Chương 182.3
Lam Lâm
2024-07-22 20:16:10
Tôi cũng không còn sợ, trong nháy mắt chui vào thượng đan điền. Vừa mới
vào tôi đã bị một mảng lớn yêu khí màu xanh lá cây bao lấy, bọn chúng ở
xung quanh tôi sôi trào, nhao nhao muốn thử, giống như không nhịn được
muốn đi ra ngoài thử sức với Đại sai Mặt Ngựa vậy!
Trong nháy mắt tôi thấy ấm áp trong lòng, thử dùng phương thức điều khiển âm khí để điều khiể những yêu khí này.
Hiển nhiên yêu khí khó không chế hơn âm khí rất nhiều, nhưng cũng may những yêu khí này chủ động, tôi vừa mới ra dáng vẻ muốn kéo ra thì bọn chúng đã đi tới, trong chớp mắt đã có một đoàn yêu khí lớn thoát ra bên ngoài cơ thể của tôi, bảo vệ bốn phía sung quanh tôi, đối chọi với Đại sai Mặt Ngựa đang nhìn chằm chằm phía trước.
Đại sai Mặt Ngựa vừa rồi thấy yêu khí còn không phản ứng nhiều lắm, lúc này thấy trong cơ thể tôi nháy mắt toát ra nhiều yêu khí như vậy, hơn nữa lần này yêu độ đậm đà của yêu khí tôi mới chủ động đưa ra hoàn toàn không giống vừa rồi, xoay hai vòng ở trong không khí, lại dường như có dáng điệu ngưng tụ thành chất lỏng khiến sắc mặt của Đại sai Mặt Ngựa cũng không còn bình tĩnh được nữa.
Khiếp sợ hỏi tôi: “Rốt cuộc ngươi là ai, sao lại có yêu khí như vậy? Chẳng lẽ ngươi cũng là…”
Hắn nói một nửa đột nhiên rụt tay lại, đôi mắt lớn như chuông đồng nhìn tôi chằm chằm, âm khí trên người đang tiêu tán kịch liệt, không tới một chút âm khí đã tiêu tán vô ảnh vô tung.
“Đại sai, đều là hiểu lầm, vợ tôi không có ý chống lại cùng Đại sai. Tôi biết Đại sai bận việc, tùy tiện mời ngài lên quả thật đường đột, tiểu quỷ tôi đã sớm chuẩn bị chút lễ mọn mong Đại sai không chê.” Tô Mộc ôm lấy ngực chật vật đứng lên, cười nói với Đại sai Mặt Ngựa.
Nói xong anh ấy vung tay lên, trước mặt đã xuất hiện ba thứ, một cái tương tự như thép đen thùi lùi, một cái như một miếng ngọc bội đỏ au, còn một cái tôi biết, là thiên địa kích.
Đây là anh ấy định hối lộ sao?
Tôi nhìn Tô Mộc khiếp sợ, cảm thấy anh ấy sử dụng cách này vô cùng mạo hiểm, rất sợ Đại sai Mặt Ngựa lại ra tay với anh ấy.
Không ngờ vừa thấy ba kiện đồ vật này, Đại sai Mặt Ngựa đang lạnh lùng đột nhiên cười tươi, sau đó vung móng vuốt lên thật sự đem ba thứ đồ kia bỏ vào trong túi, cười nói: “Nếu là hiểu lầm thì Đại sai cũng không chấp cô ta nữa. Ngươi tìm đại sai vốn cũng vì làm việc thiện, Đại sai cũng nên giúp ngươi lần này.”
Nói xong Đại sai Mặt Ngựa liền nhấc chân đi tới đài tế trước mặt, đứng trên đài đưa tay quơ đầy mạnh mẽ.
Tôi thậm chí cũng không kịp thấy Đại sai Mặt Ngựa làm cái gì, chỉ thấy không khí phía trên đài đột nhiên chìm xuống, giống như có từng đoặt thủy tinh trong suốt rơi xuống vậy.
Theo không khí chìm xuống, trên đài tế cũng thoáng hiện ra hai bóng người, bọn họ một đứng một nằm, người nằm đó đúng là ba tôi không phải nghi ngờ!
“Ba!” Tôi thấy ba tôi liền kêu lên một tiếng, không nhịn được chạy tới đài tế.
Trong nháy mắt tôi thấy ấm áp trong lòng, thử dùng phương thức điều khiển âm khí để điều khiể những yêu khí này.
Hiển nhiên yêu khí khó không chế hơn âm khí rất nhiều, nhưng cũng may những yêu khí này chủ động, tôi vừa mới ra dáng vẻ muốn kéo ra thì bọn chúng đã đi tới, trong chớp mắt đã có một đoàn yêu khí lớn thoát ra bên ngoài cơ thể của tôi, bảo vệ bốn phía sung quanh tôi, đối chọi với Đại sai Mặt Ngựa đang nhìn chằm chằm phía trước.
Đại sai Mặt Ngựa vừa rồi thấy yêu khí còn không phản ứng nhiều lắm, lúc này thấy trong cơ thể tôi nháy mắt toát ra nhiều yêu khí như vậy, hơn nữa lần này yêu độ đậm đà của yêu khí tôi mới chủ động đưa ra hoàn toàn không giống vừa rồi, xoay hai vòng ở trong không khí, lại dường như có dáng điệu ngưng tụ thành chất lỏng khiến sắc mặt của Đại sai Mặt Ngựa cũng không còn bình tĩnh được nữa.
Khiếp sợ hỏi tôi: “Rốt cuộc ngươi là ai, sao lại có yêu khí như vậy? Chẳng lẽ ngươi cũng là…”
Hắn nói một nửa đột nhiên rụt tay lại, đôi mắt lớn như chuông đồng nhìn tôi chằm chằm, âm khí trên người đang tiêu tán kịch liệt, không tới một chút âm khí đã tiêu tán vô ảnh vô tung.
“Đại sai, đều là hiểu lầm, vợ tôi không có ý chống lại cùng Đại sai. Tôi biết Đại sai bận việc, tùy tiện mời ngài lên quả thật đường đột, tiểu quỷ tôi đã sớm chuẩn bị chút lễ mọn mong Đại sai không chê.” Tô Mộc ôm lấy ngực chật vật đứng lên, cười nói với Đại sai Mặt Ngựa.
Nói xong anh ấy vung tay lên, trước mặt đã xuất hiện ba thứ, một cái tương tự như thép đen thùi lùi, một cái như một miếng ngọc bội đỏ au, còn một cái tôi biết, là thiên địa kích.
Đây là anh ấy định hối lộ sao?
Tôi nhìn Tô Mộc khiếp sợ, cảm thấy anh ấy sử dụng cách này vô cùng mạo hiểm, rất sợ Đại sai Mặt Ngựa lại ra tay với anh ấy.
Không ngờ vừa thấy ba kiện đồ vật này, Đại sai Mặt Ngựa đang lạnh lùng đột nhiên cười tươi, sau đó vung móng vuốt lên thật sự đem ba thứ đồ kia bỏ vào trong túi, cười nói: “Nếu là hiểu lầm thì Đại sai cũng không chấp cô ta nữa. Ngươi tìm đại sai vốn cũng vì làm việc thiện, Đại sai cũng nên giúp ngươi lần này.”
Nói xong Đại sai Mặt Ngựa liền nhấc chân đi tới đài tế trước mặt, đứng trên đài đưa tay quơ đầy mạnh mẽ.
Tôi thậm chí cũng không kịp thấy Đại sai Mặt Ngựa làm cái gì, chỉ thấy không khí phía trên đài đột nhiên chìm xuống, giống như có từng đoặt thủy tinh trong suốt rơi xuống vậy.
Theo không khí chìm xuống, trên đài tế cũng thoáng hiện ra hai bóng người, bọn họ một đứng một nằm, người nằm đó đúng là ba tôi không phải nghi ngờ!
“Ba!” Tôi thấy ba tôi liền kêu lên một tiếng, không nhịn được chạy tới đài tế.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro