Chương 242.2
Lam Lâm
2024-07-22 20:16:10
“Niết bàn? Niết bàn là gì?” Đầu óc tôi bị lời của Kim Đạt Hải khiến cho
choáng váng, muốn di chuyển khỏi đám nước đen nhưng chân tôi lúc này
giống như mọc ra từ đầy, căn bản không nhúc nhích được.
Đá dưới chân tôi vẫn không ngừng trồi lên, chớp mắt tôi đã cao hơn so với bọn Đường Dũng cỡ một thân người, nổi bật như hạc giữa bầy gà.
Vô hình tôi có cảm giác như mình đang ở trên đài hiến tế, thạch nhũ trong động vẫn không ngừng rót nước xuống giống như vĩnh viễn sẽ không dừng lại, chớp mắt đã nhấn chìm cả Giao tiên và Đường Dũng. Từ khi bọn họ bị ngăn trở đã không phát ra được chút âm thanh nào, cũng không nghe được âm thanh của tôi, trận pháp kia quen thuộc dị thường, giống như khi tôi ở trong mộ Võ Tắc Thiên tại lạc Dương bị Lâm Yến Nhi khống chế bị đoạn thân thể ngay trước mặt Tô Mộc.
Hóa ra từ ban đầu Lâm Yến Nhi đã dùng thuật pháp của Diệp gia, hoặc có lẽ lúc đó ở hiện trường không chỉ có một mình Lâm Yến Nhi, không chừng lúc ấy còn có người của Diệp gia trong bóng tối thi triển thuật pháp này trợ giúp Lâm Yến Nhi đoạt thân thể của tôi!
Tôi bừng tỉnh, nghĩ thông suốt nội tình chuyện Lâm Yến Nhi chiếm đoạt thân thể tôi lúc ấy, đáng tiếc bây giờ gặp chuyện này thì tôi có được chứng cứ Lâm Yến Nhi cấu kết cùng Diệp gia cũng vô nghĩa.
Rất nhanh chóng đài đá dưới chân đã đưa tôi lên tới đỉnh động, cùng trồi lên với tôi còn có Kim Đạt Hải, dưới chân hắn cũng có một cột đá dâng lên, cấu tạo giống như cột đá ở dưới chân tôi. Hiển nhiên hai cây cột đá này dùng để làm nghi thức nào đó, chắc là liên quan tới Niết bàn mà hắn vừa mới nói.
Lúc này hắn đã rất hưng phấn, đầu nổi gân xanh, cặp mắt đỏ au, thậm chí hơi thở cũng rất dồn dập, xoa xoa tay nói: “Niết bàn mà ngươi cũng không biết, thật không ngờ ngươi lại là sinh viên, ta đây sẽ chỉ dạy cho ngươi một chút vậy, Niết bàn chính là sống lại. Ngươi còn không biết sao, Diệp Phong năm đó quậy phá khiến toàn bộ Đại Thanh cũng không được bình an có thể chất giống ngươi vậy, cũng là thực quỷ. Ngài ghi rất cặn kẽ trong nhật ký, viết về lai lịch thực quỷ các ngươi, mỗi người đầu thai từ thực quỷ đều có một cổ âm khí đặc thù, loại âm khí đó cực kỳ khó có được, cũng có lực sinh mệnh cùng mạnh, cho nên thực tủy các ngươi trời sinh đã được chú ý. Khi còn nhỏ nếu không bị quỷ khác cắn nuốt hết thì đến khi trưởng thành lực sinh mệnh sẽ bắt đầu tỉnh lại cắm rễ vào trong cơ thể các ngươi, chỉ cần đời này không xảy ra biến cố lớn gì thì các ngươn cũng có thể sống tới trăm tám mươi tuổi, không chừng còn có thể luyện hóa thành tiên.”
Đá dưới chân tôi vẫn không ngừng trồi lên, chớp mắt tôi đã cao hơn so với bọn Đường Dũng cỡ một thân người, nổi bật như hạc giữa bầy gà.
Vô hình tôi có cảm giác như mình đang ở trên đài hiến tế, thạch nhũ trong động vẫn không ngừng rót nước xuống giống như vĩnh viễn sẽ không dừng lại, chớp mắt đã nhấn chìm cả Giao tiên và Đường Dũng. Từ khi bọn họ bị ngăn trở đã không phát ra được chút âm thanh nào, cũng không nghe được âm thanh của tôi, trận pháp kia quen thuộc dị thường, giống như khi tôi ở trong mộ Võ Tắc Thiên tại lạc Dương bị Lâm Yến Nhi khống chế bị đoạn thân thể ngay trước mặt Tô Mộc.
Hóa ra từ ban đầu Lâm Yến Nhi đã dùng thuật pháp của Diệp gia, hoặc có lẽ lúc đó ở hiện trường không chỉ có một mình Lâm Yến Nhi, không chừng lúc ấy còn có người của Diệp gia trong bóng tối thi triển thuật pháp này trợ giúp Lâm Yến Nhi đoạt thân thể của tôi!
Tôi bừng tỉnh, nghĩ thông suốt nội tình chuyện Lâm Yến Nhi chiếm đoạt thân thể tôi lúc ấy, đáng tiếc bây giờ gặp chuyện này thì tôi có được chứng cứ Lâm Yến Nhi cấu kết cùng Diệp gia cũng vô nghĩa.
Rất nhanh chóng đài đá dưới chân đã đưa tôi lên tới đỉnh động, cùng trồi lên với tôi còn có Kim Đạt Hải, dưới chân hắn cũng có một cột đá dâng lên, cấu tạo giống như cột đá ở dưới chân tôi. Hiển nhiên hai cây cột đá này dùng để làm nghi thức nào đó, chắc là liên quan tới Niết bàn mà hắn vừa mới nói.
Lúc này hắn đã rất hưng phấn, đầu nổi gân xanh, cặp mắt đỏ au, thậm chí hơi thở cũng rất dồn dập, xoa xoa tay nói: “Niết bàn mà ngươi cũng không biết, thật không ngờ ngươi lại là sinh viên, ta đây sẽ chỉ dạy cho ngươi một chút vậy, Niết bàn chính là sống lại. Ngươi còn không biết sao, Diệp Phong năm đó quậy phá khiến toàn bộ Đại Thanh cũng không được bình an có thể chất giống ngươi vậy, cũng là thực quỷ. Ngài ghi rất cặn kẽ trong nhật ký, viết về lai lịch thực quỷ các ngươi, mỗi người đầu thai từ thực quỷ đều có một cổ âm khí đặc thù, loại âm khí đó cực kỳ khó có được, cũng có lực sinh mệnh cùng mạnh, cho nên thực tủy các ngươi trời sinh đã được chú ý. Khi còn nhỏ nếu không bị quỷ khác cắn nuốt hết thì đến khi trưởng thành lực sinh mệnh sẽ bắt đầu tỉnh lại cắm rễ vào trong cơ thể các ngươi, chỉ cần đời này không xảy ra biến cố lớn gì thì các ngươn cũng có thể sống tới trăm tám mươi tuổi, không chừng còn có thể luyện hóa thành tiên.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro