Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút
Thi Vực hiện thân (4) - Cô ấy là chị dâu của em
Hề Yên
2024-07-24 20:05:57
"Đừng dọa sợ cô ấy."
Giọng nói lạnh nhạt, khàn khàn và nặng nề khó diễn tả bằng lời, giống như người của anh, luôn khiến cho người ta cảm thấy cực kỳ đè nén.
Thi Thiên Tước một lần nữa dựa vào trên cây, từ chối cho ý kiến nhún nhún vai, "Chỉ là đùa một chút mà thôi."
Thi Ngạo Tước híp con ngươi nhìn anh ta, gằn từng chữ: "Cô ấy là chị dâu của em."
Thân thể Tô Cửu Y cứng đờ, đến cả tay bị anh nắm cũng cứng lại rồi, cô ngước mắt nhìn anh, ý đồ đọc lên một ít gì đó từ trong mắt anh, nhưng bộ dạng lạnh băng băng kia, hoàn toàn khiến người ta không cảm thấy được tâm trạng giây phút này của anh là tốt hay xấu.
Cô cắn môi, căng thẳng đến mức trong lòng bàn tay đều là đổ mồ hôi, lúc nghe được anh giới thiệu mình như vậy với em trai anh, nói không vui là giả dối. Mấy tiếng trước mới xác định quan hệ với anh, vốn cho là anh sẽ giống như cô, trước muốn giấu diếm một thời gian ngắn đợi cho tình cảm hơi vững chắc một chút mới công khai, không ngờ anh lại có thể thản nhiên như vậy.
"Em nói." Thi Thiên Tước quan sát đánh giá liếc nhìn Tô Cửu Y, sau đó nhìn về phía Thi Ngạo Tước, "Sao anh lại tìm một trẻ vị thành niên làm bạn gái?"
Vừa nghe lời này, Tô Cửu Y lập tức phản bác: "Tôi trưởng thành rồi!"
Nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương của cô, trên mặt vốn lạnh nhạt của Thi Ngạo Tước lại nhu hòa một chút, anh tự tay vuốt vuốt tóc của cô, nói: "Chú ấy chính là như vậy, không cần phải so đo với chú ấy."
"Ơ, núi băng cũng bị hòa tan rồi?" Thi Thiên Tước cười tà khí.
Thi Ngạo Tước nhíu mày, "Sao, không được?"
Hai anh em lại nói vài câu, có thể là cảm thấy Thi Thiên Tước quá không đứng đắn, Thi Ngạo Tước chẳng muốn nói nhảm với anh ta nữa, trực tiếp kéo Tô Cửu Y rời đi. Thi Thiên Tước thật sự cũng không tức giận, như tên lưu manh phất phất tay với hai người, sau đó lấy điện thoại ra gọi điện thoại cho Tống Trí Kha, nói buổi tối muốn đi nhà anh chơi trò chơi.
Tống Trí Kha đáp ứng sảng khoái, cũng hẹn Tần Thiếu Bạch đi cùng, Tần Thiếu Bạch vốn định buổi tối đi xem phim với Thích Cảnh Nhân, kết quả cuối cùng không thể không liều mình bồi quân tử.
Tô Cửu Y là nhận được điện thoại của Thích Cảnh Nhân vào lúc bảy giờ.
"Này nhóc con, có hứng thú theo xem phim với tớ không?" Giọng nói của Thích Cảnh Nhân có chút lười biếng, có lẽ là vừa tỉnh ngủ.
"Được, vừa vặn hôm nay tớ không cần làm việc."
Hẹn địa điểm gặp mặt với Thích Cảnh Nhân xong, Tô Cửu Y trở về phòng thay đổi quần áo, vì để cho mình nhìn có vẻ tinh thần một chút, cô cố ý trang điểm trang nhã, nhìn gương soi soi, cảm thấy hài lòng, cầm túi xách rời khỏi phòng.
Không ngờ lúc xuống lầu lại gặp được Thi Ngạo Tước.
Thật ra vì tránh né anh, Tô Cửu Y cố ý không có đi thang máy, mà là lựa chọn đi cầu thang, kết quả mới vừa xuống tầng một liền gặp được anh.
Thi Ngạo Tước tựa ở trên lan can cầu thang, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn cô, đại khái là thấy được trên mặt cô trang điểm, mắt sắc của anh chìm xuống một chút, "Đi hẹn hò?"
Tô Cửu Y gật gật đầu, lại cảm thấy đáp lại anh như vậy có chút không ổn, vì vậy lại lắc đầu, nói: "Cùng đi xem phim với Cảnh Nhân."
Nghe được cô nói như vậy, Thi Ngạo Tước lạnh nhạt ừ một tiếng, Tô Cửu Y nhíu mày nhìn anh, lúc đang muốn nói gì đó, chợt nghe anh hỏi: "Có muốn anh đưa em đi không?"
"Không cần đâu." Cô lắc đầu.
"Đi thôi." Thi Ngạo Tước đột nhiên đứng thẳng người, đưa tay cắm vào trong túi quần tây, vẫn không quay đầu lại một chút liền sải bước chân ra, đi xuống lầu dưới.
Giống như hỏi vấn đề vừa rồi cũng không phải muốn trưng cầu ý kiến của cô, mà là vì xác định một chút thái độ của cô mà thôi.
Giọng nói lạnh nhạt, khàn khàn và nặng nề khó diễn tả bằng lời, giống như người của anh, luôn khiến cho người ta cảm thấy cực kỳ đè nén.
Thi Thiên Tước một lần nữa dựa vào trên cây, từ chối cho ý kiến nhún nhún vai, "Chỉ là đùa một chút mà thôi."
Thi Ngạo Tước híp con ngươi nhìn anh ta, gằn từng chữ: "Cô ấy là chị dâu của em."
Thân thể Tô Cửu Y cứng đờ, đến cả tay bị anh nắm cũng cứng lại rồi, cô ngước mắt nhìn anh, ý đồ đọc lên một ít gì đó từ trong mắt anh, nhưng bộ dạng lạnh băng băng kia, hoàn toàn khiến người ta không cảm thấy được tâm trạng giây phút này của anh là tốt hay xấu.
Cô cắn môi, căng thẳng đến mức trong lòng bàn tay đều là đổ mồ hôi, lúc nghe được anh giới thiệu mình như vậy với em trai anh, nói không vui là giả dối. Mấy tiếng trước mới xác định quan hệ với anh, vốn cho là anh sẽ giống như cô, trước muốn giấu diếm một thời gian ngắn đợi cho tình cảm hơi vững chắc một chút mới công khai, không ngờ anh lại có thể thản nhiên như vậy.
"Em nói." Thi Thiên Tước quan sát đánh giá liếc nhìn Tô Cửu Y, sau đó nhìn về phía Thi Ngạo Tước, "Sao anh lại tìm một trẻ vị thành niên làm bạn gái?"
Vừa nghe lời này, Tô Cửu Y lập tức phản bác: "Tôi trưởng thành rồi!"
Nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương của cô, trên mặt vốn lạnh nhạt của Thi Ngạo Tước lại nhu hòa một chút, anh tự tay vuốt vuốt tóc của cô, nói: "Chú ấy chính là như vậy, không cần phải so đo với chú ấy."
"Ơ, núi băng cũng bị hòa tan rồi?" Thi Thiên Tước cười tà khí.
Thi Ngạo Tước nhíu mày, "Sao, không được?"
Hai anh em lại nói vài câu, có thể là cảm thấy Thi Thiên Tước quá không đứng đắn, Thi Ngạo Tước chẳng muốn nói nhảm với anh ta nữa, trực tiếp kéo Tô Cửu Y rời đi. Thi Thiên Tước thật sự cũng không tức giận, như tên lưu manh phất phất tay với hai người, sau đó lấy điện thoại ra gọi điện thoại cho Tống Trí Kha, nói buổi tối muốn đi nhà anh chơi trò chơi.
Tống Trí Kha đáp ứng sảng khoái, cũng hẹn Tần Thiếu Bạch đi cùng, Tần Thiếu Bạch vốn định buổi tối đi xem phim với Thích Cảnh Nhân, kết quả cuối cùng không thể không liều mình bồi quân tử.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Cửu Y là nhận được điện thoại của Thích Cảnh Nhân vào lúc bảy giờ.
"Này nhóc con, có hứng thú theo xem phim với tớ không?" Giọng nói của Thích Cảnh Nhân có chút lười biếng, có lẽ là vừa tỉnh ngủ.
"Được, vừa vặn hôm nay tớ không cần làm việc."
Hẹn địa điểm gặp mặt với Thích Cảnh Nhân xong, Tô Cửu Y trở về phòng thay đổi quần áo, vì để cho mình nhìn có vẻ tinh thần một chút, cô cố ý trang điểm trang nhã, nhìn gương soi soi, cảm thấy hài lòng, cầm túi xách rời khỏi phòng.
Không ngờ lúc xuống lầu lại gặp được Thi Ngạo Tước.
Thật ra vì tránh né anh, Tô Cửu Y cố ý không có đi thang máy, mà là lựa chọn đi cầu thang, kết quả mới vừa xuống tầng một liền gặp được anh.
Thi Ngạo Tước tựa ở trên lan can cầu thang, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn cô, đại khái là thấy được trên mặt cô trang điểm, mắt sắc của anh chìm xuống một chút, "Đi hẹn hò?"
Tô Cửu Y gật gật đầu, lại cảm thấy đáp lại anh như vậy có chút không ổn, vì vậy lại lắc đầu, nói: "Cùng đi xem phim với Cảnh Nhân."
Nghe được cô nói như vậy, Thi Ngạo Tước lạnh nhạt ừ một tiếng, Tô Cửu Y nhíu mày nhìn anh, lúc đang muốn nói gì đó, chợt nghe anh hỏi: "Có muốn anh đưa em đi không?"
"Không cần đâu." Cô lắc đầu.
"Đi thôi." Thi Ngạo Tước đột nhiên đứng thẳng người, đưa tay cắm vào trong túi quần tây, vẫn không quay đầu lại một chút liền sải bước chân ra, đi xuống lầu dưới.
Giống như hỏi vấn đề vừa rồi cũng không phải muốn trưng cầu ý kiến của cô, mà là vì xác định một chút thái độ của cô mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro