Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút
Cũng không biết buông thả ở đâu.
Hề Yên
2024-07-24 20:05:57
"Muốn trách thì trách con gái Tô Cửu Y của anh không dùng được, Man
Ngưng cũng sắp phải gả ra ngoài, nó ngay cả một tiếng động cũng không
có, cũng không biết buông thả ở đâu rồi, cũng không tìm được nó." Triệu
Thư Nhã ôm ngực nói.
Tô Trấn Hùng nheo mắt lại: "Vẫn không có một chút tin tức của nó?"
"Không có, hỏi Man Ngưng, Man Ngưng cũng nói không biết."
Tô Trấn Hùng trầm tư hồi lâu, nói: "Không có thì phái mấy tên thủ hạ đi lục soát tra một chút tin tức của nó, ngày hôm qua tôi cùng Tiêu Thần - con trai của nhà họ Tiêu ăn cơm, hiện tại đứa nhỏ này đã có tiền đồ, mấy ngày hôm trước còn giúp lão Tiêu bắt được một dự án lớn, tuy rằng thế lực của nhà họ Bạch không cản nổi nhà họ Tống, nhưng tốt xấu gì cũng có thể giúp chúng ta một tay. Tuy rằng Tống Trí Kha nhìn có vẻ là một nhân tài, nhưng giống như cũng không có hứng thú gì với quyền thế, mà hiện tại Tiêu Thần đã chuẩn bị tiếp quản nhà họ Bạch, tôi từng nghe một chút quan niệm của cậu ta về quản lý tài sản, đứa nhỏ này hẳn là một người có khả năng tạo ra tiền tài."
"Ý anh muốn nói chuyện an bài Tô Cửu Y và Tiêu Thần?"
Tô Trấn Hùng lườm bà ta một cái: "Nếu không em đi?"
Tô Man Ngưng vừa vặn đi xuống lầu, nghe được ba và mẹ đang thảo luận chuyện này.
Tuy rằng cô không có lui tới với Tiêu Thần, nhưng nghe bạn bè nhiều lần nhắc qua anh ta, là công tử hoa tâm thường hay lẫn lộn ở quán bar, còn có một chút sở thích kỳ quái.
Nhưng cha nói cũng không sai, Tiêu Thần quả thật có giải thích độc đáo ở phương diện buôn bán, không chừng có thể giúp đỡ trên sự nghiệp nhà họ Tô, quả thật có tác dụng hơn Tống Trí Kha không có chút hứng thú với tài sản rất nhiều?
? ? ? Cô nhíu mày, hai ba bước đi lên lầu, khóa lại cửa gọi điện thoại cho Tô Cửu Y. ? ? ? ?
Lúc này Tô Cửu Y vừa mới ăn xong pizza đi ra từ phòng của Thi Ngạo Tước, cô đi lên cầu thang, sau đó thở phào nhẹ nhõm một hơi.
May mắn ngày thường Thi Ngạo Tước thích yên tĩnh, cho nên lúc anh ở đây, gần như không có người đến tầng này quét dọn, vì vậy cũng sẽ không có người nhìn thấy cô đi ra từ phòng của ông chủ.
Ấn tầng gian phòng của mình trên thang máy, cô tính toán lúc này đại khái tất cả mọi người đều ở nhà ăn của nhân viên, hiện tại cô ăn gần no, liền định trở về phòng.
Đi ra thang máy, điện thoại trong túi liền "Ong ong" chấn động lên, cô không có chú ý nhìn hiển thị cuộc gọi đến liền bắt máy, không ngờ lại có thể là Tô Man Ngưng.
"Chị, bây giờ chị còn đang làm việc ư?" Tô Man Ngưng hỏi.
"Ừ, sao vậy?" Cô có chút khó hiểu, gần đây Tô Man Ngưng giống như rất quan tâm nhất cử nhất động của cô.
"Ba mẹ nói muốn an bài hôn sự cho chị, cùng Tiêu Thần - con trai của chủ tịch tập đoàn tài chính Trần thị, gần đây anh ta giống như muốn tiếp quản nhà họ Bạch. Em nghe bạn bè nói Tiêu Thần này nổi tiếng lưu manh trong đám quý công tử, chị tuyệt đối trốn kỹ đừng để ba mẹ tìm được." Tô Man Ngưng nói một hơi.
Mà Tô Cửu Y tổng kết ra một câu chính là: Cô sắp phải gả cho một kẻ lưu manh.
"Cuối cùng hai người bọn họ cũng để tâm đến tôi rồi?" Tô Cửu Y giễu cợt cười hai tiếng, "Thật sự là hiếm thấy, tôi còn tưởng rằng bọn họ đã sớm coi tôi như chết rồi."
"Không phải như thế, gần đây mẹ đều đang tìm người tra tung tích của chị, bọn họ thật ra vẫn rất quan tâm chị." Tô Man Ngưng nói lời này có chút chột dạ.
"Được rồi tôi biết rồi, trước như vậy đi." Tô Cửu Y không có nói thêm nữa liền cúp điện thoại.
Sau khi trở về phòng, cô theo thói quen nằm vật về phía sau theo "Hình chữ đại" (大: hình người nằm dang tay chân) trên giường, nhìn chằm chằm đèn treo phía trên ngẩn người.
Tiêu Thần?
Hiện tại cô vừa mới hiểu rõ tình cảm của mình với Thi Ngạo Tước, không thể còn chưa có rối rắm xong liền đi đến đường cùng, bị Tô Trấn Hùng bóp chết từ trong trứng nước được.
Tô Trấn Hùng nheo mắt lại: "Vẫn không có một chút tin tức của nó?"
"Không có, hỏi Man Ngưng, Man Ngưng cũng nói không biết."
Tô Trấn Hùng trầm tư hồi lâu, nói: "Không có thì phái mấy tên thủ hạ đi lục soát tra một chút tin tức của nó, ngày hôm qua tôi cùng Tiêu Thần - con trai của nhà họ Tiêu ăn cơm, hiện tại đứa nhỏ này đã có tiền đồ, mấy ngày hôm trước còn giúp lão Tiêu bắt được một dự án lớn, tuy rằng thế lực của nhà họ Bạch không cản nổi nhà họ Tống, nhưng tốt xấu gì cũng có thể giúp chúng ta một tay. Tuy rằng Tống Trí Kha nhìn có vẻ là một nhân tài, nhưng giống như cũng không có hứng thú gì với quyền thế, mà hiện tại Tiêu Thần đã chuẩn bị tiếp quản nhà họ Bạch, tôi từng nghe một chút quan niệm của cậu ta về quản lý tài sản, đứa nhỏ này hẳn là một người có khả năng tạo ra tiền tài."
"Ý anh muốn nói chuyện an bài Tô Cửu Y và Tiêu Thần?"
Tô Trấn Hùng lườm bà ta một cái: "Nếu không em đi?"
Tô Man Ngưng vừa vặn đi xuống lầu, nghe được ba và mẹ đang thảo luận chuyện này.
Tuy rằng cô không có lui tới với Tiêu Thần, nhưng nghe bạn bè nhiều lần nhắc qua anh ta, là công tử hoa tâm thường hay lẫn lộn ở quán bar, còn có một chút sở thích kỳ quái.
Nhưng cha nói cũng không sai, Tiêu Thần quả thật có giải thích độc đáo ở phương diện buôn bán, không chừng có thể giúp đỡ trên sự nghiệp nhà họ Tô, quả thật có tác dụng hơn Tống Trí Kha không có chút hứng thú với tài sản rất nhiều?
? ? ? Cô nhíu mày, hai ba bước đi lên lầu, khóa lại cửa gọi điện thoại cho Tô Cửu Y. ? ? ? ?
Lúc này Tô Cửu Y vừa mới ăn xong pizza đi ra từ phòng của Thi Ngạo Tước, cô đi lên cầu thang, sau đó thở phào nhẹ nhõm một hơi.
May mắn ngày thường Thi Ngạo Tước thích yên tĩnh, cho nên lúc anh ở đây, gần như không có người đến tầng này quét dọn, vì vậy cũng sẽ không có người nhìn thấy cô đi ra từ phòng của ông chủ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ấn tầng gian phòng của mình trên thang máy, cô tính toán lúc này đại khái tất cả mọi người đều ở nhà ăn của nhân viên, hiện tại cô ăn gần no, liền định trở về phòng.
Đi ra thang máy, điện thoại trong túi liền "Ong ong" chấn động lên, cô không có chú ý nhìn hiển thị cuộc gọi đến liền bắt máy, không ngờ lại có thể là Tô Man Ngưng.
"Chị, bây giờ chị còn đang làm việc ư?" Tô Man Ngưng hỏi.
"Ừ, sao vậy?" Cô có chút khó hiểu, gần đây Tô Man Ngưng giống như rất quan tâm nhất cử nhất động của cô.
"Ba mẹ nói muốn an bài hôn sự cho chị, cùng Tiêu Thần - con trai của chủ tịch tập đoàn tài chính Trần thị, gần đây anh ta giống như muốn tiếp quản nhà họ Bạch. Em nghe bạn bè nói Tiêu Thần này nổi tiếng lưu manh trong đám quý công tử, chị tuyệt đối trốn kỹ đừng để ba mẹ tìm được." Tô Man Ngưng nói một hơi.
Mà Tô Cửu Y tổng kết ra một câu chính là: Cô sắp phải gả cho một kẻ lưu manh.
"Cuối cùng hai người bọn họ cũng để tâm đến tôi rồi?" Tô Cửu Y giễu cợt cười hai tiếng, "Thật sự là hiếm thấy, tôi còn tưởng rằng bọn họ đã sớm coi tôi như chết rồi."
"Không phải như thế, gần đây mẹ đều đang tìm người tra tung tích của chị, bọn họ thật ra vẫn rất quan tâm chị." Tô Man Ngưng nói lời này có chút chột dạ.
"Được rồi tôi biết rồi, trước như vậy đi." Tô Cửu Y không có nói thêm nữa liền cúp điện thoại.
Sau khi trở về phòng, cô theo thói quen nằm vật về phía sau theo "Hình chữ đại" (大: hình người nằm dang tay chân) trên giường, nhìn chằm chằm đèn treo phía trên ngẩn người.
Tiêu Thần?
Hiện tại cô vừa mới hiểu rõ tình cảm của mình với Thi Ngạo Tước, không thể còn chưa có rối rắm xong liền đi đến đường cùng, bị Tô Trấn Hùng bóp chết từ trong trứng nước được.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro