Chương 133
Lam Lâm
2024-07-22 20:16:10
Động tác của anh ta rất rõ, giảng giải cũng rất dễ hiểu.
Không bao lâu sau, dưới sự hướng dẫn của anh ta tôi đã đem được âm khí tụ lại tại trung đan điền, sau khi âm khí bị kích hoạt, vị trí trung đan điền đột nhiên được đả thông, thật giống như có gió chạy trong ngực, mạch máu toàn thân đều thấy thoải mái dị thường.
Lúc này Tam trưởng lão đã đem ly rượu thuốc đến, anh ta chú ý tới biến hóa của tôi, trên mặt xuất hiện một kia giật mình, kinh ngạc nói: “Nhanh như vậy? Cô đã mở được trung đan điền?”
Tôi gật đầu một cái, trước kia Trịnh Lâm chỉ dạy tôi cách khống chế thượng đan điền, đối với trung đan điền đều không đề cập tới, bây giờ mở được trung đan điền quả thực tôi cảm giác toàn thân hừng hực, giống như toàn thân đều tràn đầy năng lượng.
Hơn nữa năng lượng từ trong đan điền truyền tới liên tục không ngừng tăng trưởng, có lẽ không được bao lâu sau tôi sẽ tiến vào trạng thái cuồng động mà Tam trưởng lão nói.
Tôi cực kì ngạc nhiên cùng mừng rỡ, thậm chí còn có chút không kiên nhẫn muốn xông ra thử một chút uy lực của trung đan điền.
Bởi vì quả thật ôi cảm nhận được thân thể tràn đầy năng lượng nên sự tin tưởng của tôi với Tam trưởng lão cũng cao lên rất nhiều.
Anh ta nhìn bộ dáng hừng hực đắc ý của tôi còn có chút khiếp sợ, có điều anh ta rất nhanh phục hồi lại tinh thần, đem rượu thuốc đưa cho tôi, bảo tôi đừng ngại uống, ngửa đầu uống một hớp là được.
Tôi cười với anh ta một tiếng, nhận lấy ly rượu, cảm ơn, rồi sau đó rót vào trong miệng.
Rượu thuốc kia rất cay, còn mang một mùi thum thủm giống như nước xạ hương hồi bé tôi ghét xuống vậy.
Nhưng rượu thuốc vừa rót vào cổ họng, còn chưa đi xuống yết hầu thì tôi cảm giác được cổ tôi cứng đờ, giống như bị người bóp chặt vậy, rượu thuốc cũng tắc ở cổ họng không xuống cũng không nôn ra được.
Tôi giãy giụa kinh sợ.
Lúc này bỗng nhiên trước mặt tôi có một đoàn âm khí ngưng tụ lại, cuối cùng biến thành một bóng người.
Tô Mộc?
Không bao lâu sau, dưới sự hướng dẫn của anh ta tôi đã đem được âm khí tụ lại tại trung đan điền, sau khi âm khí bị kích hoạt, vị trí trung đan điền đột nhiên được đả thông, thật giống như có gió chạy trong ngực, mạch máu toàn thân đều thấy thoải mái dị thường.
Lúc này Tam trưởng lão đã đem ly rượu thuốc đến, anh ta chú ý tới biến hóa của tôi, trên mặt xuất hiện một kia giật mình, kinh ngạc nói: “Nhanh như vậy? Cô đã mở được trung đan điền?”
Tôi gật đầu một cái, trước kia Trịnh Lâm chỉ dạy tôi cách khống chế thượng đan điền, đối với trung đan điền đều không đề cập tới, bây giờ mở được trung đan điền quả thực tôi cảm giác toàn thân hừng hực, giống như toàn thân đều tràn đầy năng lượng.
Hơn nữa năng lượng từ trong đan điền truyền tới liên tục không ngừng tăng trưởng, có lẽ không được bao lâu sau tôi sẽ tiến vào trạng thái cuồng động mà Tam trưởng lão nói.
Tôi cực kì ngạc nhiên cùng mừng rỡ, thậm chí còn có chút không kiên nhẫn muốn xông ra thử một chút uy lực của trung đan điền.
Bởi vì quả thật ôi cảm nhận được thân thể tràn đầy năng lượng nên sự tin tưởng của tôi với Tam trưởng lão cũng cao lên rất nhiều.
Anh ta nhìn bộ dáng hừng hực đắc ý của tôi còn có chút khiếp sợ, có điều anh ta rất nhanh phục hồi lại tinh thần, đem rượu thuốc đưa cho tôi, bảo tôi đừng ngại uống, ngửa đầu uống một hớp là được.
Tôi cười với anh ta một tiếng, nhận lấy ly rượu, cảm ơn, rồi sau đó rót vào trong miệng.
Rượu thuốc kia rất cay, còn mang một mùi thum thủm giống như nước xạ hương hồi bé tôi ghét xuống vậy.
Nhưng rượu thuốc vừa rót vào cổ họng, còn chưa đi xuống yết hầu thì tôi cảm giác được cổ tôi cứng đờ, giống như bị người bóp chặt vậy, rượu thuốc cũng tắc ở cổ họng không xuống cũng không nôn ra được.
Tôi giãy giụa kinh sợ.
Lúc này bỗng nhiên trước mặt tôi có một đoàn âm khí ngưng tụ lại, cuối cùng biến thành một bóng người.
Tô Mộc?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro