Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút
Vật lộn thành một đoàn
Hề Yên
2024-07-24 20:05:57
Editor: May
Lúc Tô Cửu Y đi đến cửa đại sảnh, vừa vặn nghe được đối thoại của hai người, vì vậy dừng bước lại, đứng ở bên ngoài nhìn một lúc.
Từ khi cô có trí nhớ đến nay, tình cảm của Triệu Thư Nhã và Tô Trấn Hùng vẫn luôn rất tốt, chỉ là hai năm gần đây Tô Trấn Hùng buôn bán càng làm càng lớn, quan hệ càng lúc càng rộng, giao tế xã giao càng nhiều hơn, cũng bắt đầu thường hay về muộn, vì vậy mâu thuẫn liền tăng lên.
Lúc mới bắt đầu Triệu Thư Nhã rất hiểu Tô Trấn Hùng, có đôi khi sẽ chờ ông đến một hai giờ rạng sáng, sau đó tự mình xuống bếp làm đồ ăn khuya cho ông, nấu canh giải rượu.
Nhưng sau một thời gian, Triệu Thư Nhã liền không còn tính nhẫn nại kia, Tô Trấn Hùng xã giao ở bên ngoài, bà liền hẹn bạn bè đến nhà đánh bài, mấy người phu nhân tụ tập một chỗ liền tránh không được nói lời thị phi, cứ như vậy, Tô Cửu Y thành đối tượng buôn dưa lê của bọn họ.
Tô Trấn Hùng đối với Tô Cửu Y không tốt, nhưng không chịu được người khác thuyết tam đạo tứ con gái của mình, bởi vì như vậy, ông và Triệu Thư Nhã nổi lên xung đột, sau khi kéo dài một thời gian, xung đột liền thăng cấp trở thành mâu thuẫn.
Cho nên Triệu Thư Nhã vẫn luôn cảm thấy Tô Cửu Y là mồi dẫn lửa, nếu như không có cô, nếu như không phải cô, mình cũng sẽ không đi đến nước này với Tô Trấn Hùng.
Tô Man Ngưng đứng ở bên người Tô Cửu Y, nhìn hai người đang tranh luận trong phòng khách, cô vẫn luôn cau mày, cắn cánh môi không nói lời nào.
Tô Trấn Hùng cảm thấy khiêu vũ này không cần tiếp tục nữa, vì vậy xoay người muốn đi, có thể là bởi vì ông bước quá nhanh, nếu không cẩn thận liền đụng đến Triệu Thư Nhã bên cạnh.
"Không mở to mắt sao!" Lúc còn trẻ Triệu Thư Nhã chính là một người tính tình nóng nảy, sau khi kết hôn mới hơi thu liễm một chút, nhưng trong khoảng thời gian gần đây, bản chất người đàn bà chanh chua của bà ta đều phơi bày ra ngoài.
Cộng thêm thời kỳ mãn kinh vừa đến, tính tình càng thêm không thể vãn hồi, cũng chẳng quan tâm nhà họ Tô là người nào định đoạt, lớn tiếng kêu gào lên.
"Bà xem hiện tại bà giống cái gì, hoàn toàn chính là người đàn bà chanh chua chửi đổng." Tô Trấn Hùng trầm mặt nhìn chằm chằm bà ta.
"Tô Trấn Hùng, ông nói ai là người đàn bà chanh chua!" Triệu Thư Nhã lại rống to một tiếng, nói xong liền xông lên cáu xé Tô Trấn Hùng.
"Bà có gan lắm." Tô Trấn Hùng đẩy bà ta một phát, rống giận một tiếng: "Triệu Thư Nhã, bà đừng ở chỗ này khóc lóc om sòm với tôi!"
"Tô Trấn Hùng ông còn là đàn ông sao? Ngay cả phụ nữ cũng đẩy!" Triệu Thư Nhã la hét, nhào tới lần nữa.
Tô Trấn Hùng cao hơn Triệu Thư Nhã một cái đầu, Triệu Thư Nhã vốn muốn nắm tóc của ông, kết quả phát hiện chiều cao không đủ, vì vậy liền kéo lấy cà vạt ở trước ngực của ông vừa vỗ vừa đánh.
Thấy bà không khống chế được cảm nghĩ, trong lòng Tô Trấn Hùng nén giận một trận, giơ tay lên liền cho Triệu Thư Nhã một cái tát.
Cứ như vậy, hai người túm lấy đánh nhau.
Chỉ thấy trong phòng khách vô cùng hỗn loạn, Tô Man Ngưng vội xông lên, muốn kéo Tô Trấn Hùng và Triệu Thư Nhã ra, chỉ là hai người vốn không nghe khuyên.
"Chị!"
Dưới tình thế cấp bách, Tô Man Ngưng bất đắc dĩ đành phải xin Tô Cửu Y giúp đở, cô gấp đến độ sắp khóc lên, đôi mắt nước thu mang theo chút ngấn lệ, nhìn có vẻ điềm đạm đáng yêu.
Nếu như đổi lại bình thường, Tô Cửu Y tuyệt đối sẽ không nhúng tay vào chuyện Tô Trấn Hùng và Triệu Thư Nhã, bởi vì đối với bọn họ mà nói, cô chẳng qua chỉ là một người ngoài.
Làm một người ngoài, cô chỉ có thể làm người đứng xem, những chuyện khác cũng không ở trong phạm vi quản lý của cô, cũng không có quan hệ gì với cô.
Chỉ là hiện tại Tô Man Ngưng mở miệng, cô không đành lòng, cũng không nên từ chối. Đứng ở ngoài cửa phòng do dự mấy giây, cô mở bước chân ra đi vào đại sảnh, đi về phía bọn họ.
Lúc Tô Cửu Y đi đến cửa đại sảnh, vừa vặn nghe được đối thoại của hai người, vì vậy dừng bước lại, đứng ở bên ngoài nhìn một lúc.
Từ khi cô có trí nhớ đến nay, tình cảm của Triệu Thư Nhã và Tô Trấn Hùng vẫn luôn rất tốt, chỉ là hai năm gần đây Tô Trấn Hùng buôn bán càng làm càng lớn, quan hệ càng lúc càng rộng, giao tế xã giao càng nhiều hơn, cũng bắt đầu thường hay về muộn, vì vậy mâu thuẫn liền tăng lên.
Lúc mới bắt đầu Triệu Thư Nhã rất hiểu Tô Trấn Hùng, có đôi khi sẽ chờ ông đến một hai giờ rạng sáng, sau đó tự mình xuống bếp làm đồ ăn khuya cho ông, nấu canh giải rượu.
Nhưng sau một thời gian, Triệu Thư Nhã liền không còn tính nhẫn nại kia, Tô Trấn Hùng xã giao ở bên ngoài, bà liền hẹn bạn bè đến nhà đánh bài, mấy người phu nhân tụ tập một chỗ liền tránh không được nói lời thị phi, cứ như vậy, Tô Cửu Y thành đối tượng buôn dưa lê của bọn họ.
Tô Trấn Hùng đối với Tô Cửu Y không tốt, nhưng không chịu được người khác thuyết tam đạo tứ con gái của mình, bởi vì như vậy, ông và Triệu Thư Nhã nổi lên xung đột, sau khi kéo dài một thời gian, xung đột liền thăng cấp trở thành mâu thuẫn.
Cho nên Triệu Thư Nhã vẫn luôn cảm thấy Tô Cửu Y là mồi dẫn lửa, nếu như không có cô, nếu như không phải cô, mình cũng sẽ không đi đến nước này với Tô Trấn Hùng.
Tô Man Ngưng đứng ở bên người Tô Cửu Y, nhìn hai người đang tranh luận trong phòng khách, cô vẫn luôn cau mày, cắn cánh môi không nói lời nào.
Tô Trấn Hùng cảm thấy khiêu vũ này không cần tiếp tục nữa, vì vậy xoay người muốn đi, có thể là bởi vì ông bước quá nhanh, nếu không cẩn thận liền đụng đến Triệu Thư Nhã bên cạnh.
"Không mở to mắt sao!" Lúc còn trẻ Triệu Thư Nhã chính là một người tính tình nóng nảy, sau khi kết hôn mới hơi thu liễm một chút, nhưng trong khoảng thời gian gần đây, bản chất người đàn bà chanh chua của bà ta đều phơi bày ra ngoài.
Cộng thêm thời kỳ mãn kinh vừa đến, tính tình càng thêm không thể vãn hồi, cũng chẳng quan tâm nhà họ Tô là người nào định đoạt, lớn tiếng kêu gào lên.
"Bà xem hiện tại bà giống cái gì, hoàn toàn chính là người đàn bà chanh chua chửi đổng." Tô Trấn Hùng trầm mặt nhìn chằm chằm bà ta.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Tô Trấn Hùng, ông nói ai là người đàn bà chanh chua!" Triệu Thư Nhã lại rống to một tiếng, nói xong liền xông lên cáu xé Tô Trấn Hùng.
"Bà có gan lắm." Tô Trấn Hùng đẩy bà ta một phát, rống giận một tiếng: "Triệu Thư Nhã, bà đừng ở chỗ này khóc lóc om sòm với tôi!"
"Tô Trấn Hùng ông còn là đàn ông sao? Ngay cả phụ nữ cũng đẩy!" Triệu Thư Nhã la hét, nhào tới lần nữa.
Tô Trấn Hùng cao hơn Triệu Thư Nhã một cái đầu, Triệu Thư Nhã vốn muốn nắm tóc của ông, kết quả phát hiện chiều cao không đủ, vì vậy liền kéo lấy cà vạt ở trước ngực của ông vừa vỗ vừa đánh.
Thấy bà không khống chế được cảm nghĩ, trong lòng Tô Trấn Hùng nén giận một trận, giơ tay lên liền cho Triệu Thư Nhã một cái tát.
Cứ như vậy, hai người túm lấy đánh nhau.
Chỉ thấy trong phòng khách vô cùng hỗn loạn, Tô Man Ngưng vội xông lên, muốn kéo Tô Trấn Hùng và Triệu Thư Nhã ra, chỉ là hai người vốn không nghe khuyên.
"Chị!"
Dưới tình thế cấp bách, Tô Man Ngưng bất đắc dĩ đành phải xin Tô Cửu Y giúp đở, cô gấp đến độ sắp khóc lên, đôi mắt nước thu mang theo chút ngấn lệ, nhìn có vẻ điềm đạm đáng yêu.
Nếu như đổi lại bình thường, Tô Cửu Y tuyệt đối sẽ không nhúng tay vào chuyện Tô Trấn Hùng và Triệu Thư Nhã, bởi vì đối với bọn họ mà nói, cô chẳng qua chỉ là một người ngoài.
Làm một người ngoài, cô chỉ có thể làm người đứng xem, những chuyện khác cũng không ở trong phạm vi quản lý của cô, cũng không có quan hệ gì với cô.
Chỉ là hiện tại Tô Man Ngưng mở miệng, cô không đành lòng, cũng không nên từ chối. Đứng ở ngoài cửa phòng do dự mấy giây, cô mở bước chân ra đi vào đại sảnh, đi về phía bọn họ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro