Chương 132
Lam Lâm
2024-07-22 20:16:10
Tin đồn Tam trưởng lão Cản Thi phái rất lợi hại, đây cũng là phòng của Tam trưởng lão, nếu như anh ta không phải là Tam trưởng lão thì hẳn không dám đùa giỡn với tôi như vậy.
Tôi cảm thấy bối rối, nhìn nụ cười trên mặt hắn ta, không biết rốt cuộc hắn là loại người gì.
“Cô không tin cũng được, cô vẫn chưa trả lời tôi tới đây làm gì, không phải là đến tìm Tam trưởng lão chứ?” Hắn ta cười tiến lại gần tôi, hỏi.
“Tôi, tôi là…” Tôi bị anh ta ép lui lại phía sau, nhưng lúc này đầu óc trống rỗng, không nói được gì.
Tam trưởng lão thấy tôi quẫn bách như vậy cũng không hỏi tôi nữa, liền phất tay cho gã Diệp sư huynh cùng cương thi của hắn lui ra, sau đó ung dung quay trở lại chiếc ghế trong phòng, nhấp một ngụm trà, nói: “Cô không muốn nói cũng được, vậy cứ ở chỗ này đợi đi, chờ một lát tin tức sẽ truyền khắp toàn bộ Cản Thi phái, các trưởng lão khác cũng sẽ chạy tới đấy, tôi sẽ không đảm bảo được họ sẽ làm gì với cô.”
“Anh… có ý gì?” Tôi thấy hắn nhỉ mỉm cười với tôi, cũng không làm gì tôi cả liền chột dạ trong lòng, hỏi hắn.
“Bất kể cô vì cái gì mà tới, tôi khuyên cô hãy sớm rời đi thì tốt hơn, nếu không bằng tư chất của cô nhất định chạy không thoát số mệnh bị luyện thi. Cô dám một thân một mình xông vào Cản Thi phái chúng ta chắc cũng có chút hiểu biết về Cản Thi phái, cô biết cô là nguyên liệu tốt để luyện tạo ra thiên thi chứ?” Mặt anh ta vẫn cười mỉm như cũ, vừa uống trà vừa nói.
Giọng nói chuyện kia giống như đang tán gẫu với tôi vậy.
Tôi nhớ lại, theo tin tình báo có được thì Cản Thi phái hoạt động chủ yếu là do ba trưởng lão, Đại trưởng lão phụ trách tìm thi nguyên, Nhị trưởng lão phụ trách tài chính, chỉ có Tam trưởng lão mới phụ trách tu luyện, nếu nói đem tôi luyện thành Thiên thi thì xác suất lớn nhất thực hiện chính là Tam trưởng lão. Nhưng sao nghe ý này giống như anh ta sẽ tha cho tôi một mạng?
Tôi nghi ngờ nhìn anh ta.
Trên mặt anh ta vẫn cười rất tươi, vẻ mặt vô hại không thấy được nửa phần giả dối.
Tôi mừng như điên trong lòng, nói thẳng: “Nếu anh chịu để tôi rời đi vậy thì tôi cũng không khách khí. Cám ơn anh, chúng ta có duyên sẽ gặp lại.”
Nói xong câu này tôi cũng lập tức quay đầu đi ra ngoài, rất sợ anh ta đổi ý.
Nhưng tôi còn chưa đi tới cửa anh ta đã gọi tôi lại, nói: “Cô cứ vậy đi ra ngoài?”
Tôi dừng lại một chút: “Nếu không thì sao?”
“Cô cứ vậy đi ra ngoài, bên ngoài có hàng trăm cương thi chờ xé cô, cho dù tôi muốn để cô rời đi thì theo quy của của Cản Thi phái chúng ta ở nơi này, cô ngoại trừ dựa vào bảnh lãnh của bản thân đánh ra thì tôi cũng không còn cách nào khác.” Tam trưởng lão nhún vai, nói.
Nghe anh ta nói như vậy tôi mới chợt kịp phản ứng, hỏi anh ta: “Anh cũng mới vừa nói, tôi là nguyên liệu tốt để luyện tạo thiên thi, tại sao lại muốn để tôi rời đi?
Lời tôi vừa dứt dường như mơ hồ thấy ánh sáng trong mắt Tam trưởng lão chợt lóe lên, sau đó lần nữa cười, nói: “Mặc dù tôi cùng là người trong Cản Thi phái nhưng tôi đây có một nguyên tắc là trước giờ không giết người còn sống. Nếu cô cứ vậy đi ra ngoài, bị những người khác giết chết thì lúc đó tôi sẽ đem thi thể cô luyện thành thiên thi.”
Vừa nói ánh mắt anh ta ý vị sâu xa nhìn vào hai mắt tôi, lại nói: “Có điều nói đi nói lại thì, bây giờ tôi đã có ba cổ thiên thi, tu luyện thêm cô nữa cũng không có tác dụng lớn gì, tôi không thích đem đàn bà theo bên người cho nên mới để cô rời đi. Nếu như cô thật sự muốn đi thì ta ngược lại có thể chỉ cho cô một con đường sáng.”
“Đường sáng gì?” Tôi lập tức hỏi, đồng thời cặp mắt chăm chú nhìn anh ta, muốn từ biểu tình trên mặt phán đoán một chút dụng ý của anh ta.
- Hết chương 132 -
Sant: tự nhiên tối nay không nhậu nên lại còn tỉnh:p
Tôi cảm thấy bối rối, nhìn nụ cười trên mặt hắn ta, không biết rốt cuộc hắn là loại người gì.
“Cô không tin cũng được, cô vẫn chưa trả lời tôi tới đây làm gì, không phải là đến tìm Tam trưởng lão chứ?” Hắn ta cười tiến lại gần tôi, hỏi.
“Tôi, tôi là…” Tôi bị anh ta ép lui lại phía sau, nhưng lúc này đầu óc trống rỗng, không nói được gì.
Tam trưởng lão thấy tôi quẫn bách như vậy cũng không hỏi tôi nữa, liền phất tay cho gã Diệp sư huynh cùng cương thi của hắn lui ra, sau đó ung dung quay trở lại chiếc ghế trong phòng, nhấp một ngụm trà, nói: “Cô không muốn nói cũng được, vậy cứ ở chỗ này đợi đi, chờ một lát tin tức sẽ truyền khắp toàn bộ Cản Thi phái, các trưởng lão khác cũng sẽ chạy tới đấy, tôi sẽ không đảm bảo được họ sẽ làm gì với cô.”
“Anh… có ý gì?” Tôi thấy hắn nhỉ mỉm cười với tôi, cũng không làm gì tôi cả liền chột dạ trong lòng, hỏi hắn.
“Bất kể cô vì cái gì mà tới, tôi khuyên cô hãy sớm rời đi thì tốt hơn, nếu không bằng tư chất của cô nhất định chạy không thoát số mệnh bị luyện thi. Cô dám một thân một mình xông vào Cản Thi phái chúng ta chắc cũng có chút hiểu biết về Cản Thi phái, cô biết cô là nguyên liệu tốt để luyện tạo ra thiên thi chứ?” Mặt anh ta vẫn cười mỉm như cũ, vừa uống trà vừa nói.
Giọng nói chuyện kia giống như đang tán gẫu với tôi vậy.
Tôi nhớ lại, theo tin tình báo có được thì Cản Thi phái hoạt động chủ yếu là do ba trưởng lão, Đại trưởng lão phụ trách tìm thi nguyên, Nhị trưởng lão phụ trách tài chính, chỉ có Tam trưởng lão mới phụ trách tu luyện, nếu nói đem tôi luyện thành Thiên thi thì xác suất lớn nhất thực hiện chính là Tam trưởng lão. Nhưng sao nghe ý này giống như anh ta sẽ tha cho tôi một mạng?
Tôi nghi ngờ nhìn anh ta.
Trên mặt anh ta vẫn cười rất tươi, vẻ mặt vô hại không thấy được nửa phần giả dối.
Tôi mừng như điên trong lòng, nói thẳng: “Nếu anh chịu để tôi rời đi vậy thì tôi cũng không khách khí. Cám ơn anh, chúng ta có duyên sẽ gặp lại.”
Nói xong câu này tôi cũng lập tức quay đầu đi ra ngoài, rất sợ anh ta đổi ý.
Nhưng tôi còn chưa đi tới cửa anh ta đã gọi tôi lại, nói: “Cô cứ vậy đi ra ngoài?”
Tôi dừng lại một chút: “Nếu không thì sao?”
“Cô cứ vậy đi ra ngoài, bên ngoài có hàng trăm cương thi chờ xé cô, cho dù tôi muốn để cô rời đi thì theo quy của của Cản Thi phái chúng ta ở nơi này, cô ngoại trừ dựa vào bảnh lãnh của bản thân đánh ra thì tôi cũng không còn cách nào khác.” Tam trưởng lão nhún vai, nói.
Nghe anh ta nói như vậy tôi mới chợt kịp phản ứng, hỏi anh ta: “Anh cũng mới vừa nói, tôi là nguyên liệu tốt để luyện tạo thiên thi, tại sao lại muốn để tôi rời đi?
Lời tôi vừa dứt dường như mơ hồ thấy ánh sáng trong mắt Tam trưởng lão chợt lóe lên, sau đó lần nữa cười, nói: “Mặc dù tôi cùng là người trong Cản Thi phái nhưng tôi đây có một nguyên tắc là trước giờ không giết người còn sống. Nếu cô cứ vậy đi ra ngoài, bị những người khác giết chết thì lúc đó tôi sẽ đem thi thể cô luyện thành thiên thi.”
Vừa nói ánh mắt anh ta ý vị sâu xa nhìn vào hai mắt tôi, lại nói: “Có điều nói đi nói lại thì, bây giờ tôi đã có ba cổ thiên thi, tu luyện thêm cô nữa cũng không có tác dụng lớn gì, tôi không thích đem đàn bà theo bên người cho nên mới để cô rời đi. Nếu như cô thật sự muốn đi thì ta ngược lại có thể chỉ cho cô một con đường sáng.”
“Đường sáng gì?” Tôi lập tức hỏi, đồng thời cặp mắt chăm chú nhìn anh ta, muốn từ biểu tình trên mặt phán đoán một chút dụng ý của anh ta.
- Hết chương 132 -
Sant: tự nhiên tối nay không nhậu nên lại còn tỉnh:p
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro