Con Gái Riêng Đ...
2024-10-23 22:31:24
Còn Mạc Cửu thì mặc một bộ quần áo rẻ tiền, tay ngắn quần dài, đứng ở đây nhìn có chút không thích hợp.
"Mẹ, sắp tới thời gian thắp nhang cho bà nội, trước tiên cho em gái tắm một cái đã." Giang Ly khéo léo mở miệng cắt ngang bầu không khí yên tĩnh quỷ dị, bộ dạng khéo léo này làm Mạc Gia Di thở phào trong lòng.
Ôi!
Người ta ngoan ngoãn như vậy khiến Mạc Cửu không thể cố ý gây chuyện nữa, hơn nữa trước khi thắp nhang cho bà nội, tắm rửa thay quần áo cũng là một loại tôn kính.
Hơn nữa...
Khụ khụ, được rồi, Mạc Cửu phải thừa nhận vì không giao tiền phòng đúng hạn nên cô đã bị chủ nhà trọ cúp nước, ít nhất đã ba bốn ngày cô chưa được tắm rửa!
Mùa hè sắp đến, ngay cả cô cũng cảm thấy trên người của mình có mùi hôi chua! Nghĩ đến đây, cô lập tức cười một tiếng chạy lên lầu hai: "Vậy tôi đi tắm trước, đúng rồi phòng của tôi vẫn còn nguyên chứ!"
Dứt lời cô đi đến căn phòng đã từng thuộc về mình ở lầu hai, đẩy cửa, cánh cửa trắng noãn không hề nhúc nhích.
Quay đầu, Mạc Cửu thấy Mạc Gia Di và Giang Ly cùng nhau tiến lên.
Long Kình Thiên ngồi trên ghế sofa nghe động tĩnh trên lầu, anh im lặng ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lùng dừng lại trên mặt cô gái kia.
Trước cửa phòng, Giang Ly tràn đầy áy náy nói: "Tiểu Cửu, khoảng cách từ đây xuống lầu rất gần cho nên chị mượn tạm ở một chút, bây giờ em về chị lập tức dọn ra ngoài ngay."
Nói đến đây, Giang Ly lấy chìa khóa phòng ra.
Giả bộ nha giả bộ nha!
Rõ ràng hôm qua thím Lý đã thông báo cô sẽ về nhà, như vậy chắc chắn Giang Ly biết rõ cô sẽ về nhà.
Nếu thật sự muốn dọn thì sao không dọn trước khi cô quay về?
Trong lúc Mạc Cửu thầm suy nghĩ thì Giang Ly lại nói: "Chị ra khỏi nhà nửa tháng, hôm qua mới vừa về, vì quá mệt nên chưa kịp chuyển đồ, Tiểu Cửu đừng giận."
Lời Mạc Cửu định nói lập tức bị kẹt trong cổ họng không thể thoát ra, cô sượng mặt.
Mặc dù nhà họ Mạc rất lớn nhưng mà phòng ngủ chính và phòng ngủ dành cho khách được phân rất rõ ràng.
Chỉ có bốn căn phòng ngủ chính, tuy phòng ngủ dành cho khách trang trí không tệ nhưng dù thế nào cũng chỉ là phòng dành cho khách.
Trong bốn phòng ngủ chính, Mạc Cửu thích nhất căn phòng kiểu công chúa ở giữa.
Lúc này một cô gái hiền lành hoặc ngây thơ hay bất kỳ một người nào hiểu chuyện đều lập tức ngăn cản động tác của Giang Ly lại, đồng thời rộng lượng tỏ ra mình ở đâu cũng được.
Nhưng Mạc Cửu không làm vậy.
Cướp mẹ của cô, cướp phòng của cô, chẳng lẽ còn muốn cô cười hoan nghênh đối phương sao? Cô không làm được.
Mạc Cửu yên lặng nhìn cô ta mở cửa đi vào phòng, nhìn cô ta cầm vali đựng đồ đi ra.
"Tiểu Cửu!" Đột nhiên tiếng quát chói tai vang lên, Mạc Cửu quay đầu liền thấy Mạc Gia Di sắc mặt âm trầm đứng ở cửa, bà ta thất vọng quát Mạc Cửu: "Tiểu Cửu, sao con lại không lễ phép như vậy?"
Mạc Gia Di vòng qua Mạc Cửu, ngăn cản hành động của Giang Ly: "Tiểu Ly con cứ ở lại đây không cần chuyển chỗ. Mỗi ngày con đều quay về sao có thể ở phòng dành cho khách được?"
Giang Ly cười dịu dàng: "Mẹ, đây vốn là phòng của Tiểu Cửu, em ấy cũng đã ở đây tám năm, còn con ở đâu cũng được, không thành vấn đề."
"Con cũng ở chỗ này mấy năm mà, cũng có tình cảm! Đừng làm bậy, một đứa bé như Tiểu Cửu ở đâu mà không được?" Mạc Gia Di nói đến đây liền quay người nhìn Mạc Cửu: "Đã về rồi thì đừng đi nữa, cũng đừng làm rộn, trước ở phòng dành cho khách đi, buổi chiều mẹ sẽ tìm người sửa sang lại."
Mạc Gia Di nói xong câu đó lập tức kéo Mạc Cửu đi đến phòng dành cho khách: "Con tạm thời ở đây, đi tắm rửa đi."
Nói xong liền đẩy cô vào.
"Mẹ, sắp tới thời gian thắp nhang cho bà nội, trước tiên cho em gái tắm một cái đã." Giang Ly khéo léo mở miệng cắt ngang bầu không khí yên tĩnh quỷ dị, bộ dạng khéo léo này làm Mạc Gia Di thở phào trong lòng.
Ôi!
Người ta ngoan ngoãn như vậy khiến Mạc Cửu không thể cố ý gây chuyện nữa, hơn nữa trước khi thắp nhang cho bà nội, tắm rửa thay quần áo cũng là một loại tôn kính.
Hơn nữa...
Khụ khụ, được rồi, Mạc Cửu phải thừa nhận vì không giao tiền phòng đúng hạn nên cô đã bị chủ nhà trọ cúp nước, ít nhất đã ba bốn ngày cô chưa được tắm rửa!
Mùa hè sắp đến, ngay cả cô cũng cảm thấy trên người của mình có mùi hôi chua! Nghĩ đến đây, cô lập tức cười một tiếng chạy lên lầu hai: "Vậy tôi đi tắm trước, đúng rồi phòng của tôi vẫn còn nguyên chứ!"
Dứt lời cô đi đến căn phòng đã từng thuộc về mình ở lầu hai, đẩy cửa, cánh cửa trắng noãn không hề nhúc nhích.
Quay đầu, Mạc Cửu thấy Mạc Gia Di và Giang Ly cùng nhau tiến lên.
Long Kình Thiên ngồi trên ghế sofa nghe động tĩnh trên lầu, anh im lặng ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lùng dừng lại trên mặt cô gái kia.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trước cửa phòng, Giang Ly tràn đầy áy náy nói: "Tiểu Cửu, khoảng cách từ đây xuống lầu rất gần cho nên chị mượn tạm ở một chút, bây giờ em về chị lập tức dọn ra ngoài ngay."
Nói đến đây, Giang Ly lấy chìa khóa phòng ra.
Giả bộ nha giả bộ nha!
Rõ ràng hôm qua thím Lý đã thông báo cô sẽ về nhà, như vậy chắc chắn Giang Ly biết rõ cô sẽ về nhà.
Nếu thật sự muốn dọn thì sao không dọn trước khi cô quay về?
Trong lúc Mạc Cửu thầm suy nghĩ thì Giang Ly lại nói: "Chị ra khỏi nhà nửa tháng, hôm qua mới vừa về, vì quá mệt nên chưa kịp chuyển đồ, Tiểu Cửu đừng giận."
Lời Mạc Cửu định nói lập tức bị kẹt trong cổ họng không thể thoát ra, cô sượng mặt.
Mặc dù nhà họ Mạc rất lớn nhưng mà phòng ngủ chính và phòng ngủ dành cho khách được phân rất rõ ràng.
Chỉ có bốn căn phòng ngủ chính, tuy phòng ngủ dành cho khách trang trí không tệ nhưng dù thế nào cũng chỉ là phòng dành cho khách.
Trong bốn phòng ngủ chính, Mạc Cửu thích nhất căn phòng kiểu công chúa ở giữa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc này một cô gái hiền lành hoặc ngây thơ hay bất kỳ một người nào hiểu chuyện đều lập tức ngăn cản động tác của Giang Ly lại, đồng thời rộng lượng tỏ ra mình ở đâu cũng được.
Nhưng Mạc Cửu không làm vậy.
Cướp mẹ của cô, cướp phòng của cô, chẳng lẽ còn muốn cô cười hoan nghênh đối phương sao? Cô không làm được.
Mạc Cửu yên lặng nhìn cô ta mở cửa đi vào phòng, nhìn cô ta cầm vali đựng đồ đi ra.
"Tiểu Cửu!" Đột nhiên tiếng quát chói tai vang lên, Mạc Cửu quay đầu liền thấy Mạc Gia Di sắc mặt âm trầm đứng ở cửa, bà ta thất vọng quát Mạc Cửu: "Tiểu Cửu, sao con lại không lễ phép như vậy?"
Mạc Gia Di vòng qua Mạc Cửu, ngăn cản hành động của Giang Ly: "Tiểu Ly con cứ ở lại đây không cần chuyển chỗ. Mỗi ngày con đều quay về sao có thể ở phòng dành cho khách được?"
Giang Ly cười dịu dàng: "Mẹ, đây vốn là phòng của Tiểu Cửu, em ấy cũng đã ở đây tám năm, còn con ở đâu cũng được, không thành vấn đề."
"Con cũng ở chỗ này mấy năm mà, cũng có tình cảm! Đừng làm bậy, một đứa bé như Tiểu Cửu ở đâu mà không được?" Mạc Gia Di nói đến đây liền quay người nhìn Mạc Cửu: "Đã về rồi thì đừng đi nữa, cũng đừng làm rộn, trước ở phòng dành cho khách đi, buổi chiều mẹ sẽ tìm người sửa sang lại."
Mạc Gia Di nói xong câu đó lập tức kéo Mạc Cửu đi đến phòng dành cho khách: "Con tạm thời ở đây, đi tắm rửa đi."
Nói xong liền đẩy cô vào.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro