Chương 2133
AK Nam
2024-09-10 06:11:40
Chương 2133
Thân Hào tính tình nóng nảy, vừa mở miệng đã mắng: ‘Không phải ông cụ muốn gặp chúng tôi ư? Sao lại là người phụ nữ xấu xa như chị xuất hiện trước màn hình?!” Thân Khả Hân vừa hút xì gà vừa nói: “Cậu tưởng tôi muốn gặp hai tên vô dụng các cậu lắm hả? Là ông cụ quá tức giận, không có tâm trạng nói chuyện với hai người nên kêu tôi truyền lời cho hai người.”
Thân Lâm kiềm chế lửa giận hỏi: “Ông cụ muốn cô truyền lời gì?”
Thân Khả Hân lại rít một hơi, nhả ra một vòng khói, nói: “Ông cụ bảo chuyện điều chế lại thuốc giải mà hai tên vô dụng các người yêu cầu, hiện tại ông ấy không làm được. Nhanh nhất cũng phải mất nửa tháng.”
Nửa tháng?
Quá lâu!
Đến lúc đó Phàn Thức đã làm phản từ lâu rồi.
Thân Lâm nói: “Không thể lấy trước một phần thuốc giải ở thành phố Yến tới để cứu viện cho bọn tôi ư?”
Thân Khả Hân nở nụ cười: “Anh điên rồi hả? Lấy thuốc giải của thành phố Yến đi cứu viện cho các người, vậy bên phía thành phố Yến phải làm sao? Thành phố Yến là cơ quan đầu não của tập đoàn Hoa Thượng, không thể có sơ suất. Về phần quận Giang Nam, họa là do các người tự gây ra, tự nghĩ cách giải quyết đi.”
Thân Khả Hân nói xong thì trực tiếp tắt video.
Thân Lâm hơi ngẩng đầu, trong mắt tràn đầy phẫn nộ và oán hận.
Nhanh nhất phải nửa tháng mới có thể nghiên cứu ra thuốc giải mới, ông cụ lại không chịu lấy thuốc giải của thành phố Yến tới cứu viện, dựa theo tình hình hiện tại mà tiếp tục thì quận Giang Nam nguy rồi!
Thân Lâm giận tới mức suýt chút nữa một đấm đánh thủng laptop trên bàn. Anh ta căn răng, vừa nghĩ tới đáng vẻ đắc ý lúc nấy của Thân Khả Hân thì toàn thân khó chịu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vốn dĩ anh ta tưởng rằng chiếm lĩnh Giang Nam thì có thể khoe khoang một trận cho thỏa trước mặt Thân Khả Hân.
Ai ngờ cuối cùng lại thành ra thế nào.
Thật sự là tức muốn chết.
Lúc này thư ký lại bổ sung: “Phó giám đốc, có một chuyện vô cùng khẩn cấp phải báo với anh.”
“Nói.”
“Là thế này, bên phía y quán Nhân Trị đã xảy ra một số tình huống. Theo lời của tai mắt thì cục cảnh sát đã cử rất nhiều xe cảnh sát bao vây y quán Nhân Trị, hình như muốn đưa nàng tiên hoa ra khỏi đó.”
“Cái gì?!”
Thân Lâm đứng bật dậy, thật sự xảy ra chuyện lớn rồi.
Nếu thật sự để Nguyễn Bình Phàm đưa nàng tiên hoa về cục cảnh sát thì tương đương với việc “người thực vật” cuối cùng cũng không còn, cả một chút hi vọng cuối cùng cũng biến mất.
Như vậy không được.
Nhất định phải giành lại nàng tiên hoa.
Thân Hào nói: “Anh cả, ra tay cướp đi! Ra †ay trong quá trình vận chuyển thì tỷ lệ thành công vô cùng lớn, nếu như đợi đưa đến cục cảnh sát thì thật sự sẽ không có một chút hi vọng cướp được đâu.”
Đương nhiên Thân Lâm cũng hiểu đạo lý này.
Có điều…
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro