Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút
Xin phối hợp với công việc của chúng tôi.
Hề Yên
2024-07-24 20:05:57
"Họ Thi kia.... anh ...."
Anh cúi đầu, trực tiếp hôn lên môi của cô, chặn miệng của cô.
"Ưm ...."
Thẩm Chanh đưa tay đẩy anh, anh dứt khoát bắt lấy hai tay của cô, trở mình, liền đè cô ở dưới thân thể, nhẹ nhàng liếm ngăn chặn ở trên môi của cô.
Đây không là lần hôn đầu tiên, nhưng lại là lần đầu tiên hôn bình thường.
Không biết có phải là bị mê mẩn tâm trí, Thẩm Chanh không phản kháng nữa, hơn nữa còn bắt đầu chủ động nghênh hợp.
Tuy rằng động tác của cô rất cứng ngắc rất vụng về, nhưng đã đủ trêu chọc lửa trên người Thi Vực lên.
Một nụ hôn này, giằng co thời gian rất lâu.
Thẳng khi bên ngoài có cảnh sát giao thông cầm đèn pin chiếu sáng bên trong, hai người mới ngừng nụ hôn này lại, chậm rãi ngồi thẳng ở trên ghế ngồi.
Trên mặt Thẩm Chanh có chút đỏ lên, trái tim vẫn đang nhảy thình thịch.
Đổi ngược lại, năng lực tự kiềm chế của Thi Vực mạnh hơn rất nhiều, anh giống như là người không có việc gì, vẻ mặt phản ứng, đều bình tĩnh đến kỳ cục.
Giống như vừa rồi ôm hôn với Thẩm Chanh vốn chẳng phải là anh, hoàn toàn không tìm ra chút hương vị tình dục ở trên người anh.
Thẩm Chanh liếc anh một cái, hít vào một hơi thật sâu, cuối cùng bình tĩnh trở lại.
Cảnh sát giao thông gõ vang cửa sổ xe: "Kiểm tra nồng độ cồn!"
Thẩm Chanh nhíu mày, kiểm tra nồng độ rượu ở nơi này, rõ ràng là đại đội càn quét tệ nạn xã hội mà!
Cô nhấn nút điều khiển cửa sổ xe, cửa sổ xe chậm rãi hạ xuống, cảnh sát giao thông nắm đèn pin soi một chút, sau đó lấy dụng cụ đo nồng độ cồn ra, bảo cô thổi ra một hơi.
Thẩm Chanh không nhận, bởi vì cô không những uống rượu, hơn nữa còn uống đến không ít.
Không cần nghĩ, nhất định vượt chỉ tiêu.
Thấy cô không có phản ứng, cảnh sát giao thông nhắc nhở: "Tiểu thư, xin cô phối hợp với công việc của chúng tôi."
Thái độ người ta đoan chính như vậy, Thẩm Chanh chính là không muốn phối hợp cũng không được, vì vậy đưa tay nhận dụng cụ đo nồng độ rượu, đi đến bên trong thở ra một hơi.
Cảnh sát giao thông lấy dụng cụ đo nồng độ rượu về, liếc mắt nhìn, còn chưa nói lời nào, Thẩm Chanh liền đoạt mở miệng trước anh ta, "Nồng độ rượu sẽ không có vượt chỉ tiêu đi, tôi chẳng qua chỉ là uống một hớp nhỏ với Thi đại thiếu gia mà thôi."
Nói xong, cô cố ý nghiêng thân thể về phía sau, để cảnh sát giao thông bên ngoài có thể thấy rõ ràng người đàn ông trên chỗ tay lái phụ.
Nghe được cô nói đến Thi đại thiếu gia, lúc này cảnh sát giao thông mới lấy đèn pin chiếu vào Thi Vực.
Oanh động cả thành Giang suốt hai ngày, không phải là vị đại thiếu gia trên xe này sao!
Coi như khiếp sợ hơn nữa, cảnh sát giao thông cũng không biểu hiện ra, tương đối tỉnh táo tắt đèn pin, sau đó nói với Thẩm Chanh: "Cô uống có lẽ là trà đi! Không có kiểm tra đo lường ra một chút nồng độ rượu."
Thẩm Chanh đột nhiên cười, "Ây da! Bị anh nói đúng rồi, tôi uống không phải là trà sao!"
Cảnh sát giao thông rất nghiêm túc gật đầu: "Về sau lúc lái xe uống ít trà một chút, đừng quá hưng phấn, đỗ xe loạn bên đường là hành vi cực kỳ không có đạo đức."
Anh ta nói xong, mở ra một giấy phạt cho Thẩm Chanh, "Bớt thời giờ đi nghành liên quan xử lý."
Đây là gặp được một cảnh sát giao thông hết lòng trung thành nha, Thẩm Chanh liếc mắt nhìn số tiền trên giấy phạt: 50 đồng?
Mẹ kiếp, cô cũng say rồi.
Lần đầu tiên gặp được một cảnh sát giao thông rõ ràng đang nhường, nhưng lại làm cho người ta không cảm giác anh ta đang nhường.
Quả thật khiến người ta dở khóc dở cười!
Trước khi lái xe đi, Thẩm Chanh rất nghiêm chỉnh nói một câu: "Chú cnh sát ngài yên tâm, chúng tôi sẽ mau chóng đi nộp tiền phạt, ngài trở về tắm rửa ngủ đi!"
Nhìn chiếc xe thể thao màu đỏ hóng hách lái đi, chú cảnh sát vẫn duy trì sự nghiêm túc, khóe môi mơ hồ co lại hạ xuống.
Chú .... cảnh sát?
Anh có trông già như vậy sao?
Còn có cái gì kia .... Lại có thể bảo anh trở về tắm rửa ngủ đi?
Aizz! Người tuổi trẻ bây giờ, quá không để người vào mắt mà!
Anh cúi đầu, trực tiếp hôn lên môi của cô, chặn miệng của cô.
"Ưm ...."
Thẩm Chanh đưa tay đẩy anh, anh dứt khoát bắt lấy hai tay của cô, trở mình, liền đè cô ở dưới thân thể, nhẹ nhàng liếm ngăn chặn ở trên môi của cô.
Đây không là lần hôn đầu tiên, nhưng lại là lần đầu tiên hôn bình thường.
Không biết có phải là bị mê mẩn tâm trí, Thẩm Chanh không phản kháng nữa, hơn nữa còn bắt đầu chủ động nghênh hợp.
Tuy rằng động tác của cô rất cứng ngắc rất vụng về, nhưng đã đủ trêu chọc lửa trên người Thi Vực lên.
Một nụ hôn này, giằng co thời gian rất lâu.
Thẳng khi bên ngoài có cảnh sát giao thông cầm đèn pin chiếu sáng bên trong, hai người mới ngừng nụ hôn này lại, chậm rãi ngồi thẳng ở trên ghế ngồi.
Trên mặt Thẩm Chanh có chút đỏ lên, trái tim vẫn đang nhảy thình thịch.
Đổi ngược lại, năng lực tự kiềm chế của Thi Vực mạnh hơn rất nhiều, anh giống như là người không có việc gì, vẻ mặt phản ứng, đều bình tĩnh đến kỳ cục.
Giống như vừa rồi ôm hôn với Thẩm Chanh vốn chẳng phải là anh, hoàn toàn không tìm ra chút hương vị tình dục ở trên người anh.
Thẩm Chanh liếc anh một cái, hít vào một hơi thật sâu, cuối cùng bình tĩnh trở lại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cảnh sát giao thông gõ vang cửa sổ xe: "Kiểm tra nồng độ cồn!"
Thẩm Chanh nhíu mày, kiểm tra nồng độ rượu ở nơi này, rõ ràng là đại đội càn quét tệ nạn xã hội mà!
Cô nhấn nút điều khiển cửa sổ xe, cửa sổ xe chậm rãi hạ xuống, cảnh sát giao thông nắm đèn pin soi một chút, sau đó lấy dụng cụ đo nồng độ cồn ra, bảo cô thổi ra một hơi.
Thẩm Chanh không nhận, bởi vì cô không những uống rượu, hơn nữa còn uống đến không ít.
Không cần nghĩ, nhất định vượt chỉ tiêu.
Thấy cô không có phản ứng, cảnh sát giao thông nhắc nhở: "Tiểu thư, xin cô phối hợp với công việc của chúng tôi."
Thái độ người ta đoan chính như vậy, Thẩm Chanh chính là không muốn phối hợp cũng không được, vì vậy đưa tay nhận dụng cụ đo nồng độ rượu, đi đến bên trong thở ra một hơi.
Cảnh sát giao thông lấy dụng cụ đo nồng độ rượu về, liếc mắt nhìn, còn chưa nói lời nào, Thẩm Chanh liền đoạt mở miệng trước anh ta, "Nồng độ rượu sẽ không có vượt chỉ tiêu đi, tôi chẳng qua chỉ là uống một hớp nhỏ với Thi đại thiếu gia mà thôi."
Nói xong, cô cố ý nghiêng thân thể về phía sau, để cảnh sát giao thông bên ngoài có thể thấy rõ ràng người đàn ông trên chỗ tay lái phụ.
Nghe được cô nói đến Thi đại thiếu gia, lúc này cảnh sát giao thông mới lấy đèn pin chiếu vào Thi Vực.
Oanh động cả thành Giang suốt hai ngày, không phải là vị đại thiếu gia trên xe này sao!
Coi như khiếp sợ hơn nữa, cảnh sát giao thông cũng không biểu hiện ra, tương đối tỉnh táo tắt đèn pin, sau đó nói với Thẩm Chanh: "Cô uống có lẽ là trà đi! Không có kiểm tra đo lường ra một chút nồng độ rượu."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thẩm Chanh đột nhiên cười, "Ây da! Bị anh nói đúng rồi, tôi uống không phải là trà sao!"
Cảnh sát giao thông rất nghiêm túc gật đầu: "Về sau lúc lái xe uống ít trà một chút, đừng quá hưng phấn, đỗ xe loạn bên đường là hành vi cực kỳ không có đạo đức."
Anh ta nói xong, mở ra một giấy phạt cho Thẩm Chanh, "Bớt thời giờ đi nghành liên quan xử lý."
Đây là gặp được một cảnh sát giao thông hết lòng trung thành nha, Thẩm Chanh liếc mắt nhìn số tiền trên giấy phạt: 50 đồng?
Mẹ kiếp, cô cũng say rồi.
Lần đầu tiên gặp được một cảnh sát giao thông rõ ràng đang nhường, nhưng lại làm cho người ta không cảm giác anh ta đang nhường.
Quả thật khiến người ta dở khóc dở cười!
Trước khi lái xe đi, Thẩm Chanh rất nghiêm chỉnh nói một câu: "Chú cnh sát ngài yên tâm, chúng tôi sẽ mau chóng đi nộp tiền phạt, ngài trở về tắm rửa ngủ đi!"
Nhìn chiếc xe thể thao màu đỏ hóng hách lái đi, chú cảnh sát vẫn duy trì sự nghiêm túc, khóe môi mơ hồ co lại hạ xuống.
Chú .... cảnh sát?
Anh có trông già như vậy sao?
Còn có cái gì kia .... Lại có thể bảo anh trở về tắm rửa ngủ đi?
Aizz! Người tuổi trẻ bây giờ, quá không để người vào mắt mà!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro