Chương 1852
AK Nam
2024-09-10 06:11:40
Chương 1852
Tốc độ, lực lượng, kỹ năng đều đẩy tới đỉnh phong.
“Đây là thực lực của cậu sao?”
“Thống soái, anh quá khiến tôi thất vọng rôi.’ “Khoảng thời gian này, tôi trở nên mạnh hơn trong tưởng tượng của anh rồi!”
Đột nhiên, Ma Kết bạo phát lực lượng mạnh mẽ.
Anh ta giống như tia chớp biến mất ở trước mặt Giang Nghĩa.
Hửm?
Giang Nghĩa hoàn toàn không phản ứng kịp, sau lưng bị đánh một quyền.
Người có thể làm chiến thần Tu La bị thương, không có mấy người.
Giang Nghĩa lật người, ổn định cơ thể, nhưng còn chưa đợi anh nghĩ xong nên đánh trả thế nào, quyền tiếp theo của Ma Kết đã tới.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bụp!
Một quyền đánh vào bụng của Giang Nghĩa, cả người trực tiếp bay ra.
Ma Kết đi từng bước về phía Giang Nghĩa, hờ hững nói: “Em mới sử dụng 80% lực lượng mà thôi, thống soái, thực lực của anh không tới mức chỉ có như vậy?”
Giang Nghĩa khẽ cắn răng, đẩy nhanh tốc độ lao tới.
Tuy nhiên…
Ma Kết giống như sớm đã nhìn thấu động tác của Giang Nghĩa, hơi né người tránh được năm đấm của anh.
“Thống soái, tôi đã nhìn thấu hết rồi.”
Sau đó, Ma Kết đánh một chưởng vào bụng của Giang Nghĩa!
“Bay cho em!!”
Giang Nghĩa giống như con diều đứt dây, bị một chưởng của Ma Kết đánh bay, cả người đụng mạnh vào tường, ngã xuống.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Hự~” Giang Nghĩa nôn ra một ngụm máu.
Có thể ép anh tới mức này, cả thiên hạ, Ma Kết là người đầu tiên.
Giang Nghĩa th ở dốc, cố nhịn đau đớn còn muốn đứng dậy nữa.
“Tuy nhiên, Ma Kết lại dừng động tác, lạnh lùng nhìn anh nói: “Không cần đứng dậy nữa, bây giờ anh đã không phải đối thủ của em. Động tác của anh tràn ngập sự do dự, không hề giống anh của trước đây.”
“Thống soái, anh giống như một thanh đao bị rỉ toàn thân, uy danh vấn còn, nhưng đã không còn sắc bén nữa.”
“Với trạng thái của anh hiện nay căn bản không đánh thắng được em.”
Ma Kết thở dài, nói: “Mục tiêu đời này của em là đánh bại anh, nhưng không phải đánh bại anh toàn thanh rỉ sét. Thống soái, em không biết anh vì chuyện gì mà sinh ra do dự, em chỉ hy vọng anh có thể nhanh chóng thoát khỏi trạng thái này.”
“Bởi vì anh của bây giờ thật sự sa sút rồi!
Anh làm em thất vọng quá.
Nói xong, Ma Kết xoay người thì muốn rời đi.
“Đợi đã.” Giang Nghĩa đứng dậy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro