Chương 237
Lam Lâm
2024-07-22 20:16:10
“Là ông chủ kia cố ý gài bẫy cho ông chui vào, nếu không làm sao | lại đúng lúc như vậy, ông vừa đồng ý cắt thận đã tìm bác sĩ tới làm phẫu thuật. Nghe tới đây tôi không nhịn được chen miệng nói.
Kim Đạt Hải nghe vậy liền nhìn tôi
một cái, trong mắt hiện lên tia tán thưởng, nói: “Không hổ là hậu nhân của Diệp lão, đầu óc quả thông minh. Không sai, sau đó tôi cũng biết ông chủ kia bị suy thận giai đoạn cuối, chỉ có thay thận mới có thể sống được, cũng không biết ông ta lấy được từ đầu ta thông tin biết thận của tôi với ông ta tương thích liền gài bẫy tôi như
vậy.”
“Sau đó thì sao? Tôi hỏi.
Nghe tôi hỏi, Kim Đạt Hải nhớ tới chuyên năm đó, đáy mắt hiện lên fia hận ý, nói: “Sau khi có được thận ông chủ kia liền nghênh ngang mà đi, chỉ khâu lại vết thương cho tôi một cách đơn giản, để lại cho tôi ít thuốc hạ sốt, còn lại không để ý gì tới tôi. Cô suy nghĩ mà xem, trình độ kỹ thuật năm đó, hơn nữa lại phẫu thuật trong kho hàng, sau khi phẫu thuật cũng không có y tá chăm sóc, bị nhiễm trùng là chuyện trăm phần trăm. Ông chủ kia lúc ấy cắt thận của tôi có khác gì muốn lấy mạng tôi?”
Đây không phải là do chính ông đồng ý cắt thận sao, nếu ông không lừa bịp người khác thì cũng không đến nỗi bị người ta nắm được chuôi a.
Lôi âm thầm buồn nôn, có điều lời này tôi vạn vạn không dám nói ra, ngoài mặt gật đầu một cái bày tỏ đồng tình, chờ Kim Đạt hải tiếp tục kể chuyện sau đó.
Sau khi thận bị cắt đi, không bao lâu sau vết thương bị nhiễm trùng,
buổi tối mỗi ngày đều đau đớn lăn | lộn trên giường người càng ngày
càng gầy, cũng càng ngày càng tiều tụy. Cái chính là từ khi bị cắt quả thận giữa ban ngày ban mặt thì danh tiếng cờ bạc bịp của hắn cũng tuyền ra ngoài, trong trường học cũng không ai tìm tới hắn chơi bài nữa khiến cảnh ngộ của hắn càng thêm bi đát, ngay cả tiền đi bệnh viện mua thuốc cũng không có.
Cũng trong thời gian đó, lại có một cơ quan nội tạng của Kim Đạt Hải bị hư hỏng, lần này là gan.
Vao. Lúc ấy Kim Đạt Hải suýt chút nữa | thì chết, bác sĩ bảo hắn gọi người nhà tới thông báo chuẩn bị hậu sự. Đáng buồn là cha mẹ ông ta đều dã mất, lại không có anh chị em gì, trước giờ chỉ sống một mình, lấy đâu ra người nhà?
Có điều cũng may cho cái mạng của hắn. Bác sĩ thấy hắn một người thân cũng không có, có chữa bệnh chết thì cũng không có thân nhân tới gây chuyền cho nền liền nói cho hắn một tin.
Kim Đạt Hải nghe vậy liền nhìn tôi
một cái, trong mắt hiện lên tia tán thưởng, nói: “Không hổ là hậu nhân của Diệp lão, đầu óc quả thông minh. Không sai, sau đó tôi cũng biết ông chủ kia bị suy thận giai đoạn cuối, chỉ có thay thận mới có thể sống được, cũng không biết ông ta lấy được từ đầu ta thông tin biết thận của tôi với ông ta tương thích liền gài bẫy tôi như
vậy.”
“Sau đó thì sao? Tôi hỏi.
Nghe tôi hỏi, Kim Đạt Hải nhớ tới chuyên năm đó, đáy mắt hiện lên fia hận ý, nói: “Sau khi có được thận ông chủ kia liền nghênh ngang mà đi, chỉ khâu lại vết thương cho tôi một cách đơn giản, để lại cho tôi ít thuốc hạ sốt, còn lại không để ý gì tới tôi. Cô suy nghĩ mà xem, trình độ kỹ thuật năm đó, hơn nữa lại phẫu thuật trong kho hàng, sau khi phẫu thuật cũng không có y tá chăm sóc, bị nhiễm trùng là chuyện trăm phần trăm. Ông chủ kia lúc ấy cắt thận của tôi có khác gì muốn lấy mạng tôi?”
Đây không phải là do chính ông đồng ý cắt thận sao, nếu ông không lừa bịp người khác thì cũng không đến nỗi bị người ta nắm được chuôi a.
Lôi âm thầm buồn nôn, có điều lời này tôi vạn vạn không dám nói ra, ngoài mặt gật đầu một cái bày tỏ đồng tình, chờ Kim Đạt hải tiếp tục kể chuyện sau đó.
Sau khi thận bị cắt đi, không bao lâu sau vết thương bị nhiễm trùng,
buổi tối mỗi ngày đều đau đớn lăn | lộn trên giường người càng ngày
càng gầy, cũng càng ngày càng tiều tụy. Cái chính là từ khi bị cắt quả thận giữa ban ngày ban mặt thì danh tiếng cờ bạc bịp của hắn cũng tuyền ra ngoài, trong trường học cũng không ai tìm tới hắn chơi bài nữa khiến cảnh ngộ của hắn càng thêm bi đát, ngay cả tiền đi bệnh viện mua thuốc cũng không có.
Cũng trong thời gian đó, lại có một cơ quan nội tạng của Kim Đạt Hải bị hư hỏng, lần này là gan.
Vao. Lúc ấy Kim Đạt Hải suýt chút nữa | thì chết, bác sĩ bảo hắn gọi người nhà tới thông báo chuẩn bị hậu sự. Đáng buồn là cha mẹ ông ta đều dã mất, lại không có anh chị em gì, trước giờ chỉ sống một mình, lấy đâu ra người nhà?
Có điều cũng may cho cái mạng của hắn. Bác sĩ thấy hắn một người thân cũng không có, có chữa bệnh chết thì cũng không có thân nhân tới gây chuyền cho nền liền nói cho hắn một tin.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro