh không hề bị phế.
“Từ nay về sau, Thượng Quan Nhu là người phụ nữ của Dương Thanh tôi. Nếu ai dám có ý đồ với cô ấy, chính là đáng đối nghịch với tôi!” Ánh mắt Dương Thanh sắc lạnh, lạnh giọng nói.
Thấy Dương Thanh đứng trước mặt mình, trong lòng Thượng Quan Nhu tràn đầy ấm áp, mặc dù cô ta biết Dương Thanh cố ý nói vậy là vì muốn cô ta tự do nhưng ngay cả một lời nói dối cũng khiến cô ta cực kỳ vui sướng, hai mắt đỏ hoe. Advertisement
Sắc mặt của người nhà họ Lý cực kỳ khó coi, nhất là Lý Bảo Tuấn kia, hai tay nắm chặt, đôi mắt u ám nhìn chằm chằm Dương Thanh, nghiến răng nghiến lợi nói: “Dương Thanh, cô ta là vợ sắp cưới của tôi! Dù cô ta và cậu đã xảy ra quan hệ thì đã sao?”
“Giống như Thượng Quan Nhu đã nói, tôi chơi đùa mười mấy người phụ nữ trong khi cô ta chỉ có ngủ với một người đàn ông mà thôi. Tôi vẫn chấp nhận được việc này”.
Nghe Lý Tuấn Bảo nói vậy, vị cha chú nhà họ Lý lập tức tái mặt, vội quát lên: “Câm miệng!”
Vì cha chú nhà họ Lý trước đó đã đi Hoàng thành Diệp với Dương Thanh. Chính mắt ông ta đã nhìn thấy Dương Thanh giao đấu với người bảo vệ của Hoàng tộc họ Diệp rất lâu, tuy cuối cùng thất bại nhưng anh cũng không phải là cao thủ mà nhà họ Lý chống lại được.
Sau khi quát lớn Lý Tuấn Bảo, ông ta lại vội vàng nói với Dương Thanh: “Nếu công chúa Nhu đã là người phụ nữ của cậu Thanh thì đương nhiên chúng tôi sẽ không có bất kỳ ý định nào với cô ấy nữa”.
Dương Thanh hờ hững liếc nhìn ông ta, sau đó nhìn Lý Bảo Tuấn đang không cam lòng hỏi: “Cút về nói cho Lý Trọng biết, Thượng Quan Nhu là người phụ nữ của tôi. Nếu nhà họ Lý không nuốt được cục tức này cứ việc nhắm vào tôi. Chỉ là tốt nhất các người phải suy nghĩ cho kỹ, tôi có thể cho các người cơ hội nhưng chỉ được một lần hai lần, sẽ không có lần thứ ba đâu”.
Lý Bảo Tuấn nắm chặt tay, tức giận nói: “Cô ta là vợ sắp cưới của tôi, dù không yêu tôi vậy cũng phải gả cho tôi!”
“Cậu câm miệng cho tôi!”
Vị cha chú nhà họ Lý lập tức bị dọa đến nổi điên. Lý Bảo Tuấn này năm lần bảy lượt khiêu khích Dương Thanh, chán sống rồi sao?
Lý Bảo Tuấn cả giận nói: “Các người có thể nuốt trôi cục tức này nhưng tôi thì không! Người phụ nữ đê tiện này không thích tôi, có thể không gả, nhưng nếu đã hứa gả cho tôi rồi thì là người phụ nữ của tôi. Nếu cô ta thích ngủ với người đàn ông khác như vậy tôi sẽ khiến cô ta trả giá đắt”.
“Bốp!”
Vị cha chú nhà họ Lý tát Lý Bảo Tuấn một cái thật mạnh, giận dữ nói: “Cậu còn dám bất kính với công chúa Nhu nữa tôi sẽ bảo bố cậu đánh gãy hai chân cậu trước!”
Lý Bảo Tuấn lau vết máu trên miệng, vẻ mặt điên cuồng cười nói: “Ông thật sự nghĩ Dương Thanh đã khôi phục võ công rồi à? Lần trước cậu ta bị thương nặng như vậy, sao có thể khôi phục được tu vi chứ?”
“Theo tôi thấy, lúc nãy cậu ta ra tay với Thượng Quan Tử Khiêm thật ra là vì Hoàng tộc họ Thượng Quan đang phối hợp diễn kịch với cậu ta mà thôi”.
“Dương Thanh, nếu cậu là đàn ông thì mau lăn ra đây chấp nhận thách đấu với tôi!”
Lời này vừa nói ra khiến những người ở đó kinh ngạc tột độ!
Thượng Quan Tử Khiêm ngây ra trong chốc lát, sau đó thẹn quá thành giận nói: “Lý Bảo Tuấn, cậu đừng ngậm máu phun người, tôi không hề phối hợp diễn kịch với cậu ấy”.
Lý Bảo Tuấn cười lạnh: “Có hay không, ông tự biết”.
Nói xong hai mắt Lý Bảo Tuấn nhìn chằm chặp Dương Thanh nói: “Tôi muốn thách đấu với cậu, cậu dám không?”
Bản thân Lý Bảo Tuấn cũng là cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ, cũng là thiên tài ở nhà họ Lý nhưng bây giờ anh ta lại muốn thách đấu với Dương Thanh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro