Giúp tôi một ch...
AK Nam
2024-09-10 06:11:40
Cô chỉnh sửa lại quần áo một chút, mất mát đi ra cửa phòng, loại cảm giác hào hứng lại bị đánh gãy thật sự rất không thoải mái.
Bỗng nhiên Đinh Thu Huyền vòng lại đi đến trước người Giang Nghĩa, cúi người xuống đặt đôi môi phấn hồng mềm mại của mình hôn lên trên mặt của Giang Nghĩa.
“Cái này coi như là bồi thường cho anh.”
Nói xong, gò má ửng đỏ chảy ra khỏi cửa phòng.
Giang Nghĩa ngẩn người, vẫn còn chưa lấy lại tinh thần từ trong sự dịu dàng đó.
Anh nằm xuống nhắm mắt hồi tưởng lại cảm giác tốt đẹp khi nãy, nhớ lại gương mặt e thẹn của Đinh Thu Huyền, nhớ lại đôi môi dịu dàng hồng hào ấy.
Cả một đêm, Giang Nghĩa tự mình vượt qua.
Sáng ngày hôm sau, Giang Nghĩa thức dậy sớm ăn sáng rồi đến Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng.
Hơn mười giờ sáng, Long đầu trọc mang theo một nhóm đàn em dựa theo lời dặn dò của Giang Nghĩa đi đến Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng, quy củ đứng ở cửa, một bước cũng không dám đi loạn.
Giang Nghĩa dẫn một mình Long đầu trọc đi vào trong văn phòng.
Cũng không nói nhảm.
Anh trực tiếp đặt một cái thẻ ngân hàng ở trước mặt của Long đầu trọc, nói thẳng: “Long đầu trọc, có còn nhớ rõ lời hứa hẹn khi trước của tôi với cậu không?”
Long đầu trọc gật gật đầu: “Em nhớ.”
“Ừ, bây giờ tôi thực hiện lời hứa của mình.” Đầu ngón tay Giang Nghĩa chỉ vào cái thẻ ngân hàng, anh nói: “Tôi đã đồng ý với cậu mỗi tháng sẽ cho đám người các cậu 45 tỷ tiền công, cái thẻ này cho cậu, ở bên trong có 45 tỷ tiền tiết kiệm, là tiền công một tháng này nhóm cậu đi theo tôi. Đồng thời, từ nay về sau, ngày hôm nay của mỗi tháng tôi đều sẽ cho người chuyển 45 tỷ vào trong thẻ của cậu.”
Long đầu trọc vui mừng: “Cảm ơn anh Giang.”
“Mặt khác, tôi sẽ sắp xếp công việc cho các người, sau này các người chính là nhân viên của Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng, cũng được hưởng biên chế, bảo hiểm xã hội cũng sẽ đóng đầy đủ cho các cậu.”
“Ây da, anh Giang, thật sự làm phiền anh rồi.”
Giang Nghĩa khoác khoác tay: “Không có gì đâu, có công việc thích hợp, nếu như sau này có người không muốn làm thì có thể chuyển chính thức bất cứ lúc nào. Hơn nữa, mọi người vẫn luôn giúp tôi xử lý những chuyện phiền toái, tôi làm những chuyện này cho các người cũng là báo đáp mà thôi.”
Long đầu trọc cười lên ha hả, nắm chặt nắm tay.
Cho đến bây giờ, anh ta chưa từng nhìn thấy nhiều tiền như thế.
Nhưng mà vừa mới vui vẻ không bao lâu, trên mặt liền xuất hiện vẻ ưu sầu.
Giang Nghĩa nhạy bén bắt được điểm ấy, anh hỏi: “Sao vậy, không vui hả?”
“Không có không có.”
“Còn có chuyện gì giấu tôi?”
“Anh Giang, thật sự không có đâu.”
Mặc dù là ngoài miệng nói như vậy, nhưng mà trong lòng của Long đầu trọc lại đang thấp thỏm, biểu cảm trên mặt cũng không vui.
Có lẽ là người khác có thể giấu diếm được, nhưng mà ở trước mặt của Giang Nghĩa thì không làm được.
Giang Nghĩa từ tốn nói: “Không cần phải giấu tôi đâu, là ngại không đủ tiền, hay là sợ đãi ngộ không tốt? Có vấn đề gì thì cứ nói ra, không nên giấu ở trong lòng như thế, sẽ càng làm cho vấn đề lớn hơn nữa.”
Long đầu trọc xấu hổ cười cười: “Tiền nhiều lắm rồi, đãi ngộ cũng rất tốt, không phải là em phát sầu bởi vì chuyện của anh đâu, mà là nghe thấy lời lúc nãy anh vừa mới nói, em đang thấy sầu cho đám anh em của em.”
“Hả, có chuyện gì?”
Long đầu trọc thở dài: “Anh Giang, anh cũng đã nói bọn người chúng em chỉ xử lý những chuyện phiền toái không ra làm sao, cho nên khó tránh khỏi sẽ bị một số người kì thị.”
Giang Nghĩa gật gật đầu: “Đó là đương nhiên rồi, nếu đã quyết định làm chuyện này, các cậu nên chuẩn bị tâm lý.”
“Em hiểu chuyện này chứ, kì thị em thì cũng không có gì, da mặt em đã dày ghê gớm lắm rồi. Vấn đề là con cái của anh em em ấy, nếu như cũng bị mọi người kì thị, vậy thì đi học cũng không có cách nào đi, anh nói xem như vậy phải làm sao đây?”\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010
Bỗng nhiên Đinh Thu Huyền vòng lại đi đến trước người Giang Nghĩa, cúi người xuống đặt đôi môi phấn hồng mềm mại của mình hôn lên trên mặt của Giang Nghĩa.
“Cái này coi như là bồi thường cho anh.”
Nói xong, gò má ửng đỏ chảy ra khỏi cửa phòng.
Giang Nghĩa ngẩn người, vẫn còn chưa lấy lại tinh thần từ trong sự dịu dàng đó.
Anh nằm xuống nhắm mắt hồi tưởng lại cảm giác tốt đẹp khi nãy, nhớ lại gương mặt e thẹn của Đinh Thu Huyền, nhớ lại đôi môi dịu dàng hồng hào ấy.
Cả một đêm, Giang Nghĩa tự mình vượt qua.
Sáng ngày hôm sau, Giang Nghĩa thức dậy sớm ăn sáng rồi đến Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng.
Hơn mười giờ sáng, Long đầu trọc mang theo một nhóm đàn em dựa theo lời dặn dò của Giang Nghĩa đi đến Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng, quy củ đứng ở cửa, một bước cũng không dám đi loạn.
Giang Nghĩa dẫn một mình Long đầu trọc đi vào trong văn phòng.
Cũng không nói nhảm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh trực tiếp đặt một cái thẻ ngân hàng ở trước mặt của Long đầu trọc, nói thẳng: “Long đầu trọc, có còn nhớ rõ lời hứa hẹn khi trước của tôi với cậu không?”
Long đầu trọc gật gật đầu: “Em nhớ.”
“Ừ, bây giờ tôi thực hiện lời hứa của mình.” Đầu ngón tay Giang Nghĩa chỉ vào cái thẻ ngân hàng, anh nói: “Tôi đã đồng ý với cậu mỗi tháng sẽ cho đám người các cậu 45 tỷ tiền công, cái thẻ này cho cậu, ở bên trong có 45 tỷ tiền tiết kiệm, là tiền công một tháng này nhóm cậu đi theo tôi. Đồng thời, từ nay về sau, ngày hôm nay của mỗi tháng tôi đều sẽ cho người chuyển 45 tỷ vào trong thẻ của cậu.”
Long đầu trọc vui mừng: “Cảm ơn anh Giang.”
“Mặt khác, tôi sẽ sắp xếp công việc cho các người, sau này các người chính là nhân viên của Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng, cũng được hưởng biên chế, bảo hiểm xã hội cũng sẽ đóng đầy đủ cho các cậu.”
“Ây da, anh Giang, thật sự làm phiền anh rồi.”
Giang Nghĩa khoác khoác tay: “Không có gì đâu, có công việc thích hợp, nếu như sau này có người không muốn làm thì có thể chuyển chính thức bất cứ lúc nào. Hơn nữa, mọi người vẫn luôn giúp tôi xử lý những chuyện phiền toái, tôi làm những chuyện này cho các người cũng là báo đáp mà thôi.”
Long đầu trọc cười lên ha hả, nắm chặt nắm tay.
Cho đến bây giờ, anh ta chưa từng nhìn thấy nhiều tiền như thế.
Nhưng mà vừa mới vui vẻ không bao lâu, trên mặt liền xuất hiện vẻ ưu sầu.
Giang Nghĩa nhạy bén bắt được điểm ấy, anh hỏi: “Sao vậy, không vui hả?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Không có không có.”
“Còn có chuyện gì giấu tôi?”
“Anh Giang, thật sự không có đâu.”
Mặc dù là ngoài miệng nói như vậy, nhưng mà trong lòng của Long đầu trọc lại đang thấp thỏm, biểu cảm trên mặt cũng không vui.
Có lẽ là người khác có thể giấu diếm được, nhưng mà ở trước mặt của Giang Nghĩa thì không làm được.
Giang Nghĩa từ tốn nói: “Không cần phải giấu tôi đâu, là ngại không đủ tiền, hay là sợ đãi ngộ không tốt? Có vấn đề gì thì cứ nói ra, không nên giấu ở trong lòng như thế, sẽ càng làm cho vấn đề lớn hơn nữa.”
Long đầu trọc xấu hổ cười cười: “Tiền nhiều lắm rồi, đãi ngộ cũng rất tốt, không phải là em phát sầu bởi vì chuyện của anh đâu, mà là nghe thấy lời lúc nãy anh vừa mới nói, em đang thấy sầu cho đám anh em của em.”
“Hả, có chuyện gì?”
Long đầu trọc thở dài: “Anh Giang, anh cũng đã nói bọn người chúng em chỉ xử lý những chuyện phiền toái không ra làm sao, cho nên khó tránh khỏi sẽ bị một số người kì thị.”
Giang Nghĩa gật gật đầu: “Đó là đương nhiên rồi, nếu đã quyết định làm chuyện này, các cậu nên chuẩn bị tâm lý.”
“Em hiểu chuyện này chứ, kì thị em thì cũng không có gì, da mặt em đã dày ghê gớm lắm rồi. Vấn đề là con cái của anh em em ấy, nếu như cũng bị mọi người kì thị, vậy thì đi học cũng không có cách nào đi, anh nói xem như vậy phải làm sao đây?”\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010\u0010
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro