Chương 226
Lam Lâm
2024-07-22 20:16:10
Nghe tôi nói, người Vương Lâm Lâm khẽ run một chút, mặt biến sắc, nói: “Em
không biết, bình kem dưỡng kia em đã bỏ, sau này em cũng không dùng
đến.”
Trong lòng tôi cười lạnh một tiếng, vốn bởi vì tôi với cô ấy cùng một câu lạc bộ nên ấn tượng của tôi với Vương Lâm Lâm tốt vô cùng, không ngờ cô ấy lại là một người như vậy. Bình thường cô lập Chu lan cũng được đi, nhưng sao lại phải đổ oan uổng cho Chu Lan như vậy.
Có điều nói đi cũng phải nói lại, Chu Lan này cũng quá yếu lòng, cho dù Vương Lâm Lâm đổ oan cho cô ấy thì sẽ thế nào, cô ấy đã phấn đầu để thi đậu nghiên cứu sinh, tương lai tốt đẹp đang ở trong tầm tay, kết quả cô ấy lại vì chuyện nhỏ này mà tự vẫn, oán khí còn nặng như vậy quay lại báo thù.
Trong lòng tôi có chút tiếc nuối, càng tiếc nhiều hơn chính là vốn định tới bắt được hồn phách Chu Lan tôi sẽ lấy đưa Giao tiên ăn, nhưng nghe chuyện vừa rồi tôi lại thấy Chu Lan rất đáng thương.
Nghĩ tới đây tôi lại hỏi Vương Lâm Lâm người kia chết như thế nào, cũng không thể lại có một người bạn cùng phòng khác giống Trương Ninh dùng trộm kem rửa mặt của cô ấy nữa.
Vương Lâm Lâm lắc đầu một cái, cô ấy còn chưa mở miệng đã thở dài thật sâu, nói cái chết này là do lỗi của cô bạn tự chịu.
Cha của Vương Lâm Lâm là một người một lòng hướng đạo, là một đạo gia cư sĩ. Sau khi Trương Ninh chết, Vương Lâm Lâm nhận ra có có chuyện không đúng liền chạy về nhà lấy chiếc vọng kia đeo lên người, còn tìm cao nhân làm một lá bùa mang về trường cho cô bạn tên Triệu Đan kia để cô ấy phòng thân.
Kết quả Triệu Đan kia căn bản là kẻ đầu gỗ, cho rằng mình theo chủ nghĩa duy vật, sống chết không chịu tin trên thế giới này có quỷ, càng không tin có oan hồn đi lấy mạng người. Cho dù cô ấy chính mắt nhìn thấy Trương Ninh tự lấy dao cắt da mặt mình đi thì cô ấy cũng chỉ cho là Trương Nịnh không chịu nổi áp lực trong lòng mới bị mộng du.
Cô ấy không chỉ không chịu nhận lá bùa Vương Lâm Lâm đưa cho mà sau khi Trương Ninh chết vẫn còn ở lại căn phòng đó, nói nếu như cô ấy đổi chỗ ở thì chứng tỏ cô đã chịu thua, cô không còn là người theo chủ nghĩa duy vật.
Vương Lâm LÂm thì không dám tiếp tục ở lại căn phòng đó nữa, thuê một phòng trọ bên ngoài trường để ở, cứ như vậy toàn bộ phòng ký túc cũng chỉ còn lại một mình Triệu Đan ở. Được vài đêm khá tốt, ăn ở học hành Triệu Đan đều rất bình thường, thậm chí cuối tuần vẫn cùng Vương Lâm Lâm đi dạo phố. Vương Lâm Lâm thấy vậy cũng coi như chuyện này đã qua.
Trong lòng tôi cười lạnh một tiếng, vốn bởi vì tôi với cô ấy cùng một câu lạc bộ nên ấn tượng của tôi với Vương Lâm Lâm tốt vô cùng, không ngờ cô ấy lại là một người như vậy. Bình thường cô lập Chu lan cũng được đi, nhưng sao lại phải đổ oan uổng cho Chu Lan như vậy.
Có điều nói đi cũng phải nói lại, Chu Lan này cũng quá yếu lòng, cho dù Vương Lâm Lâm đổ oan cho cô ấy thì sẽ thế nào, cô ấy đã phấn đầu để thi đậu nghiên cứu sinh, tương lai tốt đẹp đang ở trong tầm tay, kết quả cô ấy lại vì chuyện nhỏ này mà tự vẫn, oán khí còn nặng như vậy quay lại báo thù.
Trong lòng tôi có chút tiếc nuối, càng tiếc nhiều hơn chính là vốn định tới bắt được hồn phách Chu Lan tôi sẽ lấy đưa Giao tiên ăn, nhưng nghe chuyện vừa rồi tôi lại thấy Chu Lan rất đáng thương.
Nghĩ tới đây tôi lại hỏi Vương Lâm Lâm người kia chết như thế nào, cũng không thể lại có một người bạn cùng phòng khác giống Trương Ninh dùng trộm kem rửa mặt của cô ấy nữa.
Vương Lâm Lâm lắc đầu một cái, cô ấy còn chưa mở miệng đã thở dài thật sâu, nói cái chết này là do lỗi của cô bạn tự chịu.
Cha của Vương Lâm Lâm là một người một lòng hướng đạo, là một đạo gia cư sĩ. Sau khi Trương Ninh chết, Vương Lâm Lâm nhận ra có có chuyện không đúng liền chạy về nhà lấy chiếc vọng kia đeo lên người, còn tìm cao nhân làm một lá bùa mang về trường cho cô bạn tên Triệu Đan kia để cô ấy phòng thân.
Kết quả Triệu Đan kia căn bản là kẻ đầu gỗ, cho rằng mình theo chủ nghĩa duy vật, sống chết không chịu tin trên thế giới này có quỷ, càng không tin có oan hồn đi lấy mạng người. Cho dù cô ấy chính mắt nhìn thấy Trương Ninh tự lấy dao cắt da mặt mình đi thì cô ấy cũng chỉ cho là Trương Nịnh không chịu nổi áp lực trong lòng mới bị mộng du.
Cô ấy không chỉ không chịu nhận lá bùa Vương Lâm Lâm đưa cho mà sau khi Trương Ninh chết vẫn còn ở lại căn phòng đó, nói nếu như cô ấy đổi chỗ ở thì chứng tỏ cô đã chịu thua, cô không còn là người theo chủ nghĩa duy vật.
Vương Lâm LÂm thì không dám tiếp tục ở lại căn phòng đó nữa, thuê một phòng trọ bên ngoài trường để ở, cứ như vậy toàn bộ phòng ký túc cũng chỉ còn lại một mình Triệu Đan ở. Được vài đêm khá tốt, ăn ở học hành Triệu Đan đều rất bình thường, thậm chí cuối tuần vẫn cùng Vương Lâm Lâm đi dạo phố. Vương Lâm Lâm thấy vậy cũng coi như chuyện này đã qua.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro