Chương 251.2
Lam Lâm
2024-07-22 20:16:10
“Nói chuyện về hai ta một chút!” Đường Dũng nhíu mi lại, cười hì hì nhìn tôi một cái.
Tôi liền liếc mắt, lần nữa nằm xuống: “Nếu anh không muốn nói chuyện quỷ quậy phá ban đêm kia vậy thì tôi ngủ, không chịu được nữa rồi.”
“Em thật là… vẫn mãi lợi dụng như vậy. Muốn nghe chuyện quỷ đêm kia cũng bởi vì chuyện này liên quan tới Tô Mộc phải không?!” Đường Dũng thở dài, nói chua chát.
Nói xong anh ta cũng không nói nhảm nữa, nghiêm túc kể cho tôi.
Đại khái chuyện xảy ra vào năm năm trước, lúc ấy Đường Dũng mới vừa tròn mười tám, vẫn rất ngựa non háu đá (Thật ra bây giờ anh ta ở trong lòng tôi cũng là ngựa non háu đá, chỉ anh ta không thừa nhận mà thôi). Lúc ấy Đường Dũng mới vừa ra nghề, tự coi mình là Long Phù có bản lãnh nghịch thiên, liền lên internet đăng quảng cáo bán bùa chú, thuận tiện cũng giúp mọi người giải quyết những chuyện khó hiểu. (Cũng chính là diễn đàn lúc trước tôi biết tới anh ta).
Bất ngờ là Đường Dũng vừa đăng quảng cáo thì có một nickname là Đại San trên internet kết bạn với anh ta, nói nguyện ý trả ba ngàn tệ để mời anh ta vào sâu trong núi Thần Nông một lần, giúp bọn họ trừ quỷ trong thôn. Chỉ cần anh ta chịu đi thì ba ngàn kia sẽ chuyển tới tay, nếu anh ta có thể trừ quỷ thành công thì bọn họ sẽ cho thêm năm ngàn công sức làm việc, lúc đó sẽ có tổng là tám ngàn tệ.
Lúc ấy Đường Dũng mừng như điên liền đồng ý, thậm chí còn không hỏi kỹ tình hình ma quỷ lộng hành tron núi như thế nào. Phải biết bình thường anh ta bán bùa chú ở trên mạng chỉ đề giá mấy trăm tệ nhưng đáng tiếc không có ai mua, bởi vì lúc ấy du lịch Thái Lan còn chưa phổ biến như bây giờ, người Trung Quốc cũng không tin tưởng bùa chú Thái Lan, bùa chú ở Trung Quốc căn bản không có thị trường.
Khiến cho Đường Dũng từng có suy nghĩ sư phụ anh ta đã gạt anh ta, dạy anh ta những bản lãnh chỉ vô dụng. Thậm chí anh ta còn sinh ra suy nghĩ liệu có muốn thay quần áo giả vờ làm đạo sĩ hay không?
Dẫu sao đạo sĩ cùng hòa thượng ở Trung Quốc rất được hoan nghênh, đáng tiếc anh ta có gương mặt của con lai, mặc áo đạo sĩ vào nhìn rất lạ, nhìn qua chỉ thấy giống như tên lừa gạt, lúc này mới bỏ suy nghĩ đó đi.
Quay lại nói tiếp chuyện kia, sau khi Đường Dũng hỏi địa chỉ liền ngay ngày hôm sau đi mua vé tàu đến rừng Thần Nông. Sau khi đến Thần Nông thì Đại San đã ở ga tàu đón anh ta, chỉ là thấy Đường Dũng trẻ tuổi như vậy khiến người kia không khỏi có hoài nghi, hỏi Đường Dũng có thật có bản lãnh hay không, nếu không thì đừng theo anh ta về, hiện ma quỷ trong thôn lồng hành rất hung hãn, không cẩn thận không chừng sẽ bỏ mạng ở trong núi.
Tôi liền liếc mắt, lần nữa nằm xuống: “Nếu anh không muốn nói chuyện quỷ quậy phá ban đêm kia vậy thì tôi ngủ, không chịu được nữa rồi.”
“Em thật là… vẫn mãi lợi dụng như vậy. Muốn nghe chuyện quỷ đêm kia cũng bởi vì chuyện này liên quan tới Tô Mộc phải không?!” Đường Dũng thở dài, nói chua chát.
Nói xong anh ta cũng không nói nhảm nữa, nghiêm túc kể cho tôi.
Đại khái chuyện xảy ra vào năm năm trước, lúc ấy Đường Dũng mới vừa tròn mười tám, vẫn rất ngựa non háu đá (Thật ra bây giờ anh ta ở trong lòng tôi cũng là ngựa non háu đá, chỉ anh ta không thừa nhận mà thôi). Lúc ấy Đường Dũng mới vừa ra nghề, tự coi mình là Long Phù có bản lãnh nghịch thiên, liền lên internet đăng quảng cáo bán bùa chú, thuận tiện cũng giúp mọi người giải quyết những chuyện khó hiểu. (Cũng chính là diễn đàn lúc trước tôi biết tới anh ta).
Bất ngờ là Đường Dũng vừa đăng quảng cáo thì có một nickname là Đại San trên internet kết bạn với anh ta, nói nguyện ý trả ba ngàn tệ để mời anh ta vào sâu trong núi Thần Nông một lần, giúp bọn họ trừ quỷ trong thôn. Chỉ cần anh ta chịu đi thì ba ngàn kia sẽ chuyển tới tay, nếu anh ta có thể trừ quỷ thành công thì bọn họ sẽ cho thêm năm ngàn công sức làm việc, lúc đó sẽ có tổng là tám ngàn tệ.
Lúc ấy Đường Dũng mừng như điên liền đồng ý, thậm chí còn không hỏi kỹ tình hình ma quỷ lộng hành tron núi như thế nào. Phải biết bình thường anh ta bán bùa chú ở trên mạng chỉ đề giá mấy trăm tệ nhưng đáng tiếc không có ai mua, bởi vì lúc ấy du lịch Thái Lan còn chưa phổ biến như bây giờ, người Trung Quốc cũng không tin tưởng bùa chú Thái Lan, bùa chú ở Trung Quốc căn bản không có thị trường.
Khiến cho Đường Dũng từng có suy nghĩ sư phụ anh ta đã gạt anh ta, dạy anh ta những bản lãnh chỉ vô dụng. Thậm chí anh ta còn sinh ra suy nghĩ liệu có muốn thay quần áo giả vờ làm đạo sĩ hay không?
Dẫu sao đạo sĩ cùng hòa thượng ở Trung Quốc rất được hoan nghênh, đáng tiếc anh ta có gương mặt của con lai, mặc áo đạo sĩ vào nhìn rất lạ, nhìn qua chỉ thấy giống như tên lừa gạt, lúc này mới bỏ suy nghĩ đó đi.
Quay lại nói tiếp chuyện kia, sau khi Đường Dũng hỏi địa chỉ liền ngay ngày hôm sau đi mua vé tàu đến rừng Thần Nông. Sau khi đến Thần Nông thì Đại San đã ở ga tàu đón anh ta, chỉ là thấy Đường Dũng trẻ tuổi như vậy khiến người kia không khỏi có hoài nghi, hỏi Đường Dũng có thật có bản lãnh hay không, nếu không thì đừng theo anh ta về, hiện ma quỷ trong thôn lồng hành rất hung hãn, không cẩn thận không chừng sẽ bỏ mạng ở trong núi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro