Chương 219.5
Lam Lâm
2024-07-22 20:16:10
Tô Mộc nhận ra sự biến hóa trong cơ thể tôi, nụ cười nơi khóe miệng
càng gian hơn, hôn một đường dọc theo bả vai lên tai tôi, cười gian
nói:“Em biết không, tiểu yêu tinh em khổ nhất chính là quá nhạy cảm, chỉ cần vừa đụng em lập tức liền ướt, khiến cho người muốn ngừng cũng không được...”
“Tô Mộc...” Tôi khịt mũi một tiếng. Thân thể đã bị Tô Mộc kích thihcs, cũng không để ý thử quần áo, trực tiếp xoay người áp tới Tô Mộc...
CHờ đến khi tôi cùng Tô Mộc đều đưa nhiệt lượng trong cơ thể ra ngoài thì đã hơn một giờ sau, tôi mệt mỏi thở hổn hển nằm trên người Tô Mộc, hung hãn đấm anh ấy, mắc anh ấy không chịu yên. Bây giờ toàn thân tôi đau nhức, lát nữa đi chắc chắn không được tự nhiên, ba mẹ hai bên cũng là người từng trải, có thể không nhìn ra được sao?
“A ha, em sợ ba mẹ nhìn ra thì để anh cõng em đi, nói là em mệt là không thể xuống đất đi bộ.” Tô Mộc nhìn tôi cười gian tà.
Tôi liền nện cho Tô Mộc một đấm, mạnh mẽ chống tay từ trên người anh ấy bò dậy tới phòng tắm tắm.
Tắm xong tôi nhanh hcongs thay váy Tô Mộc tặng tôi, chẹp chẹp, thương hiệu lớn quả có khác, thiết kế rất đẹp, tôn thêm vóc dáng cho tôi, làm trước lồi sau vểnh khiến ngay cả tôi nhìn mình trong gương cũng ngây dại.
Thật giống như cho tới bây giờ tôi chưa bao giờ đẹp như vậy.
Chuẩn bị xong xuôi thời gian cũng đã muộn, tôi không dám trì hoãn nữa, nhanh chóng trang điểm, lại đi giày Tô Mộc tặng cho tôi, đi ra ngoài nói:“Đi nhanh đi, chúng ta không được tới trễ.”
“Dương Dương, em thật đẹp.” Tô Mộc ngắm nhìn tôi rồi khen.
Nói xong anh ấy ôm ngang tôi một cái, lại không để cho tôi tự đi bộ mà bế tôi ra khỏi phòng, cùng cha mẹ tôi tụ họp.
Ba mẹ tôi thấy tôi mặt đỏ bừng được Tô Mộc bế ra cũng sững sờ, có điều rất nhanh trên mặt bọn họ đã trở lại vẻ tự nhiên, cũng không hỏi gì liền đi ra cửa.
Xong rồi, mắc cỡ chết, nhất định bọn họ đã nghĩ sai.
Trong nháy mắt tôi hận không tìm được cho mình một cái lỗ để chui vào.
Lúc này Tô Đoàn đã lái xe chờ ở cửa, Tô Mộc ôm tôi cùng ba mẹ tôi ngồi chung ở trong xe, bầu không khí vô cùng lúng túng, mặt tôi nóng bừng bừng, luôn cảm giác ánh mắt mọi người nhìn tôi đầy trêu chọc.
“Tô Mộc...” Tôi khịt mũi một tiếng. Thân thể đã bị Tô Mộc kích thihcs, cũng không để ý thử quần áo, trực tiếp xoay người áp tới Tô Mộc...
CHờ đến khi tôi cùng Tô Mộc đều đưa nhiệt lượng trong cơ thể ra ngoài thì đã hơn một giờ sau, tôi mệt mỏi thở hổn hển nằm trên người Tô Mộc, hung hãn đấm anh ấy, mắc anh ấy không chịu yên. Bây giờ toàn thân tôi đau nhức, lát nữa đi chắc chắn không được tự nhiên, ba mẹ hai bên cũng là người từng trải, có thể không nhìn ra được sao?
“A ha, em sợ ba mẹ nhìn ra thì để anh cõng em đi, nói là em mệt là không thể xuống đất đi bộ.” Tô Mộc nhìn tôi cười gian tà.
Tôi liền nện cho Tô Mộc một đấm, mạnh mẽ chống tay từ trên người anh ấy bò dậy tới phòng tắm tắm.
Tắm xong tôi nhanh hcongs thay váy Tô Mộc tặng tôi, chẹp chẹp, thương hiệu lớn quả có khác, thiết kế rất đẹp, tôn thêm vóc dáng cho tôi, làm trước lồi sau vểnh khiến ngay cả tôi nhìn mình trong gương cũng ngây dại.
Thật giống như cho tới bây giờ tôi chưa bao giờ đẹp như vậy.
Chuẩn bị xong xuôi thời gian cũng đã muộn, tôi không dám trì hoãn nữa, nhanh chóng trang điểm, lại đi giày Tô Mộc tặng cho tôi, đi ra ngoài nói:“Đi nhanh đi, chúng ta không được tới trễ.”
“Dương Dương, em thật đẹp.” Tô Mộc ngắm nhìn tôi rồi khen.
Nói xong anh ấy ôm ngang tôi một cái, lại không để cho tôi tự đi bộ mà bế tôi ra khỏi phòng, cùng cha mẹ tôi tụ họp.
Ba mẹ tôi thấy tôi mặt đỏ bừng được Tô Mộc bế ra cũng sững sờ, có điều rất nhanh trên mặt bọn họ đã trở lại vẻ tự nhiên, cũng không hỏi gì liền đi ra cửa.
Xong rồi, mắc cỡ chết, nhất định bọn họ đã nghĩ sai.
Trong nháy mắt tôi hận không tìm được cho mình một cái lỗ để chui vào.
Lúc này Tô Đoàn đã lái xe chờ ở cửa, Tô Mộc ôm tôi cùng ba mẹ tôi ngồi chung ở trong xe, bầu không khí vô cùng lúng túng, mặt tôi nóng bừng bừng, luôn cảm giác ánh mắt mọi người nhìn tôi đầy trêu chọc.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro