Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Mời cô theo chúng tôi về cục cảnh sát hỗ trợ điều tra

Hề Yên

2024-07-24 20:05:57

Cố Liên Thành xuống xe, lại không biết nhất cử nhất động của mình đã bị người giám sát.

Ngay khi cô ta muốn đi đến đường cái đối diện, một chiếc xe lái tới từ đằng xa, tốc độ rất nhanh, khiến cô ta tránh không kịp.

Có lẽ là bị dọa sợ, cô ta sững sờ ngay tại chỗ, trơ mắt nhìn chiếc xe kia đụng vào mình.

"Cẩn thận!"

Nhưng đúng lúc đó, có người đột nhiên kéo cô ta một cái.

Ngay tại lúc thân thể Cố Liên Thành nghiêng về phía sau, chiếc xe kia nhanh chóng lái tới, lướt qua cô ta.

Cố Liên Thành bị dọa sợ ra một thân mồ hôi lạnh, nếu như không phải được người kịp thời kéo một cái, hiện tại sợ rằng cô ta đã ngã trong vũng máu rồi.

"Cô ổn chứ?"

Bên tai đột nhiên vang lên giọng nữ, kéo suy nghĩ Cố Liên Thành trở về, cô ta quay đầu nhìn về phía người vừa giơ tay ra giúp đỡ cô ta, đang muốn nói cảm ơn, nhưng sau khi nhìn thấy bộ dạng đối phương liền nói không ra lời.

Mặt vốn không chút sức sống lập tức trở nên trắng bệch, khi nhìn thấy rõ bộ dáng của cô ta, đối phương lộ ra thấp thỏm lo âu, chỉ là phản ứng kém hơn cô ta rất nhiều, trên mặt cô ấy vốn mang theo nụ cười, nhưng sau khi nhìn thấy Cố Liên Thành liền lạnh xuống.

"Là cô?" Đối phương hỏi.

"Cô .... cô ...." Cơ thể Cố Liên Thành run rẩy lùi về phía sau một bước, nhìn chằm chằm gắt gao đối phương, "Không phải ba năm trước cô xảy ra tai nạn xe cộ đã chết rồi sao?"

"Chết?" Mặc dù đối phương đang cười, lại cười đến có chút lạnh lùng "Cô ước gì tôi chết đúng không, đáng tiếc, không thể như ý nguyện của cô."

Cố Liên Thành dùng sức lắc đầu: "Không, không thể nào! Lúc ấy sau cuộc tai nạn xe cộ, cô rõ ràng đã tử vong tại chỗ, làm sao có thể còn sống! Hơn nữa tôi đã tận mắt nhìn thấy thi thể của cô bị người khiêng đi!"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cảm xúc Cố Liên Thành dao động rất lợi hại, như là mất đi lý trí, cùng với cô ta bình thường kia, tưởng như hai người.

"Cô chắc lúc tôi bị nâng đi đã chết rồi ư?" Lúc đối phương đang dò hỏi cô ta vấn đề này, lặng lẽ ấn máy ghi âm giấu ở trong tay áo.

"Đương nhiên! Tôi nhìn thấy cô tắt thở, chẳng lẽ còn có thể giả sao! Xe của cô đều vỡ thành như vậy, hơn nữa người cũng đã hoàn toàn thay đổi, làm sao có thể còn có khả năng sống sót!"

"Nhưng mấu chốt của vấn đề ở chỗ, tôi chính là sống sót, hơn nữa còn sống rất tốt. Cố Liên Thành - nhà thiết kế lớn, cô rất thất vọng đúng không, cách ba năm, tôi quay về rồi. Lần này tôi trở lại không có dụng ý khác, chỉ là muốn đoạt lại thứ thuộc về tôi."

Cố Liên Thành hít vào một hơi thật sâu, cuối cùng ổn định tâm tình của mình, cũng không còn quá sợ hãi với người trước mặt.

"Tần Nghê, đừng ngu ngốc nữa, có một số việc đã thành kết cục đã định, không phải cô suy nghĩ muốn là có thể giành lại."

"Dù ngôi sao sáng chói là cô thiết kế, vậy thì thế nào? Bản thản thiết kế và tất cả tài liệu liên quan với cô đều bị tôi phá hủy, cô lấy cái gì chứng minh ngôi sao sáng chói là xuất ra từ tay của cô?"

"Ba năm trước cô không chết, coi như cô mạng lớn, nhưng tôi dám cam đoan, tai nạn xe cộ giống vậy sẽ xảy ra lần thứ hai ...."

"Cho nên cô là muốn giết tôi lần nữa ư?" Đối phương hỏi.

"Đúng, giống như ba năm trước, trước tiên giở trò trên chân ga và chân thắng của cô, lại an bài một người đụng vào cô. Xe hủy nhân vong, chết không đối chứng."

"Chết không đối chứng ư?" Đối phương đột nhiên lấy máy ghi âm trong tay áo ra, ấn phím bắt đầu.

Lời Cố Liên Thành vừa nói, mỗi chữ mỗi câu, đặc biệt rõ ràng.

Cố Liên Thành nghe, đưa tay muốn cướp máy ghi âm trên tay đối phương, nhưng đúng lúc đó, mấy cảnh sát lao tới từ bên cạnh chế phục cô ta.

"Cố Liên Thành, cô là kẻ khả nghi có liên quan với vụ án mưu sát, mời cô theo chúng tôi về cục cảnh sát hỗ trợ điều tra."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Số ký tự: 0