Chương 140
Lam Lâm
2024-07-22 20:16:10
Đường Dũng vốn phải đi cùng chú tài xế kia, nghe tôi nói phải tới âm huyệt liền dừng lại, hỏi tôi đi âm huyệt làm gì?
Tôi đành kể qua rằng Tô Mộc vì cứu tôi nên bị thương nặng, tình trạng hồn phách bây giờ không yên cho anh ta, dĩ nhiên cắn kẽ quá trình Tô Mộc cứu tôi thì tôi không nói.
Đường Dũng với chuyện này cũng không hiếu kỳ, không hỏi kỹ tôi. Có điều sau khi biết tôi là vì cứu Tô Mộc, vẻ mặt tươi sáng như ánh nắng trên mặt anh ta lập tức bị thay thế bằng vẻ khó chịu, liếc tôi nói: “Nếu là cứu Tô Mộc anh sẽ không đem tình huống của âm huyệt nói cho em, nhưng ai bảo anh lại thích em, chỉ cần em hỏi mà anh biết câu trả lời sẽ nhất định giúp em. Ài, không còn cách nào khác, anh chính là si tình như vậy, ngay cả chính anh cũng cảm động.”
Đường Dũng vừa nói vừa thở dài, cố ý làm bộ dáng ngượng ngùng nhìn tôi, tỏ ra có chút thiệt thòi.
Tôi liền kéo tay anh ta, vừa lay vừa nói Tô Mộc là vì cứu tôi nên mới bị thương nặng như vậy, tôi không thể ngồi nhìn mặc kệ anh ấy, sau này nếu anh ta bị thương tôi cũng nhất định sẽ nghĩ biện pháp cứu, đến lúc đó Tô Mộc cũng nhất định sẽ giúp đỡ.
“Được rồi, đừng có nói ngọt với anh nữa. Trong lòng em mà anh nặng như Tô Mộc thì em bảo anh làm gì anh sẽ làm cái đó, em bảo anh đánh chó anh tuyệt đối sẽ không đi đuổi gà.” Đường Dũng hất tay tôi ra, liếc tôi một cái, vẻ mặt như viết hai chữ không tin trên đó.
Có điều anh ta liền đứng nghiêm nghị, nói: “Âm huyệt là nơi hội tụ âm khí của trời đất tạo thành vòng xoáy, không chỉ phải ngưng tụ âm khí mà còn phải chống lại dương khí trong trời đất xâm nhập, điều kiện tạo thành hết sức khó khăn.”
“Dẫu sao mỗi ngày mặt trời đều mọc, ánh sáng chiếu khắp nơi, kể cả nơi hàng năm không thấy ánh mặt trời nhưng bốn phía bị dương khí bao phủ cũng rất khó tạo thành âm huyệt hội tụ âm khí, cho nên nếu muốn tìm được một nơi âm huyệt trong thiên nhiên là cực kỳ khó.”
Nói xong anh ta lại nhìn tôi một cái, thấy sắc mặt tôi lo lắng, thở dài nói: “Bởi vì âm huyệt hết sức hiếm hoi, tìm vu vơ khắp thiên hạ, chỉ bằng hai ta thì dùng hết mười tám năm cũng không chắc có thể tìm được. Chuyện này cần tìm thầy phong thủy giỏi, Tô gia bọn họ trước kia không phải rất mạnh về phong thủy sao, để người Tô gia mang em đi tìm âm huyệt sẽ dễ dàng hơn nhiều.”
Tôi nhất thời thở phào nhẹ nhõm, vốn khi anh ta nói âm huyệt khó tìm tôi còn thật sự lo lắng, sợ Tô Mộc không chống đỡ được thời gian lâu như vậy. Bây giờ anh ta nói người Tô gia giỏi tìm âm huyệt thì dễ rồi. Mặc dù tôi và Tô Thịnh có chút ngăn cách, nhưng ông ta đối với Tô Mộc tuyệt đối không hai lòng, bây giờ Tô Mộc có chuyện nhất định ông ta sẽ ra tay tương trợ.
Nghĩ tới đây, tôi bảo cha mẹ tôi hãy ở biệt thự nghỉ ngơi thật tốt, không cần phải ra ngoài nhiều. Dẫu sao mấy con thú dữ kia còn chưa giải quyết được hoàn toàn, bọn họ đi ra ngoài cũng không an toàn.
Cũng may cha mẹ tôi hôn mê lâu như vậy, hơn nữa sau khi tỉnh lại cũng không biết Đường Dũng đã nói gì với bọn họ, nghe nói tôi có chuyện cần ra ngoài bọn họ liền gật đầu, nói sẽ không đi ra khỏi cửa, ở lại đây trông nhà.
Điều này khiến long tôi an tâm không ít, biệt thự này có cấm chế, chỉ cần bọn họ ở lại trong biệt thự một ngày thì người khác cũng đừng nghĩ đến động tới bọn họ.
An trí tốt cho cha mẹ tôi xong tôi liền đứng dậy định tới đại trach Tô gia tìm Tô Thịnh.
Tôi đành kể qua rằng Tô Mộc vì cứu tôi nên bị thương nặng, tình trạng hồn phách bây giờ không yên cho anh ta, dĩ nhiên cắn kẽ quá trình Tô Mộc cứu tôi thì tôi không nói.
Đường Dũng với chuyện này cũng không hiếu kỳ, không hỏi kỹ tôi. Có điều sau khi biết tôi là vì cứu Tô Mộc, vẻ mặt tươi sáng như ánh nắng trên mặt anh ta lập tức bị thay thế bằng vẻ khó chịu, liếc tôi nói: “Nếu là cứu Tô Mộc anh sẽ không đem tình huống của âm huyệt nói cho em, nhưng ai bảo anh lại thích em, chỉ cần em hỏi mà anh biết câu trả lời sẽ nhất định giúp em. Ài, không còn cách nào khác, anh chính là si tình như vậy, ngay cả chính anh cũng cảm động.”
Đường Dũng vừa nói vừa thở dài, cố ý làm bộ dáng ngượng ngùng nhìn tôi, tỏ ra có chút thiệt thòi.
Tôi liền kéo tay anh ta, vừa lay vừa nói Tô Mộc là vì cứu tôi nên mới bị thương nặng như vậy, tôi không thể ngồi nhìn mặc kệ anh ấy, sau này nếu anh ta bị thương tôi cũng nhất định sẽ nghĩ biện pháp cứu, đến lúc đó Tô Mộc cũng nhất định sẽ giúp đỡ.
“Được rồi, đừng có nói ngọt với anh nữa. Trong lòng em mà anh nặng như Tô Mộc thì em bảo anh làm gì anh sẽ làm cái đó, em bảo anh đánh chó anh tuyệt đối sẽ không đi đuổi gà.” Đường Dũng hất tay tôi ra, liếc tôi một cái, vẻ mặt như viết hai chữ không tin trên đó.
Có điều anh ta liền đứng nghiêm nghị, nói: “Âm huyệt là nơi hội tụ âm khí của trời đất tạo thành vòng xoáy, không chỉ phải ngưng tụ âm khí mà còn phải chống lại dương khí trong trời đất xâm nhập, điều kiện tạo thành hết sức khó khăn.”
“Dẫu sao mỗi ngày mặt trời đều mọc, ánh sáng chiếu khắp nơi, kể cả nơi hàng năm không thấy ánh mặt trời nhưng bốn phía bị dương khí bao phủ cũng rất khó tạo thành âm huyệt hội tụ âm khí, cho nên nếu muốn tìm được một nơi âm huyệt trong thiên nhiên là cực kỳ khó.”
Nói xong anh ta lại nhìn tôi một cái, thấy sắc mặt tôi lo lắng, thở dài nói: “Bởi vì âm huyệt hết sức hiếm hoi, tìm vu vơ khắp thiên hạ, chỉ bằng hai ta thì dùng hết mười tám năm cũng không chắc có thể tìm được. Chuyện này cần tìm thầy phong thủy giỏi, Tô gia bọn họ trước kia không phải rất mạnh về phong thủy sao, để người Tô gia mang em đi tìm âm huyệt sẽ dễ dàng hơn nhiều.”
Tôi nhất thời thở phào nhẹ nhõm, vốn khi anh ta nói âm huyệt khó tìm tôi còn thật sự lo lắng, sợ Tô Mộc không chống đỡ được thời gian lâu như vậy. Bây giờ anh ta nói người Tô gia giỏi tìm âm huyệt thì dễ rồi. Mặc dù tôi và Tô Thịnh có chút ngăn cách, nhưng ông ta đối với Tô Mộc tuyệt đối không hai lòng, bây giờ Tô Mộc có chuyện nhất định ông ta sẽ ra tay tương trợ.
Nghĩ tới đây, tôi bảo cha mẹ tôi hãy ở biệt thự nghỉ ngơi thật tốt, không cần phải ra ngoài nhiều. Dẫu sao mấy con thú dữ kia còn chưa giải quyết được hoàn toàn, bọn họ đi ra ngoài cũng không an toàn.
Cũng may cha mẹ tôi hôn mê lâu như vậy, hơn nữa sau khi tỉnh lại cũng không biết Đường Dũng đã nói gì với bọn họ, nghe nói tôi có chuyện cần ra ngoài bọn họ liền gật đầu, nói sẽ không đi ra khỏi cửa, ở lại đây trông nhà.
Điều này khiến long tôi an tâm không ít, biệt thự này có cấm chế, chỉ cần bọn họ ở lại trong biệt thự một ngày thì người khác cũng đừng nghĩ đến động tới bọn họ.
An trí tốt cho cha mẹ tôi xong tôi liền đứng dậy định tới đại trach Tô gia tìm Tô Thịnh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro