Chương 2126
AK Nam
2024-09-10 06:11:40
Bà hận Giang Nghĩa chết đi được, không có tiền thì cứ ngoan ngoãn ở
đó được rồi, cớ sao phải tự chuốc nhục vào mình, lấy rượu giả ra lừa
gạt, giờ thành trò cười cho thiên hạ rồi đấy?
Liên lụy cả người nhà họ Đinh đều xấu mặt theo.
Quá đáng hơn nữa là…
Dương Hải Thành lạnh lùng nhìn Giang Nghĩa, rồi nói bằng giọng điệu không mấy thân thiện: “Một ngày vui thế này, anh lại mang một chai rượu giả đến, việc này không chỉ là nhân phẩm tồi, hơn hết là không tôn trọng mẹ tôi!”
“Nhà chúng tôi không chào đón loại người như anh.”
“Mời anh ra ngoài cho.”
Trực tiếp nói lời đuổi khách.
Cách này có phần quá máu lạnh, độc ác.
Tô Cầm cắn môi, mặt đỏ bừng bừng, Giang Nghĩa xấu mặt thì bà cũng xấu mặt! Biết trước sẽ âm ï ra nông nỗi này, bà đã không dẫn theo Giang Nghĩa tới đây rồi.
Hối hận, nhưng cũng đã muộn.
Đúng lúc này, đột nhiên có một ông cụ mở cửa đi vào, ông ta cười nói: “Mọi người, xin lỗi vì đã làm phiền.”
Mọi người đều nhìn về phía ông cụ.
Có người biết, lập tức hô lên: ‘Đây chẳng phải là “Tửu Tiên”, Kỳ Hoàng Công sao?”
Kỳ Hoàng Công, bậc thầy thử rượu nổi tiếng nhất cả nước.
Sở thích lớn nhất cả đời này của ông ta là đi du lịch đến các quốc gia trên thế giới, thưởng thức rượu ở khắp mọi nơi.
Ông ta sáng lập ra tạp chí ‘Quan xẩm rượu”, là tạp chí mà ai yêu thích rượu cũng phải đọc, phân tích, đánh giá về rượu ở trong đó đều rất tuyệt.
Đâu ai ngờ một người nổi tiếng như thế, lúc này lại đột nhiên xuất hiện trong phòng riêng của bọn họ chứ.
Dương Hải Thành lập tức đổi sang vẻ mặt tươi cười, kính cẩn nói: “Trời ơi, trước đây tôi chỉ có thể nhìn thấy ông Kỳ trên tivi, không ngờ hôm nay lại được tận mắt nhìn thấy ông Kỳ tôn kính, đúng là vinh hạnh ba đời của tôi. Có điều không biết ông Kỳ đặc biệt đến hỏi thăm chúng tôi có việc gì không?”
Kỳ Hoàng Công cười nói: ‘Do vừa rồi tôi nhìn thấy có hai chai rượu của nhà máy rượu Thánh Thái được mang vào đây, một ông già như tôi thật sự rất thèm nên cố tình đến đây để xin chén rượu. Không giấu gì mọi người, từ nửa tháng trước sau khi được nếm thử rượu của nhà máy rượu Thánh Thái một lần, tôi không sao quên được hương vị ấy nên rất muốn uống thêm lần nữa, nhưng vất vả mãi cũng không mua được.”
Dương Hải Thành nghe thấy thế thì vui vẻ.
Thì ra người nổi tiếng này nghiện rượu như mạng, chuyện này cũng không lạ. Nếu như đây không phải uống rượu giỏi thì làm sao có thể có được đánh giá uyên thâm như thế về rượu chứ?
Anh ta nói: ‘Ông Kỳ muốn uống rượu, tất nhiên tôi rất chào đón, nhưng tiếc thay vốn chẳng phải là hai chai rượu của nhà máy rượu Thánh Thái gì cả, bởi vì có một chai là giả.”
Lúc nói câu này, Dương Hải Thành còn cố tình nhìn Giang Nghĩa.
Lại sỉ nhục Giang Nghĩa thêm lần nữa.
Chuyện này khiến Dương Hải Thành vui như mở cờ trong bụng.
Liên lụy cả người nhà họ Đinh đều xấu mặt theo.
Quá đáng hơn nữa là…
Dương Hải Thành lạnh lùng nhìn Giang Nghĩa, rồi nói bằng giọng điệu không mấy thân thiện: “Một ngày vui thế này, anh lại mang một chai rượu giả đến, việc này không chỉ là nhân phẩm tồi, hơn hết là không tôn trọng mẹ tôi!”
“Nhà chúng tôi không chào đón loại người như anh.”
“Mời anh ra ngoài cho.”
Trực tiếp nói lời đuổi khách.
Cách này có phần quá máu lạnh, độc ác.
Tô Cầm cắn môi, mặt đỏ bừng bừng, Giang Nghĩa xấu mặt thì bà cũng xấu mặt! Biết trước sẽ âm ï ra nông nỗi này, bà đã không dẫn theo Giang Nghĩa tới đây rồi.
Hối hận, nhưng cũng đã muộn.
Đúng lúc này, đột nhiên có một ông cụ mở cửa đi vào, ông ta cười nói: “Mọi người, xin lỗi vì đã làm phiền.”
Mọi người đều nhìn về phía ông cụ.
Có người biết, lập tức hô lên: ‘Đây chẳng phải là “Tửu Tiên”, Kỳ Hoàng Công sao?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kỳ Hoàng Công, bậc thầy thử rượu nổi tiếng nhất cả nước.
Sở thích lớn nhất cả đời này của ông ta là đi du lịch đến các quốc gia trên thế giới, thưởng thức rượu ở khắp mọi nơi.
Ông ta sáng lập ra tạp chí ‘Quan xẩm rượu”, là tạp chí mà ai yêu thích rượu cũng phải đọc, phân tích, đánh giá về rượu ở trong đó đều rất tuyệt.
Đâu ai ngờ một người nổi tiếng như thế, lúc này lại đột nhiên xuất hiện trong phòng riêng của bọn họ chứ.
Dương Hải Thành lập tức đổi sang vẻ mặt tươi cười, kính cẩn nói: “Trời ơi, trước đây tôi chỉ có thể nhìn thấy ông Kỳ trên tivi, không ngờ hôm nay lại được tận mắt nhìn thấy ông Kỳ tôn kính, đúng là vinh hạnh ba đời của tôi. Có điều không biết ông Kỳ đặc biệt đến hỏi thăm chúng tôi có việc gì không?”
Kỳ Hoàng Công cười nói: ‘Do vừa rồi tôi nhìn thấy có hai chai rượu của nhà máy rượu Thánh Thái được mang vào đây, một ông già như tôi thật sự rất thèm nên cố tình đến đây để xin chén rượu. Không giấu gì mọi người, từ nửa tháng trước sau khi được nếm thử rượu của nhà máy rượu Thánh Thái một lần, tôi không sao quên được hương vị ấy nên rất muốn uống thêm lần nữa, nhưng vất vả mãi cũng không mua được.”
Dương Hải Thành nghe thấy thế thì vui vẻ.
Thì ra người nổi tiếng này nghiện rượu như mạng, chuyện này cũng không lạ. Nếu như đây không phải uống rượu giỏi thì làm sao có thể có được đánh giá uyên thâm như thế về rượu chứ?
Anh ta nói: ‘Ông Kỳ muốn uống rượu, tất nhiên tôi rất chào đón, nhưng tiếc thay vốn chẳng phải là hai chai rượu của nhà máy rượu Thánh Thái gì cả, bởi vì có một chai là giả.”
Lúc nói câu này, Dương Hải Thành còn cố tình nhìn Giang Nghĩa.
Lại sỉ nhục Giang Nghĩa thêm lần nữa.
Chuyện này khiến Dương Hải Thành vui như mở cờ trong bụng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro