Chương 1986
AK Nam
2024-09-10 06:11:40
Chương 1986
Sau khi đưa vợ vào phòng chờ, anh lo lắng đợi bên ngoài.
Cứ đi đi lại lại.
Anh hy vọng hai mẹ con được bình an, không xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào.
Giang Nghĩa là một người đàn ông không sợ bất cứ điều gì, nhưng giờ phút này anh không thể không lo lắng và sợ hãi, chỉ vì anh quá quan tâm đ ến vợ con, mà loại chuyện này lại nằm ngoài tầm kiểm soát của anh.
“Đừng xảy ra chuyện, đừng xảy ra chuyện.”
“Tôi thà ông trời lừa dối tôi còn hơn đem vợ con tôi ra làm trò đùa.”
Là chiến thần Tu La toàn năng đó, giờ đây cũng giống như bao người đàn ông khác, lòng đầy lo lắng, bất an, đứng ngồi không yên.
Kiên nhãn đợi hồi lâu, cuối cùng, anh cũng nghe thấy tiếng khóc của đứa trẻ.
“Sinh rồi, sinh rồi!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Giống như mọi người đàn ông lần đầu làm ba, Giang Nghĩa hào hứng giơ tay đấm đá giữa lối đi.
Đỉnh Phong Thành đi tới, vỗ võ bả vai anh.
“Chúc mừng, giờ em đã được làm ba rồi.”
Cửa phòng sinh mở ra, bác sĩ bước ra: “Chúc mừng, một cô công chúa nhỏ đã chào đời.”
Giang Nghĩa rơi nước mắt.
Người đàn ông cứng rắn cũng dần trở nên dịu dàng, cuối cùng Giang Nghĩa cũng được trải nghiệm cảm giác làm bai “Tôi được làm ba rồi!”
Sau đó, đám người Giang Nghĩa đưa Đinh Thu Huyền và đứa bé về nhà, sắp xếp xong xuôi, bận rộn cho đến sáng hôm sau thì mọi việc mới được giải quyết ổn thỏa.
Sáng sớm hôm sau.
Giang Nghĩa đang ngồi trên sô pha, nhìn đứa bé được quấn trong chăn, hiện rõ sự hạnh phúc.
Mẹ vợ Tô Cầm mừng đến hai mắt híp lại thành một đường thẳng, vô cùng vui sướng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ba vợ Đinh Nhị Tiến nhấp một ngụm trà, nói: “Đã đến lúc đặt tên cho đứa bé rồi, nên gọi nó là gì nhỉ?”
Lúc này, Đinh Thu Huyền chậm rãi nói: “Con đã nghĩ kỹ rồi, nên đặt tên cho đứa bé là “Giang Ngọc Dĩnh”, hy vọng nó lớn lên sẽ trở thành một thiếu nữ mảnh mai xinh đẹp.
Đỉnh Phong Thành ở bên cạnh nói: ‘Đó là điều chắc chắn rồi. Em gái anh xinh đẹp như vậy, hơn nữa Giang Nghĩa cũng vô cùng đẹp trai. Con gái của hai đứa nhất định sẽ là một cô gái xinh đẹp.”
Ngay khi cả gia đình đang tận hưởng niềm vui, một cuộc điện thoại đã cắt ngang cuộc trò chuyện của họ.
Sau khi Đinh Phong Thành trả lời điện thoại, khuôn mặt anh ta tối sầm lại, trông đầy suy tư.
Đinh Thu Huyền hỏi: “Anh hai, làm sao vậy?
Có chuyện gì sao?”
Đỉnh Phong Thành do dự nói: “Không sao, chỉ là công ty xảy ra chút chuyện nhỏ, cũng không có gì nghiêm trọng.”
Nếu chỉ là chuyện nhỏ, Đinh Phong Thành sẽ không căng thẳng như vậy, nhất định đã xảy ra chuyện lớn, anh ta nói như vậy chỉ vì không muốn Đinh Thu Huyền lo lắng.
Dù sao thì Đinh Thu Huyền cũng mới sinh con, không nên để cô nghe được những điều không hay.
Nhưng Giang Nghĩa là người thông minh, đương nhiên hiểu rõ chân tướng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro