Chiết Quân

Chương 38

Tố Nhiễm Phương Hoa

2024-08-18 21:32:10

Phía đầu cầu, hai nhóc ăn mày ngồi ở đó, khi hắn nhìn thấy bọn họ, hai đứa nhỏ kia cũng đang quay đầu ra tới, khi thấy rõ mặt hài tử kia, Lục Thừa Kiêu có chút kinh ngạc, lại là tiểu hài nhi ở phụ cận nhà hắn nhìn qua một lần.

Nam hài hiển nhiên cũng nhận ra Lục Thừa Kiêu, thân mình hắn cứng đờ, rồi sau đó lăn long lóc bò đứng lên, tiểu nha đầu còn lại phản ứng muốn chậm hơn một phách, động tác lại là không có gì sai biệt, đứa lớn nắm tay đứa nhỏ, một tay khẩn trương nắm chặt góc áo nhìn chằm chằm hắn.

Lục Thừa Kiêu nhướng mày, đối với người khác có đề phòng như vậy sao? Bất quá ngẫm lại cũng đúng, đứa lớn kia nhìn qua cũng bất quá bộ dáng mới tám chín tuổi, đứa nhỏ mới năm sáu tuổi, nếu gặp phải kẻ xấu, bị lừa bán cũng có khả năng.

Hắn nghĩ nghĩ, từ túi tiền lấy ra hai khối bạc vụn ra tới, thấy hai đứa nhỏ đều có chút khẩn trương. Hắn nguyên cũng chưa có tính toán đi qua cầu, bất quá là đi đi liền đi tới nơi này, cũng không tiếp tục đi lên phía trước, đem bạc vụn kia đặt tới bên chân cầu, cười cười, ý bảo bọn họ tự lấy, liền rời đi.

Tiểu Nha hô một tiếng ca ca, nam hài mới nắm tay muội muội đi tới chỗ Lục Thừa Kiêu thả bạc.

Tiểu Nha thấy rõ trên mặt đất có hai khối bạc vụn, vui sướng mà đè thấp thanh âm thở nhẹ: “Ca, bạc!”

Hài tử năm sáu tuổi, nguyên lai còn không biết đến tiền bạc, nhưng tiểu cô nương mất cha mẹ để dựa vào, ký ức đều là đi theo ca ca lang thang, nhìn đủ loại cửa hàng thức ăn, vì không có tiền không thể ăn, tự nhiên mà nhận biết được tiền bạc dưới bầu trời này là vật tốt nhất, có tiền bạc liền không cần chịu đói, chịu đông lạnh hay bị đánh.

Nam hài theo bản năng liếm liếm môi khô khốc, khẩn trương mà nắm chặt tay, quay đầu nhìn về phía xa, nơi đó sớm không còn thân ảnh Lục tam lang, hắn đem tay lau trên xiêm y đã nhìn không ra màu sắc ban đầu, lúc này mới duỗi tay nhặt lên hai khối bạc vụn trên mặt đất, cầm, xúc cảm thật chân thật.

Lại nghĩ đến hình ảnh từ trước gặp qua, buông lòng bàn tay ra, học người lớn đem khối bạc kia xoa xoa đưa đến bên miệng, thật cẩn thận mà dùng răng cắn. Cũng không hiểu được ý nghĩa của việc cắn này, lại cười đến mặt mày đều cùng cong lên, hắn thật mạnh gật đầu một cái: “ n, có bạc!”

Dùng tay ước lượng, không biết có bao nhiêu đâu? Chưa từng được nhận bạc, hài tử đánh giá không ra số lượng.

Hắn cười hắc hắc qua đi, cẩn thận mở ra lớp xiêm y bên ngoài, nhét vào một cái túi, đem hai khối bạc vụn kia cùng đồng tiền Liễu Ngư trước đó cho để vào một chỗ. Mấy ngày nay, trừ bỏ mua cho muội muội chút bánh bao màn thầu cho đỡ thèm, hắn không nỡ chi tiêu quá nhiều, cũng tích cóp được một chút.

Tiểu Nha thẹn thùng, kỳ thật cũng là người lanh lợi, thấy ca ca đem tiền bạc giấu tốt, liền nghiêng đầu nhắc nhở hắn, “Ca ca, đó là Lục tam lang.”

Nam hài nhi gật đầu, “Ta biết.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tiểu Nha người nhỏ, cũng hiểu được nhà mình là cầm chỗ tốt của tiên nữ tỷ tỷ, cầm chỗ tốt, là muốn làm việc, việc này chính là nhìn chằm chằm Lục tam lang vừa rồi.

Hiện nay tiền bạc hai nhà đều thu, việc này nên làm như thế nào? Nàng nâng mắt trông mong nhìn ca ca nhà mình.

Nam hài lôi kéo muội muội ở lan can cầu ngồi xuống, suy nghĩ hai vòng, cũng không biết như thế nào nói cùng muội muội, buồn rầu mà nâng má, nhíu mày thở dài: “Ngươi không hiểu.”

Tiểu Nha nháy đôi mắt, “Không hiểu cái gì? Ngươi nói, ta không phải đã hiểu.”

Tiểu tử kia xoa xoa mũi, cân nhắc như thế nào đem lời nói giảng cho muội muội rõ, suy nghĩ một hồi, mở miệng hỏi: “Này, ngươi xem, Lục tam lang có đẹp hay không đẹp?”

Tiểu Nha gật đầu.

“Vậy tỷ tỷ cho chúng ta tiền, đẹp hay không đẹp?”

Tiểu Nha lúc này một chút đều không mang theo do dự, liền gật đầu ba cái: “Đẹp!”

Thanh âm thanh thúy.

Nam hài liền cười, cân nhắc như thế nào mới có thể đem từ ngữ dễ hiểu ra nói, có một đầu beeos hằng ngày sẽ chia chút thức ăn thùa cho bọn họ, người này từng kể giá thị trường của Lục tam lang. Cả thị trấn có rất nhiều cô nương tốt đều muốn gả cho thiếu niên lang này. Hắn cảm thấy cô nương cho bọn họ tiền kia cũng có mục đích như vậy.

Nhưng lời này lại tựa hồ không phải cái lời hay ho, đặc biệt không thích hợp nói cho muội muội, hắn gãi gãi búi tóc của chính mình đã rối giống như ổ gà, nửa ngày cũng không biết nên nói như thế nào, cuối cùng nghẹn ra một câu: “Chính là vậy, đều đẹp như vậy, cho nên thu tiền cả hai bên đều không có việc gì.”

“???”Hai người đều đẹp, cùng đều thu tiền của cả hai bên, đây là có liên hệ gì, Tiểu nha cũng không hiểu.

Tiểu Nha 6 tuổi đầy đầu là dấu chấm hỏi, bị thân ca ca nhà mình hoàn toàn nói đến mơ hồ.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chiết Quân

Số ký tự: 0