Chương 2052
AK Nam
2024-09-10 06:11:40
Chương 2052
Từ Mẫn Chi vui vẻ trả lời: “Chị đã hẹn một người bạn chuyên buôn bán kim khí, ông ấy sẽ tới đây xem hàng ngay. Chị và ông ấy đã bàn bạc đâu vào đấy, sẽ mua vào với giá gấp năm lần.”
“Thật tuyệt vời quá!”
Tô Cầm mừng đến mức không khép miệng lại được, ước gì người bạn đó có thể tới đây ngay lúc này.
Sau khi kiên nhãn chờ một tiếng đồng hồ, cuối cùng người bạn của Từ Mãn Chi cũng đến. Đôi bên chào hỏi xong xuôi, người kia mới bắt đầu mở rương kiểm hàng.
Cả một rương đầy đều là trang sức và châu báu.
Nếu mua hết số châu báu này với giá gấp năm lần, Tô Cầm có thể sẽ kiếm được vài tỷ một cách dễ dàng, vừa nghĩ đến đây đã khiến bà thèm nhỏ dãi.
Mười phút sau.
Người bạn kia đứng dậy, nhíu mày, nói một câu khiến Tô Cầm và Từ Mẫn Chỉ đều há hốc mồm kinh ngạc.
“Thưa hai bà, những món hàng này của các bà đều là hàng giả.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một câu đã khiến Tô Cầm sợ đến choáng váng.
Bà trừng to mắt, hỏi: “Ông đã nhìn kỹ chưa, sao những thứ này có thể là đồ giả được?”
Người nọ lắc đầu trả lời: “Đúng là hàng giả. Mặc dù chế tác và nguyên liệu trông rất giống thật, nhưng cuối cùng chúng vân là hàng giả. Nói thật, mặt hàng các người mua lần này, dù bán phế liệu cũng chưa chắc đã bán được.”
Âm một tiếng, Tô Cầm ngã phịch xuống ghế.
“Hàng giả?”
“Vậy… Tiền của tôi… Mất sạch rồi?”
Đinh Nhị Tiến nhướng mày, hỏi: “Bà xã, em đã chỉ trả bao nhiêu để mua đống hàng này vậy?”
Tô Cầm nghẹn ngào đáp: “Em đổ hết tiền tiết kiệm mười mấy năm qua vào đây rồi, hơn hai tỷ.
Bà là một người phụ nữ của gia đình, ban đầu tiền lương rất thấp, năm này qua tháng nọ mới cực khổ dành dụm được chút tiền, khó khăn lắm mới để dành hơn hai tỷ nên đã đổ hết số tiền mình có vào đó.
Vốn định kiếm khoản lợi nhuận kếch xù, giờ thì hay rồi, hoàn toàn mất sạch.
Sắc mặt Đinh Nhị Tiến trở nên trắng xám.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hai tỷ không phải là con số nhỏ với nhà họ.
“Khốn nạn!”
Đỉnh Nhị Tiến gạt tay đẩy hết chén đĩa trên bàn xuống đất, tạo thành âm thanh “loảng xoảng”.
Đinh Thu Huyền nói: “Không được, chúng ta không thể bị lừa vô ích như vậy, nhất định phải lấy lại số tiền đã mất về! Mẹ, mẹ mua số hàng này ở đâu? Con với mẹ đi đòi công bằng.”
“Đúng, đi đòi công bằng.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Thế là Đinh Thu Huyền và Tô Cầm cùng đến cửa hàng kim khí.
“Chờ đã.” Từ Mãn Chi cũng đi theo.
Ba người vừa đến cửa hàng kim khí đã bước thẳng vào trong, đặt cả rương đầy châu báu và trang sức lên trên quầy.
Tô Cầm chửi ầm lên: “Ông chủ đâu? Ra đây!”
Ông chủ cửa hàng kim khí – Hà Quốc Khiêm nghe tiếng la ó om sòm bèn đi ra, hai con mắt gian xảo láo liêng xoay tròn, nhìn chằm chằm ba người vài lần rồi lại nhìn rương châu báu ở trên quầy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro