Vậy thì đó chính là số mệnh của tôi!"
Tg Tiếu Tiếu
2024-07-24 12:34:56
Nhưng cũng chỉ là giảm bớt đau đớn thôi, cơn đau vẫn không hề biến mất.
Ngay cả thân thể đạt tới cảnh giới Siêu Phàm Thất Cảnh như Dương Thanh còn khó lòng chịu nổi cơn đau này, từ đó có thể đoán biết loại cổ trùng Vô Tâm kia lợi hại ra sao.
Lần này, cơn đau đớn kéo dài chừng năm phút mới kết thúc.
Thấy sắc mặt Dương Thanh đã bình thường trở lại, lão Cửu mới nghiêm nghị nói: "Cổ trùng Vô Tâm trong cơ thể cậu đã có thể thích nghi với sự trấn áp của cậu rồi, nếu vẫn không thể giải quyết việc này nhanh chóng thì dù cậu sống được qua bảy ngày, trái tim cậu cũng đã bị tổn hại nghiêm trọng".
"Vừa rồi tôi đã dùng cổ thuật để giảm bớt cơn đau mà cổ trùng Vô Tâm gây ra cho cậu, nhưng cũng chỉ có thể làm được đến đó, tôi không thể giải quyết con cổ trùng Vô Tâm này cho cậu".
Dương Thanh gật đầu, nói với lão Cửu: "Ông Cửu có thể giúp tôi giảm bớt đau đớn đã là sự giúp đỡ rất lớn đối với tôi rồi".
Lão Cửu nghiêm nghị hỏi: "Ban đầu tôi định cùng cậu đợi ở đây, đợi đến khi người của Hoài Thành tự tìm đến, nhưng hiện tại xem ra, thời gian của chúng ta không còn nhiều, chúng ta phải nghĩ cách mau chóng tìm được Lưu Ba rồi giết chết ông ta mới được".
Nói xong, ông lão bắt đầu chìm vào suy tư.
Dương Thanh biết lão Cửu đang suy nghĩ xem có cách nào tìm ra Lưu Ba, bèn không lên tiếng quấy rầy, chờ ông lão nghĩ xong.
Hồi lâu sau, Lão Cửu mới nặng nề nói: "Miêu thành chủ đoán rằng Lưu Ba gieo cổ trùng Vô Tâm vào người cậu có thể là do thành chủ Hoài Thành bày mưu nhằm dẫn dụ cậu tới đây".
"Nếu đã thế, chúng ta cứ trực tiếp tới thẳng phủ thành chủ Hoài Thành mới chính là biện pháp tìm ra Lưu Ba nhanh nhất, có điều, một khi tới đó, chúng ta sẽ rơi vào tình cảnh thập tử nhất sinh, cậu có dám đi không?"
Nghe lão Cửu nói thế, Dương Thanh tức thì trầm mặc.
Lát sau, anh mới nói: "Ông Cửu, tôi đã rơi vào tình cảnh này, thực ra đã không e ngại sống hay chết, nhưng tôi không thể để ông cũng bị liên lụy, tôi tới phủ thành chủ Hoài Thành một mình là được rồi".
Lão Cửu lập tức trầm mặc, ông lão hiểu rất rõ sự lợi hại của cổ trùng Vô Tâm kia, đó là thứ ngay cả Miêu thành chủ cũng không thể giải quyết nổi, nay bọn họ chỉ còn một cách là giết kẻ thi cổ Lưu Ba thì mới có thể giải quyết triệt để mối nguy hiểm này.
Nhưng Lưu Ba lại đang ở trong phủ thành chủ Hoài Thành, mà nơi này lại là một nơi cực kì nguy hiểm với Dương Thanh.
Nếu để Dương Thanh một mình tới đó, sợ rằng anh chỉ có một đường chết.
Ngay cả thân thể đạt tới cảnh giới Siêu Phàm Thất Cảnh như Dương Thanh còn khó lòng chịu nổi cơn đau này, từ đó có thể đoán biết loại cổ trùng Vô Tâm kia lợi hại ra sao.
Lần này, cơn đau đớn kéo dài chừng năm phút mới kết thúc.
Thấy sắc mặt Dương Thanh đã bình thường trở lại, lão Cửu mới nghiêm nghị nói: "Cổ trùng Vô Tâm trong cơ thể cậu đã có thể thích nghi với sự trấn áp của cậu rồi, nếu vẫn không thể giải quyết việc này nhanh chóng thì dù cậu sống được qua bảy ngày, trái tim cậu cũng đã bị tổn hại nghiêm trọng".
"Vừa rồi tôi đã dùng cổ thuật để giảm bớt cơn đau mà cổ trùng Vô Tâm gây ra cho cậu, nhưng cũng chỉ có thể làm được đến đó, tôi không thể giải quyết con cổ trùng Vô Tâm này cho cậu".
Dương Thanh gật đầu, nói với lão Cửu: "Ông Cửu có thể giúp tôi giảm bớt đau đớn đã là sự giúp đỡ rất lớn đối với tôi rồi".
Lão Cửu nghiêm nghị hỏi: "Ban đầu tôi định cùng cậu đợi ở đây, đợi đến khi người của Hoài Thành tự tìm đến, nhưng hiện tại xem ra, thời gian của chúng ta không còn nhiều, chúng ta phải nghĩ cách mau chóng tìm được Lưu Ba rồi giết chết ông ta mới được".
Nói xong, ông lão bắt đầu chìm vào suy tư.
Dương Thanh biết lão Cửu đang suy nghĩ xem có cách nào tìm ra Lưu Ba, bèn không lên tiếng quấy rầy, chờ ông lão nghĩ xong.
Hồi lâu sau, Lão Cửu mới nặng nề nói: "Miêu thành chủ đoán rằng Lưu Ba gieo cổ trùng Vô Tâm vào người cậu có thể là do thành chủ Hoài Thành bày mưu nhằm dẫn dụ cậu tới đây".
"Nếu đã thế, chúng ta cứ trực tiếp tới thẳng phủ thành chủ Hoài Thành mới chính là biện pháp tìm ra Lưu Ba nhanh nhất, có điều, một khi tới đó, chúng ta sẽ rơi vào tình cảnh thập tử nhất sinh, cậu có dám đi không?"
Nghe lão Cửu nói thế, Dương Thanh tức thì trầm mặc.
Lát sau, anh mới nói: "Ông Cửu, tôi đã rơi vào tình cảnh này, thực ra đã không e ngại sống hay chết, nhưng tôi không thể để ông cũng bị liên lụy, tôi tới phủ thành chủ Hoài Thành một mình là được rồi".
Lão Cửu lập tức trầm mặc, ông lão hiểu rất rõ sự lợi hại của cổ trùng Vô Tâm kia, đó là thứ ngay cả Miêu thành chủ cũng không thể giải quyết nổi, nay bọn họ chỉ còn một cách là giết kẻ thi cổ Lưu Ba thì mới có thể giải quyết triệt để mối nguy hiểm này.
Nhưng Lưu Ba lại đang ở trong phủ thành chủ Hoài Thành, mà nơi này lại là một nơi cực kì nguy hiểm với Dương Thanh.
Nếu để Dương Thanh một mình tới đó, sợ rằng anh chỉ có một đường chết.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro