Nợ ai nấy trả
Tg Tiếu Tiếu
2024-07-24 12:34:56
Nghĩ tới đây, nỗi lo lắng trong lòng Dương Thanh ngày càng tăng, mục tiêu của đối phương là mình, nhưng lại tới nhà họ Lục.
Nếu đối phương xuống tay tàn nhẫn với nhà họ Lục, chỉ e toàn bộ gia tộc đều sẽ không thoát khỏi cái chết!
"Nhanh nhanh lên! Phải trở lại đó trong vòng năm phút!"
Dương Thanh nóng nảy, quát lớn với tài xế, lấy toàn bộ số tiền trong túi đưa cho ông ta, chừng mấy nghìn tệ.
Tuy tài xế không biết có chuyện gì xảy ra nhưng nhìn nắm tiền trước mắt liền lập tức rồ ga tăng tốc đến cực hạn.
"Vù!"
Động cơ rít gào, xe taxi điên cuồng phóng về phía nhà họ Lục.
Lúc này, trong phòng tiệc nhà họ Lục, Long Dược đang nhồm nhoàm ăn uống, dưới ánh mắt khiếp sợ của đám đông, ông ta tiêu diệt sạch một bàn thức ăn ngon.
Người này rốt cuộc đói khát cỡ nào nhỉ?
"Cơm nước trong thế gian quả là rất ngon đấy, so với thức ăn ở Hoài Thành thật đúng là một trời một vực".
Long Dược ợ lên một tiếng, liếc nhìn đồng hồ, đảo mắt nhìn qua đám đông: "Còn lại hai phút!"
Lời ông ta nói chẳng khác nào bùa đòi mạng, khiến mọi người đều khiếp sợ tái mặt.
"Lục Nguyên Thông, rốt cuộc có liên lạc được với Dương Thanh hay không?"
"Cậu ta mà không tới là chúng ta chết chắc đấy!"
"Lục Nguyên Thông, nếu chúng tôi gặp chuyện gì bất trắc, các gia tộc chúng tôi liên hợp lại trả thù là nhà họ Lục các ông đừng hòng có cơ may thoát được!"
...
Tất cả đều nổi giận chất vấn. Những người đứng đầu các gia tộc mới trước đó còn đang nịnh bợ Lục Nguyên Thông, nay lại như thay đổi thành người khác, thậm chí còn có người chỉ vào mặt Lục Nguyên Thông mắng chửi.
Sắc mặt Lục Nguyên Thông cũng đã cực kì âm trầm, lão im lặng thờ ơ, mặc kệ người ta mắng chửi ầm ĩ bên tai.
Giờ có sốt ruột cũng chẳng làm được gì, chỉ có thể gửi gắm hi vọng vào Dương Thanh mà thôi.
Chẳng phải vẫn còn hai phút đó sao.
Từng giây trôi qua, hai phút sắp hết.
Long Dược chậm rãi đứng lên, lạnh lẽo đảo mắt nhìn lướt qua đám người, thản nhiên nói: "Thời gian dành cho các ông đã hết, xem ra, Dương Thanh không quay về đây rồi".
"Nếu đã thế, tôi đành phải giết sạch các ông để cho cậu ta biết, dám xúc phạm đến Hoàng tộc họ Long, hậu quả sẽ nghiêm trọng cỡ nào!"
Ông ta vừa dứt lời, một luồng uy lực võ thuật khủng bố từ trên người ông ta tràn ra.
Ngay sau đó, tất cả mọi người trong phòng tiệc rộng lớn này tức thì cảm thấy như vừa có một tòa núi khổng lồ đè lên người mình.
"Bịch!"
"Bịch!"
...
Nháy mắt, toàn bộ đều quỳ phịch xuống đất.
Không phải họ muốn quỳ lạy Long Dược mà vì uy lực võ thuật của Long Dược quá mạnh, ép bọn họ đến thở mạnh cũng không nổi chứ nói gì đến đứng vững.
Có vài người thực lực võ thuật yếu kém đã bị ép đến ửng đỏ mặt mày, thậm chí có người đã hộc máu hôn mê.
"Đại nhân, xin tha mạng!"
"Chúng tôi đều không có quan hệ gì với nhà họ Lục này, chỉ bị mời tới dự tiệc mà thôi, cầu xin đại nhân tha cho chúng tôi một đường sống".
"Đại nhân, nợ ai người nấy gánh, Dương Thanh của nhà họ Lục xúc phạm đến ngài, ngài cứ tìm Dương Thanh báo thù rửa hận, thật sự không liên quan gì tới chúng tôi mà".
...
Tiếng kêu rên đã vang khắp phòng tiệc.
Mắt Lục Nguyên Thông cũng đã đỏ ửng, đáy mắt tràn đầy tuyệt vọng.
Ông Tề, cao thủ mạnh nhất của nhà họ Lục cũng quỳ bên cạnh Lục Nguyên Thông, tuyệt vọng nói: "Người này quá mạnh, chưa biết chừng đã đột phá Thần Cảnh đỉnh phong rồi cũng nên".
"Cái gì? Cao thủ đã vượt trên cảnh giới Thần Cảnh đỉnh phong à?"
Lục Nguyên Thông dại mặt ra.
Ông Tề gật đầu: "Tôi đã từng gặp cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, nhưng hơi thở võ thuật trên người bọn họ còn kém xa người này".
"Bản thân cậu Thanh cũng là một cao thủ Siêu Phàm Cảnh, người này đã dám đến tìm cậu ấy, chắc chắn thực lực cũng phải đạt tới Siêu Phàm Cảnh".
Sắc mặt Lục Nguyên Thông càng thêm nhợt nhạt: "Lần này, trời muốn tuyệt đường sống của nhà họ Lục ta sao!"
Lão cực kì không cam lòng, khó khăn lắm nhà họ Lục mới có thể trở thành bá chủ Ninh Châu, vậy mà, ngay trong ngày đầu tiên đã chọc phải một cao thủ Siêu Phàm Cảnh.
Chớ nói cao thủ Siêu Phàm Cảnh, dù chỉ là một cao thủ Thần Cảnh cũng đã đủ diệt nhà họ Lục rồi.
Đối mặt với cao thủ Siêu Phàm Cảnh, nhà họ Lục chỉ còn một con đường chết.
"Cậu Thanh, rốt cuộc cậu đang ở đâu?"
Lục Nguyên Thông ngửa mặt lên kêu một tiếng, đôi mắt vằn đỏ đầy cầu xin.
Hôm nay, cũng chỉ có Dương Thanh mới có thể cứu được nhà họ Lục mà thôi!
"Chết đi!"
Long Dược bỗng gầm lên một tiếng, hơi thở võ thuật trên người ông ta chợt tăng mạnh hơn.
Nếu đối phương xuống tay tàn nhẫn với nhà họ Lục, chỉ e toàn bộ gia tộc đều sẽ không thoát khỏi cái chết!
"Nhanh nhanh lên! Phải trở lại đó trong vòng năm phút!"
Dương Thanh nóng nảy, quát lớn với tài xế, lấy toàn bộ số tiền trong túi đưa cho ông ta, chừng mấy nghìn tệ.
Tuy tài xế không biết có chuyện gì xảy ra nhưng nhìn nắm tiền trước mắt liền lập tức rồ ga tăng tốc đến cực hạn.
"Vù!"
Động cơ rít gào, xe taxi điên cuồng phóng về phía nhà họ Lục.
Lúc này, trong phòng tiệc nhà họ Lục, Long Dược đang nhồm nhoàm ăn uống, dưới ánh mắt khiếp sợ của đám đông, ông ta tiêu diệt sạch một bàn thức ăn ngon.
Người này rốt cuộc đói khát cỡ nào nhỉ?
"Cơm nước trong thế gian quả là rất ngon đấy, so với thức ăn ở Hoài Thành thật đúng là một trời một vực".
Long Dược ợ lên một tiếng, liếc nhìn đồng hồ, đảo mắt nhìn qua đám đông: "Còn lại hai phút!"
Lời ông ta nói chẳng khác nào bùa đòi mạng, khiến mọi người đều khiếp sợ tái mặt.
"Lục Nguyên Thông, rốt cuộc có liên lạc được với Dương Thanh hay không?"
"Cậu ta mà không tới là chúng ta chết chắc đấy!"
"Lục Nguyên Thông, nếu chúng tôi gặp chuyện gì bất trắc, các gia tộc chúng tôi liên hợp lại trả thù là nhà họ Lục các ông đừng hòng có cơ may thoát được!"
...
Tất cả đều nổi giận chất vấn. Những người đứng đầu các gia tộc mới trước đó còn đang nịnh bợ Lục Nguyên Thông, nay lại như thay đổi thành người khác, thậm chí còn có người chỉ vào mặt Lục Nguyên Thông mắng chửi.
Sắc mặt Lục Nguyên Thông cũng đã cực kì âm trầm, lão im lặng thờ ơ, mặc kệ người ta mắng chửi ầm ĩ bên tai.
Giờ có sốt ruột cũng chẳng làm được gì, chỉ có thể gửi gắm hi vọng vào Dương Thanh mà thôi.
Chẳng phải vẫn còn hai phút đó sao.
Từng giây trôi qua, hai phút sắp hết.
Long Dược chậm rãi đứng lên, lạnh lẽo đảo mắt nhìn lướt qua đám người, thản nhiên nói: "Thời gian dành cho các ông đã hết, xem ra, Dương Thanh không quay về đây rồi".
"Nếu đã thế, tôi đành phải giết sạch các ông để cho cậu ta biết, dám xúc phạm đến Hoàng tộc họ Long, hậu quả sẽ nghiêm trọng cỡ nào!"
Ông ta vừa dứt lời, một luồng uy lực võ thuật khủng bố từ trên người ông ta tràn ra.
Ngay sau đó, tất cả mọi người trong phòng tiệc rộng lớn này tức thì cảm thấy như vừa có một tòa núi khổng lồ đè lên người mình.
"Bịch!"
"Bịch!"
...
Nháy mắt, toàn bộ đều quỳ phịch xuống đất.
Không phải họ muốn quỳ lạy Long Dược mà vì uy lực võ thuật của Long Dược quá mạnh, ép bọn họ đến thở mạnh cũng không nổi chứ nói gì đến đứng vững.
Có vài người thực lực võ thuật yếu kém đã bị ép đến ửng đỏ mặt mày, thậm chí có người đã hộc máu hôn mê.
"Đại nhân, xin tha mạng!"
"Chúng tôi đều không có quan hệ gì với nhà họ Lục này, chỉ bị mời tới dự tiệc mà thôi, cầu xin đại nhân tha cho chúng tôi một đường sống".
"Đại nhân, nợ ai người nấy gánh, Dương Thanh của nhà họ Lục xúc phạm đến ngài, ngài cứ tìm Dương Thanh báo thù rửa hận, thật sự không liên quan gì tới chúng tôi mà".
...
Tiếng kêu rên đã vang khắp phòng tiệc.
Mắt Lục Nguyên Thông cũng đã đỏ ửng, đáy mắt tràn đầy tuyệt vọng.
Ông Tề, cao thủ mạnh nhất của nhà họ Lục cũng quỳ bên cạnh Lục Nguyên Thông, tuyệt vọng nói: "Người này quá mạnh, chưa biết chừng đã đột phá Thần Cảnh đỉnh phong rồi cũng nên".
"Cái gì? Cao thủ đã vượt trên cảnh giới Thần Cảnh đỉnh phong à?"
Lục Nguyên Thông dại mặt ra.
Ông Tề gật đầu: "Tôi đã từng gặp cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, nhưng hơi thở võ thuật trên người bọn họ còn kém xa người này".
"Bản thân cậu Thanh cũng là một cao thủ Siêu Phàm Cảnh, người này đã dám đến tìm cậu ấy, chắc chắn thực lực cũng phải đạt tới Siêu Phàm Cảnh".
Sắc mặt Lục Nguyên Thông càng thêm nhợt nhạt: "Lần này, trời muốn tuyệt đường sống của nhà họ Lục ta sao!"
Lão cực kì không cam lòng, khó khăn lắm nhà họ Lục mới có thể trở thành bá chủ Ninh Châu, vậy mà, ngay trong ngày đầu tiên đã chọc phải một cao thủ Siêu Phàm Cảnh.
Chớ nói cao thủ Siêu Phàm Cảnh, dù chỉ là một cao thủ Thần Cảnh cũng đã đủ diệt nhà họ Lục rồi.
Đối mặt với cao thủ Siêu Phàm Cảnh, nhà họ Lục chỉ còn một con đường chết.
"Cậu Thanh, rốt cuộc cậu đang ở đâu?"
Lục Nguyên Thông ngửa mặt lên kêu một tiếng, đôi mắt vằn đỏ đầy cầu xin.
Hôm nay, cũng chỉ có Dương Thanh mới có thể cứu được nhà họ Lục mà thôi!
"Chết đi!"
Long Dược bỗng gầm lên một tiếng, hơi thở võ thuật trên người ông ta chợt tăng mạnh hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro