Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

« Ngôi sao sáng chói 2- tình yêu chung thủy» (8 )

Hề Yên

2024-07-24 20:05:57

"Được." Thẩm Chanh nói: "Ngoại trừ chuyện quần áo, hôm nay em đều nghe theo anh. Anh bảo em hôn anh, em tuyệt không ôm anh, anh bảo em ôm anh, em tuyệt không sờ anh, anh bảo em sờ anh, em tuyệt không ngủ với anh."

"Ừ." Anh cúi đầu tiến mặt tới bên miệng của cô, "Vậy trước hôn một cái rồi nói."

Vừa dứt lời, Thẩm Chanh liền chủ động hôn một cái ở trên mặt anh.

Được cô hôn như vậy, Thi Vực như là nếm được hương vị ngon đến tận xương, không chỉ không dời mặt đi, ngược lại còn dựa vào cô càng gần một chút.

"Không dùng đủ sức, hôn một lần nữa." Anh nói.

Thẩm Chanh lại hôn một cái ở trên mặt anh, lần này so với vừa rồi, lực độ lớn hơn rất nhiều, để lại ở trên gương mặt của anh một vết son môi.

Lần này, cuối cùng Thi Vực hài lòng, nhưng mà anh cùng không có dự định cứ như vậy bỏ qua cho cô, vì vậy nói ra yêu cầu thứ hai, "Ôm một cái."

Có người nói, khi một người đàn ông trở nên như là một đứa bé ở trước mặt phụ nữ, vậy thì chứng minh, anh đối với cô là tình yêu chân thành.

Trong mắt người ngoài, Thi Vực lạnh lùng bạc tình, sát phạt quyết định, vĩnh viễn đều lạnh mặt, khiến người ta khó có thể tiếp cận, cũng không dám tiếp cận, nhưng phàm là người quen biết anh, đều rất kiêng kị anh, chưa từng có người dám đi khiêu chiến điểm mấu chốt của anh.

Mà anh, cũng chưa bao giờ sẽ biểu hiện một mặt như vậy ở trước mặt bất kỳ người nào ngoại trừ Thẩm Chanh.

Thẩm Chanh áp thân thể vào trên người anh, dùng hai tay ôm lấy eo cường tráng của anh, duy trì cái tư thế này nửa phút, cô buông anh ra, sau đó ngẩng đầu nhìn anh, "Chấp thuận yêu cầu của anh, đều hôn đều ôm rồi, có phải anh cũng có thể tỏ thái độ rồi không?"

Cô nói tỏ thái độ, chỉ là có phải cô có thể mặc chiếc váy này lộ diện ở trường hợp công chúng rồi không.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mặc dù chỉ là lộ lưng, nhưng kỳ thật cô cũng cảm thấy có phần hơi quá, dù sao cô cũng chưa từng mặc qua quần áo như thế, mà trước đó, người đàn ông này vẫn không cho phép cô mặc bất kỳ quần áo quá chừng mực nào, cho nên đây là một vấn đề rất lớn.

Bởi vì đoạn thời gian trước bận rộn trên công việc, cô không có tâm bận tâm đến trang phục triển lãm lần này, cho nên giao toàn quyền chuyện này cho bộ phận liên quan của công ty.

Buổi triển lãm châu báu có quan hệ trọng đại, cô làm cấp cao nhất của công ty, để cho hợp với buổi triển lãm này, không còn cách nào có trang phục thay thế tạm thời được.

"Đây là lần đầu tiên em thay mặt cho công ty, anh đâu thể để cho em mặc trang phục làm việc, che kín nghiêm nghiêm thực thực lên sân khấu chứ?" Cô lại bồi thêm một câu.

Thi Vực áp cằm đến trên đầu của cô, nhẹ nhàng cọ xát, sau đó lại chậm rãi dời cái cằm xuống, sau khi chuyển qua tai của cô, "Sờ anh, anh trả lời nữa vấn đề của em."

Thẩm Chanh biết anh là một người đàn ông không dễ dàng thỏa mãn, vô cùng rõ ràng tác phong làm việc của anh, xưa nay anh luôn là không đạt mục đích quyết thề không bỏ qua, trước khi chưa lấy được vật mình muốn, sẽ không dễ dàng từ bỏ.

"Sờ chỗ nào?" Cô hỏi.

Kết hôn với anh lâu như vậy, ngủ nhiều lần như vậy, cũng không phải là lần đầu tiên sờ anh, có gì hay mà phải do dự?

"Tùy em." Anh nhẹ nhàng gặm cắn vành tai của cô, nhẹ nhàng hà hơi với lỗ tai của cô.

Hơi thở ấm áp chui vào tai của cô, như là lông vũ, nhẹ nhàng cào ở trong lòng người, lập tức khiến cho toàn thân Thẩm Chanh nóng lên.

Xấu xa, người đàn ông này quá xấu rồi...

Vì để tránh cho mình bị anh hoàn toàn đầu độc, Thẩm Chanh lập tức vươn tay, cởi ba nút áo trên áo sơ mi của anh, vươn tay tiến vào trong quần áo của anh, che ở lồng ngực của anh, hơi sử dụng chút lực, sờ soạng một phen.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Số ký tự: 0