Chương 2171
AK Nam
2024-09-10 06:11:40
Chương 2171
Cuộc đời của ông ta đến đây là hết.
Khi ông ta chết, công ty do chính tay ông †a thành lập sẽ bị phá sản. Vợ, con gái, ba mẹ ông ta sẽ gặp phải tai ương ngập đầu.
Chỉ vì sai lâm của người cầm đầu mà một gia tộc hiển hách sụp đổ, tàn lụy.
Kể cả một người đàn ông mạnh mẽ như Phàn Thức cũng không thể giữ bình tĩnh nổi.
Ông ta quỳ xuống như một đứa trẻ phạm lỗi, quỳ xuống bên chân Thân Lâm, vứt bỏ tôn nghiêm của một người đàn ông để xin cơ hội sống sót, giống như mười tháng trước vậy.
Ông ta thật sự muốn sống bằng bất cứ giá nào!
Thấy dáng vẻ hèn mọn của Phàn Thức, những người khác thoáng chốc mất hết hy vọng. Ngay cả sếp cũng ra nông nỗi này rồi, họ có thể làm gì được đây?
Thân Lâm nhếch mép.
Anh ta níu chặt áo lại, ho khan rồi cất tiếng: ““Phàn Thức à, không phải tôi không giúp ông mà tôi không giúp được thật. Cơ mà ông cũng đừng nản lòng, trời không tuyệt đường người, thật ra bây giờ ông vẫn còn một con đường khác đấy.”
Hả?
Không chỉ Phàn Thức mà những người khác cũng sáng bừng mắt.
Phàn Thức ngẩng đầu lên, kích động hỏi: “Làm ơn cho tôi biết đi!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thân Lâm cười xảo trá, trả lời: “Bây giờ hàng của chúng tôi đã nằm trong tay Nguyễn Bình Phàm cả rồi, chỉ cần lấy được hàng là các ông sẽ được cứu thôi?”
Phàn Thức tuyệt vọng thở dài.
Cướp hàng từ tay cảnh sát ư? Ha ha, dám nói câu đó, kẻ này có còn là người không?
Chắc có khi phải điều động một đội quân hùng hậu trang bị súng máy xông vào mới cướp hàng được nhỉ? Họ chỉ là doanh nhân, làm gì có bản lĩnh lớn như vậy?
Phàn Thức đanh mặt chất vấn: ‘Thân Lâm, cậu đang đùa với tôi đấy à?”
Thân Lâm phẩy tay: “Không không không, †ôi có đùa ông đâu. Mọi con đường đều dẫn tới La Mã, thật ra trừ cướp ra, vẫn còn cách để lấy hàng từ sở cảnh sát đấy.”
“Cách gì?”
“Một vụ hỗn loạn.”
“Một vụ hỗn loạn?”
“Chính xác.” Thân Lâm nói: “Mặc dù các ông là doanh nhân nhưng đâu phải nhà buôn nhỏ lẻ đâu? Mỗi người các ông đều là nhân vật máu mặt, các ông tập hợp lại với nhau sẽ là mạch máu’ nền kinh tế quận Giang Nam đấy!”
“Nếu như các ông gây ra một vụ hồn loạn, đình công nghỉ việc thì toàn bộ quận Giang Nam sẽ bị đình trệ.”
“Với tư cách là quận trưởng, Nguyễn Bình Phàm có thể trơ mắt nhìn quận Giang Nam vốn đang sầm uất bị đình trệ ư? Câu trả lời chắc chắn là không. Nguyễn Bình Phàm sẽ nhượng bộ, giao hàng ra để cứu mạng các ông.
“Sau đợt này, tháng sau ông cụ sẽ giao hàng đúng hạn, rồi các ông sẽ uống thuốc mỗi tháng một lần, không lo phải chết sớm nữa, đúng không nào?”
Khi đối mặt với cái chết, người ta thường suy nghĩ không chín chăn. Chỉ cần có một tia hy vọng thôi thì họ vần sẵn sàng thử, không cần biết cơ hội này là cái bấy lớn nhường nào.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro