Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút
Tra rõ ràng là ai đang làm trò quỷ.
Hề Yên
2024-07-24 20:05:57
Lúc Hà Duệ vội vàng đuổi tới gian phòng của Mạc Khuynh Tâm, phát hiện trong phòng rối loạn không yên, còn có nữ phục vụ nằm trên mặt đất.
Quan trọng nhất là, còn có một con rắn!
Loại phòng đẳng cấp như vậy, đừng nói là rắn, ngay cả có con kiến bò vào trong phòng, cũng là nhân viên làm việc thất trách.
Hà Duệ biết rất rõ thân phận của Mạc Khuynh Tâm, biết cô ta không chỉ có tiền, còn có hậu đài rất cứng, tự nhiên không dám có một chút chậm trễ với cô.
Lập tức sai người đến xử lý gian phòng, đồng thời khách khách sáo sáo mời Mạc Khuynh Tâm đến một gian phòng khác.
"Mạc tiểu thư, chuyện phát sinh như vậy ...."
"Không cần nhiều lời, lập tức sai người tra rõ ràng là ai giở trò quỷ ở sau lưng!"
Mạc Khuynh Tâm là người thông minh, không phải không biết chuyện này là có người gian lận ở sau lưng.
Hà Duệ cố gắng hết mức để bản thân trấn định lại, anh ta gật đầu: "Mạc tiểu thư yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ mau chóng cho cô một lời giao phó."
Mạc Khuynh Tâm không nói thêm gì nữa, chỉ là rót một ly rượu đỏ, đưa đến bên môi khẽ nhấp một ngụm.
Cô ta luôn trầm lắng suy tư, khiến người ta không đoán ra được tâm tư của cô ta.
Sau khi Hà Duệ đi ra từ gian phòng, lập tức phái người đi thăm dò, nhưng lại không tra được một chút manh mối.
Lúc đang mặt ủ mày chau, Hà Duệ nhận được điện thoại Hạ An An gọi tới.
Trong điện thoại, giọng nói Hạ An An nũng nịu, "Anh Duệ, em nhớ anh lắm, muốn đến Thủy Đô bồi anh, được không?"
Giọng điệu Hà Duệ có chút bất đắc dĩ, "Hôm nay có rất nhiều chuyện phải xử lý, không có thời gian ở cùng em."
Hạ An An không chịu thỏa hiệp, tiếp tục đeo bám dai dẳng, "Người ta tới thăm anh cũng không phải muốn luôn lượn vòng quanh anh, sẽ không chậm trễ công việc của anh."
Hà Duệ do dự một chút, vẫn đáp ứng: "Được rồi, muốn đến cứ đến."
"Cảm ơn thân ái, em biết ngay anh yêu em nhất..."
Cúp điện thoại, Hạ An An thả điện thoại di động về trong túi, lấy tay đùa nghịch tóc uốn xoăn màu rượu vang một chút, mặt mang theo ý cười quyến rũ, nghênh ngang đi tới Thủy Đô.
Có nhân viên làm việc nhìn thấy cô ta đến, đều khách khách sáo sáo chào hỏi với cô ta.
Hạ An An rất hưởng thụ cảm giác như vậy, một đường đi qua, cũng không để ý ai, cao ngạo giống như là nữ vương.
Đợi đến khi cô ta đi vào, những nhân viên kia bắt đầu xì xào bàn tán ở sau lưng.
"Xem bộ dáng đắc ý vênh váo của cô ta kìa, thật coi mình như chủ nhân trở về ấy! Thôi đi, có tài giỏi gì đâu chứ!"
"Đúng vậy, ngay cả đàn ông của mình đều không trông chừng được, ai cũng biết tổng giám đốc Hà léng phéng với người phụ nữ khác, chỉ một mình cô ta bị lừa mà chẳng hay biết gì."
"Không có cách nào, ai bảo cô ta ngu xuẩn như vậy."
"Điển hình ngực to mà không có não, thật ném thể diện của phụ nữ chúng ta...."
"Nếu cô ta thông minh một chút, tổng giám đốc Hà cũng sẽ không lên giường với người phụ nữ khác, đáng đời cô ta."
Hạ An An chìm đắm bên trong hào quang của nữ chủ nhân, hoàn toàn không có phát hiện ánh mắt khác thường khi người khác nhìn thấy cô ta.
Đẩy cửa phòng làm việc của Hà Duệ ra, nhìn thấy Hà Duệ đang đứng cạnh cửa sổ hút thuốc, Hạ An An liền đi vào ôm lấy anh ta từ phía sau.
Vừa áp lên trên người anh ta, liền nghe thấy được một mùi nước hoa gay mũi, vì vậy không nhịn được hỏi Hà Duệ, "Sao anh lại đổi nước hoa rồi? Chai em tặng cho anh đâu, anh không thích sao ...."
Thân thể Hà Duệ hơi dừng lại, sau đó đẩy cô ta ra, xoay người lại, dùng tay nắm lấy bờ vai của cô ta, giải thích: "Khách hàng tặng, anh đâu thể không nể mặt chứ."
Tuy Hạ An An có chút không vui, nhưng cũng không có tiếp tục truy cứu, nghĩ đến mục đích tới nơi này, cô ta liền dời chủ đề, "Vừa rồi lúc em tiến vào nghe người ta nhắc tới Thi Vực và tiện nhân Thẩm Chanh kia, có phải bọn họ ở trong này không?"
Quan trọng nhất là, còn có một con rắn!
Loại phòng đẳng cấp như vậy, đừng nói là rắn, ngay cả có con kiến bò vào trong phòng, cũng là nhân viên làm việc thất trách.
Hà Duệ biết rất rõ thân phận của Mạc Khuynh Tâm, biết cô ta không chỉ có tiền, còn có hậu đài rất cứng, tự nhiên không dám có một chút chậm trễ với cô.
Lập tức sai người đến xử lý gian phòng, đồng thời khách khách sáo sáo mời Mạc Khuynh Tâm đến một gian phòng khác.
"Mạc tiểu thư, chuyện phát sinh như vậy ...."
"Không cần nhiều lời, lập tức sai người tra rõ ràng là ai giở trò quỷ ở sau lưng!"
Mạc Khuynh Tâm là người thông minh, không phải không biết chuyện này là có người gian lận ở sau lưng.
Hà Duệ cố gắng hết mức để bản thân trấn định lại, anh ta gật đầu: "Mạc tiểu thư yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ mau chóng cho cô một lời giao phó."
Mạc Khuynh Tâm không nói thêm gì nữa, chỉ là rót một ly rượu đỏ, đưa đến bên môi khẽ nhấp một ngụm.
Cô ta luôn trầm lắng suy tư, khiến người ta không đoán ra được tâm tư của cô ta.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi Hà Duệ đi ra từ gian phòng, lập tức phái người đi thăm dò, nhưng lại không tra được một chút manh mối.
Lúc đang mặt ủ mày chau, Hà Duệ nhận được điện thoại Hạ An An gọi tới.
Trong điện thoại, giọng nói Hạ An An nũng nịu, "Anh Duệ, em nhớ anh lắm, muốn đến Thủy Đô bồi anh, được không?"
Giọng điệu Hà Duệ có chút bất đắc dĩ, "Hôm nay có rất nhiều chuyện phải xử lý, không có thời gian ở cùng em."
Hạ An An không chịu thỏa hiệp, tiếp tục đeo bám dai dẳng, "Người ta tới thăm anh cũng không phải muốn luôn lượn vòng quanh anh, sẽ không chậm trễ công việc của anh."
Hà Duệ do dự một chút, vẫn đáp ứng: "Được rồi, muốn đến cứ đến."
"Cảm ơn thân ái, em biết ngay anh yêu em nhất..."
Cúp điện thoại, Hạ An An thả điện thoại di động về trong túi, lấy tay đùa nghịch tóc uốn xoăn màu rượu vang một chút, mặt mang theo ý cười quyến rũ, nghênh ngang đi tới Thủy Đô.
Có nhân viên làm việc nhìn thấy cô ta đến, đều khách khách sáo sáo chào hỏi với cô ta.
Hạ An An rất hưởng thụ cảm giác như vậy, một đường đi qua, cũng không để ý ai, cao ngạo giống như là nữ vương.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đợi đến khi cô ta đi vào, những nhân viên kia bắt đầu xì xào bàn tán ở sau lưng.
"Xem bộ dáng đắc ý vênh váo của cô ta kìa, thật coi mình như chủ nhân trở về ấy! Thôi đi, có tài giỏi gì đâu chứ!"
"Đúng vậy, ngay cả đàn ông của mình đều không trông chừng được, ai cũng biết tổng giám đốc Hà léng phéng với người phụ nữ khác, chỉ một mình cô ta bị lừa mà chẳng hay biết gì."
"Không có cách nào, ai bảo cô ta ngu xuẩn như vậy."
"Điển hình ngực to mà không có não, thật ném thể diện của phụ nữ chúng ta...."
"Nếu cô ta thông minh một chút, tổng giám đốc Hà cũng sẽ không lên giường với người phụ nữ khác, đáng đời cô ta."
Hạ An An chìm đắm bên trong hào quang của nữ chủ nhân, hoàn toàn không có phát hiện ánh mắt khác thường khi người khác nhìn thấy cô ta.
Đẩy cửa phòng làm việc của Hà Duệ ra, nhìn thấy Hà Duệ đang đứng cạnh cửa sổ hút thuốc, Hạ An An liền đi vào ôm lấy anh ta từ phía sau.
Vừa áp lên trên người anh ta, liền nghe thấy được một mùi nước hoa gay mũi, vì vậy không nhịn được hỏi Hà Duệ, "Sao anh lại đổi nước hoa rồi? Chai em tặng cho anh đâu, anh không thích sao ...."
Thân thể Hà Duệ hơi dừng lại, sau đó đẩy cô ta ra, xoay người lại, dùng tay nắm lấy bờ vai của cô ta, giải thích: "Khách hàng tặng, anh đâu thể không nể mặt chứ."
Tuy Hạ An An có chút không vui, nhưng cũng không có tiếp tục truy cứu, nghĩ đến mục đích tới nơi này, cô ta liền dời chủ đề, "Vừa rồi lúc em tiến vào nghe người ta nhắc tới Thi Vực và tiện nhân Thẩm Chanh kia, có phải bọn họ ở trong này không?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro