Chim Hoàng Yến Của Bá Tổng Rất Ngoan
Kí Tên
Mai
2024-07-24 01:28:06
Với một cái cuốn tiểu thuyết tình cảm máu chó không có logic thì lấy đâu ra hợp đồng tình nhân?
Dụ Kiều Nga là bị giam giữ trái phép, còn bị Bá Cửu Lục mang về trong đêm khuya, không có một chút chống cự nào. Nên hắn cũng không nghĩ tới chuyện làm hợp đồng.
Quản gia có đâu mà lấy, khóc không ra nước mắt: “Hợp đồng tình nhân? Căn bản là không tồn tại loại hợp đồng đó!”
Dụ Kiều Nga nhoẻn miệng cười, gõ điện thoại: “Vậy tối mai, ông tốt nhất là thuyết minh tình huống rõ ràng với Bá Cửu Lục đi. Không thì tôi kiện mấy người tội giam giữ bất hợp pháp, bắt cóc, cưỡng ép dân nam.”
Cậu cười lóa mắt, đe dọa: “Không tống hắn vô tù được thì bồi thường chút tiền tôi cũng đủ sống cả đời rồi.” Cá chết lưới rách, bá đạo tổng tài cũng đâu phải một mình Bá Cửu Lục thầu, cậu có thể tìm bá đạo tổng tài khác.
[...Họ Bá chỉ còn có ông của Bá Gia Cầm thôi, già chát, vũ khí sinh học cũng sớm héo rồi.]
“...” Tao đùa thôi.
Quản gia chỉ tay: “Cậu, cậu, cậu!”
Cậu đi ra ngoài: “Cậu cái gì mà cậu, chậm nhất ngày mai 8 giờ, tôi muốn thấy kết quả. Vậy nha, ngủ ngon.” Cậu còn tri kỷ đóng lại cửa phòng giùm cho quản gia.
“...” Thiếu gia là bị cái gì kích thích mới đem Dụ Kiều Nga về nuôi vậy?
____
Hôm sau.
Dụ Kiều Nga sau đó không làm trò kích thích quản gia, ngoan thật sự, làm ông ta sợ đây là biểu hiện của bình yên trước cơn bão.
Ông ta cũng sợ bị gán cho cái tội giam cầm trái phép nên ngay trong đêm liền liên hệ gấp Bá Cửu Lục, thuyết minh tình huống xảy ra. Dụ Kiều Nga lần này là muốn một cái hợp đồng tình nhân cho yên tâm.
Bá Cửu Lục bên kia lại hiểu lầm thành Dụ Kiều Nga muốn thu hút sự chú ý của hắn, dùng hợp đồng tình nhân này níu kéo lại tình cảm của hắn, thật là ngây thơ, nhưng hắn rất thỏa mãn.
“Soạn một cái hợp đồng đi, tối mai kêu cậu ta tới, ờm, online bàn hợp đồng.” Hắn còn một số việc chưa xử lý xong, kêu Dụ Kiều Nga đi máy bay qua đây kí cái tên thì mắc công quá.
Quản gia vâng vâng dạ dạ làm theo, nhẹ nhàng thở ra.
“À đúng rồi, nhớ chăm cậu ta cho kĩ đó, ba ngày nữa tôi sẽ về.” Dung Chanh quá cứng ngắc, dụ dỗ kiểu nào cũng không thèm lên giường với hắn, thật là tức chết mà. Chỉ có thể dùng tạm Dụ Kiều Nga.
“...” Quản gia số khổ chỉ có thể cồng kềnh gật đầu đáp ứng.
Phòng của Dụ Kiều Nga.
Ăn tối xong, cậu giành chút thời gian cho hệ thống: “Mày nói tao nghe, mày làm được cái tích sự gì?”
Nó bất mãn: [Bố là người tuyên bố nhiệm vụ cho cậu đó nga! Trong lúc làm nhiệm vụ, có thể giúp cậu nữa!]
Cậu chải đầu: “Ví dụ coi?” Dụ Kiều Nga chất tóc thật mềm, da mặt cũng mịn màn nữa, chim hoàng yến có khác, chất lượng cao.
[Có thể hack lịch làm việc của Bá Gia Cầm...Rồi làm gì được nữa thì tự động não đi!] Nó cũng không rõ nó nên làm gì.
Dụ Kiều Nga: “...” Hệ thống sống chó này, đừng có kéo chân cậu là được, không trông mong gì vào nó được rồi.
Nhưng mà, có lịch làm việc của Bá Cửu Lục thì có thể gọi đúng lúc hắn ăn cơm, mình cũng tiện làm cái nhiệm vụ luôn.
Điện thoại Dụ Kiều Nga vang lên tin nhắn.
“??” Nguyên chủ còn có ai liên lạc à?
Tin nhắn đến từ người tên Nhiễm Dương: [Kiều Nga, 16 này là sinh nhật Lam thiếu, cậu có tham gia không?]
Lam thiếu? Ai vậy trời?
Hệ thống: [Lam Thiệu Thanh, nam phụ si tình, nhà giàu đẹp trai, chung tình với Dung Chanh, vừa gặp đã thương người ta.]
Dụ Kiều Nga sặc nước miếng: “...Phụt! Há há há!” Cậu cười đến xụi lơ ra ghế mềm. Tên gì mà độc lạ quá, hết Bá Cửu Lục rồi tới Lam Thiệu Thanh. Tác giả là ai? Cậu muốn xin chữ kí!
[...] Cái tên thôi mà, làm gì như động kinh không bằng.
Hoãn vài phút cậu mới nín được cười, chép miệng nói: “Nam phụ si tình mà nhà giàu vậy? Anh ta có thời gian làm việc luôn à?”
Hệ thống: [Đầu óc cậu ta để trang trí với trang Dung Chanh thôi, làm tổng tài cái gì? Được mỗi cái danh thôi.] Cái thằng ngày nào cũng xum xoe lấy lòng thụ chính, còn bỏ trốn cùng nhau, lấy đâu ra IQ điều hành tập đoàn Lam thị?
Nó lại nói: [Người nắm quyền lực nhà họ Lam không phải Lam Thiệu Thanh, mà là anh trai của cậu ta, Lam Dực.]
Lam Dực? Nghe tên liền cho cảm giác rất ngầu, rất đẹp trai, rất giàu, rất mlem!
[...] Ớn.
Vậy thì lúc sinh nhật Lam Thiệu Thanh sẽ rất đặc sắc đây. Cậu rất muốn đi hóng chuyện.
[Làm ơn, làm chim thì có tự giác chút đi.]
Dụ Kiều Nga xem thường: “Chim chim chim, tao còn chưa-”
Cốc cốc.
Dụ Kiều Nga im miệng mở ra cửa phòng, quản gia đưa liền bản hợp đồng vừa mới in, xách quần chạy: “??” Ai bắt nạt gì ông ta đâu?
Cậu đóng lại cửa phòng, xem kĩ hợp đồng.
Hợp đồng tình nhân, bên A Bá Cửu Lục, bên B Dụ Kiều Nga.
Cơ bản không có vấn đề hay hố nào, lương tháng 30 triệu, lúc bên A không cần thì bên B có thể tự do hoạt động, bên B phải nghe lời, ngoan ngoãn với A.
Đây là hợp đồng 3 tháng thử việc, cầm cự được tới tháng thứ 4 thì tăng lương, Bá Cửu Lục chán thì giải trừ hợp đồng, tiền bồi thường hắn tự trả.
Cũng được lắm, cậu kí!
Dụ Kiều Nga là bị giam giữ trái phép, còn bị Bá Cửu Lục mang về trong đêm khuya, không có một chút chống cự nào. Nên hắn cũng không nghĩ tới chuyện làm hợp đồng.
Quản gia có đâu mà lấy, khóc không ra nước mắt: “Hợp đồng tình nhân? Căn bản là không tồn tại loại hợp đồng đó!”
Dụ Kiều Nga nhoẻn miệng cười, gõ điện thoại: “Vậy tối mai, ông tốt nhất là thuyết minh tình huống rõ ràng với Bá Cửu Lục đi. Không thì tôi kiện mấy người tội giam giữ bất hợp pháp, bắt cóc, cưỡng ép dân nam.”
Cậu cười lóa mắt, đe dọa: “Không tống hắn vô tù được thì bồi thường chút tiền tôi cũng đủ sống cả đời rồi.” Cá chết lưới rách, bá đạo tổng tài cũng đâu phải một mình Bá Cửu Lục thầu, cậu có thể tìm bá đạo tổng tài khác.
[...Họ Bá chỉ còn có ông của Bá Gia Cầm thôi, già chát, vũ khí sinh học cũng sớm héo rồi.]
“...” Tao đùa thôi.
Quản gia chỉ tay: “Cậu, cậu, cậu!”
Cậu đi ra ngoài: “Cậu cái gì mà cậu, chậm nhất ngày mai 8 giờ, tôi muốn thấy kết quả. Vậy nha, ngủ ngon.” Cậu còn tri kỷ đóng lại cửa phòng giùm cho quản gia.
“...” Thiếu gia là bị cái gì kích thích mới đem Dụ Kiều Nga về nuôi vậy?
____
Hôm sau.
Dụ Kiều Nga sau đó không làm trò kích thích quản gia, ngoan thật sự, làm ông ta sợ đây là biểu hiện của bình yên trước cơn bão.
Ông ta cũng sợ bị gán cho cái tội giam cầm trái phép nên ngay trong đêm liền liên hệ gấp Bá Cửu Lục, thuyết minh tình huống xảy ra. Dụ Kiều Nga lần này là muốn một cái hợp đồng tình nhân cho yên tâm.
Bá Cửu Lục bên kia lại hiểu lầm thành Dụ Kiều Nga muốn thu hút sự chú ý của hắn, dùng hợp đồng tình nhân này níu kéo lại tình cảm của hắn, thật là ngây thơ, nhưng hắn rất thỏa mãn.
“Soạn một cái hợp đồng đi, tối mai kêu cậu ta tới, ờm, online bàn hợp đồng.” Hắn còn một số việc chưa xử lý xong, kêu Dụ Kiều Nga đi máy bay qua đây kí cái tên thì mắc công quá.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Quản gia vâng vâng dạ dạ làm theo, nhẹ nhàng thở ra.
“À đúng rồi, nhớ chăm cậu ta cho kĩ đó, ba ngày nữa tôi sẽ về.” Dung Chanh quá cứng ngắc, dụ dỗ kiểu nào cũng không thèm lên giường với hắn, thật là tức chết mà. Chỉ có thể dùng tạm Dụ Kiều Nga.
“...” Quản gia số khổ chỉ có thể cồng kềnh gật đầu đáp ứng.
Phòng của Dụ Kiều Nga.
Ăn tối xong, cậu giành chút thời gian cho hệ thống: “Mày nói tao nghe, mày làm được cái tích sự gì?”
Nó bất mãn: [Bố là người tuyên bố nhiệm vụ cho cậu đó nga! Trong lúc làm nhiệm vụ, có thể giúp cậu nữa!]
Cậu chải đầu: “Ví dụ coi?” Dụ Kiều Nga chất tóc thật mềm, da mặt cũng mịn màn nữa, chim hoàng yến có khác, chất lượng cao.
[Có thể hack lịch làm việc của Bá Gia Cầm...Rồi làm gì được nữa thì tự động não đi!] Nó cũng không rõ nó nên làm gì.
Dụ Kiều Nga: “...” Hệ thống sống chó này, đừng có kéo chân cậu là được, không trông mong gì vào nó được rồi.
Nhưng mà, có lịch làm việc của Bá Cửu Lục thì có thể gọi đúng lúc hắn ăn cơm, mình cũng tiện làm cái nhiệm vụ luôn.
Điện thoại Dụ Kiều Nga vang lên tin nhắn.
“??” Nguyên chủ còn có ai liên lạc à?
Tin nhắn đến từ người tên Nhiễm Dương: [Kiều Nga, 16 này là sinh nhật Lam thiếu, cậu có tham gia không?]
Lam thiếu? Ai vậy trời?
Hệ thống: [Lam Thiệu Thanh, nam phụ si tình, nhà giàu đẹp trai, chung tình với Dung Chanh, vừa gặp đã thương người ta.]
Dụ Kiều Nga sặc nước miếng: “...Phụt! Há há há!” Cậu cười đến xụi lơ ra ghế mềm. Tên gì mà độc lạ quá, hết Bá Cửu Lục rồi tới Lam Thiệu Thanh. Tác giả là ai? Cậu muốn xin chữ kí!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
[...] Cái tên thôi mà, làm gì như động kinh không bằng.
Hoãn vài phút cậu mới nín được cười, chép miệng nói: “Nam phụ si tình mà nhà giàu vậy? Anh ta có thời gian làm việc luôn à?”
Hệ thống: [Đầu óc cậu ta để trang trí với trang Dung Chanh thôi, làm tổng tài cái gì? Được mỗi cái danh thôi.] Cái thằng ngày nào cũng xum xoe lấy lòng thụ chính, còn bỏ trốn cùng nhau, lấy đâu ra IQ điều hành tập đoàn Lam thị?
Nó lại nói: [Người nắm quyền lực nhà họ Lam không phải Lam Thiệu Thanh, mà là anh trai của cậu ta, Lam Dực.]
Lam Dực? Nghe tên liền cho cảm giác rất ngầu, rất đẹp trai, rất giàu, rất mlem!
[...] Ớn.
Vậy thì lúc sinh nhật Lam Thiệu Thanh sẽ rất đặc sắc đây. Cậu rất muốn đi hóng chuyện.
[Làm ơn, làm chim thì có tự giác chút đi.]
Dụ Kiều Nga xem thường: “Chim chim chim, tao còn chưa-”
Cốc cốc.
Dụ Kiều Nga im miệng mở ra cửa phòng, quản gia đưa liền bản hợp đồng vừa mới in, xách quần chạy: “??” Ai bắt nạt gì ông ta đâu?
Cậu đóng lại cửa phòng, xem kĩ hợp đồng.
Hợp đồng tình nhân, bên A Bá Cửu Lục, bên B Dụ Kiều Nga.
Cơ bản không có vấn đề hay hố nào, lương tháng 30 triệu, lúc bên A không cần thì bên B có thể tự do hoạt động, bên B phải nghe lời, ngoan ngoãn với A.
Đây là hợp đồng 3 tháng thử việc, cầm cự được tới tháng thứ 4 thì tăng lương, Bá Cửu Lục chán thì giải trừ hợp đồng, tiền bồi thường hắn tự trả.
Cũng được lắm, cậu kí!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro