Chương 2108
AK Nam
2024-09-10 06:11:40
Chương 2108
Rõ ràng anh đã bị xúc phạm trước mặt mọi người và không được cô tín nhiệm nhưng Giang Nghĩa vẫn quan tâm Đinh Thu Huyền như trước.
Điều này…
Điều này khiến Đinh Thu Huyền vừa vui mừng vừa tự trách mình.
“Chồng à!”
Rốt cuộc Đinh Thu Huyền không thể kiềm chế sự tuôn trào cảm xúc của mình nữa.
Cô ngã vào vòng tay của Giang Nghĩa và khóc sướt mướt.
“Được rồi, được rồi! Không sao đâu.”
Giang Nghĩa võ về sau lưng của Đinh Thu Huyền và không ngừng dõ dành cô.
Lúc này, Đinh Thu Huyền mới nhận ra rằng thì ra người tốt nhất chính là người vấn luôn ở bên cạnh mình. Cô không tin tưởng Giang Nghĩa mà lại chọn cách tín nhiệm Peter, cô quả là đồ ngốc nghếch nhất trên đời này.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Xin lỗi anh.”
“Em sẽ không bao giờ nghi ngờ anh nữa đâu.
Đỉnh Thu Huyền ôm anh chặt hơn.
Sau đó, những tấm ảnh nghệ thuật kia chắc chắn không chụp thành công rồi.
Phạm Tinh Hòa và cảnh sát xóa tất cả video và hình ảnh xong thì mới khế thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng bản thân c ởi đồ trước hàng chục triệu ‘khán giả” thì cô ta lại cảm thấy nhục nhã và chỉ muốn đào lỗ để chui vào.
Đỉnh Thu Huyền cũng nghĩ lại mà sợ.
Nếu không có Giang Nghĩa khuyên can năm lần bảy lượt, nếu không phải cảnh sát đã đến kịp thời thì có lẽ cô cũng đã gặp phải tình huống giống như Phạm Tỉnh Hòa.
Cô tò mò hỏi: “Nghĩa à, làm sao anh biết Peter có vấn đề thế?”
Giang Nghĩa đáp: “Hình xăm trên cánh tay của anh ta giống hệt logo của một trang web người lớn nên anh lập tức cảm thấy có gì đó không ổn.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phạm Tỉnh Hòa tức giận hỏi: “Nếu anh đã biết từ sớm thì tại sao lại không ngăn cản chúng tôi?”
Không ngăn cản à?
Giang Nghĩa bất đắc dĩ cười khổ, anh thiếu điều kéo họ đi rồi đó.
Đinh Thu Huyền giải vây cho anh: “Được rồi, được rồi! Chúng ta hãy nhanh chóng rời khỏi cái nơi bẩn thỉu này trước đi.”
“Ừm!”
Chỉ với một cú đạp ga, chiếc xe nghênh ngang phóng đi.
Trong bóng tối, một vài tên đàn ông dung tục bước ra và lặng lẽ ghi nhớ biển số xe của Đinh Thu Huyền, sau đó lấy điện thoại di động ra để gọi điện.
Hai mươi phút sau.
Đỉnh Thu Huyền lái xe trên con đường quốc lộ rải nhựa rộng rãi.
Bầu không khí trong xe hơi mất tự nhiên, không ai nói chuyện với ai cả. Bọn họ đều hy vọng mau chóng về nhà tắm rửa để quên đi những chuyện kinh khủng đã trải qua trong ngày hôm nay.
Dần dần có nhiều xe chạy trên đường hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro