Chương 257.4
Lam Lâm
2024-07-22 20:16:10
Ông già này là người tương tối có uy vọng ở trong thôn, nghe nói có am hiểu một chút về phong thủy, lúc còn trẻ thường xem trạch chọn đất cho mọi
người cho nên chuyện liên quan tới mộ phần không ai rõ ràng hơn ông ấy.
Nếu ngay cả các cụ già cũng đã lên tiếng, người dân trong thôn cũng có chủ trương mở quan tài, muốn xem rốt cuộc bên trong quan tài chôn ai.
Ba tôi cũng rất tò mò liền đồng ý với đề nghị này, chuyện này là hàng xóm bày ra tất nhiên bọn họ cũng phải giơ tay tán thành.
Cảnh sát thấy mọi người cũng không có ý kiến liền vung tay lên, để cho người nhà hàng xóm lần nữa ra tay, mở quan tài ra.
Khi quan tài sắp mở ra, ông già kia còn hướng sang hàng xóm nói một câu, bảo hàng xóm nghĩ cho rõ, mở quan tài không phải chuyện đơn giản, nếu như có người nói láo thì chính là tạo nghiệt, sẽ gặp báo ứng.
Lúc này đã hơn nửa người dân trong thôn tới xem náo nhiệt, trước mặt nhiều người như vậy hàng xóm đã là cưỡi trên lưng cọp không thể xuống được, làm sao ông ta có thể thừa nhận mình nói láo, lại càng không tin câu báo ứng tạo nghiệt của cụ già kia, liền cùng người nhà đem đào quan tài lên cạy nắp ra.
Nói tới đây mẹ tôi lại uống mấy ngụm nước giống như đang kìm nén lại tâm tình vậy.
Tôi càng nôn nóng, mặc dù biết kết quả nhất định tốt cho nhà tôi, nếu không thì sao ấn đường của ba mẹ tôi lại sáng lên, nhưng tôi vẫn rất tò mò muốn biết bên trong quan tài rốt cuộc có cái gì.
Mẹ tôi nói đến đây đã không nhịn được vui vẻ, cười tít mắt không thấy trời đâu, chỉ còn lại hai khe hở hẹp hẹp, nói: “Quan tài mở ra, bên trong lại là một khối vàng lớn…”
Ngoại trừ vàng ra bên trong không có gì cả, hơn nữa đem mở những quan tài khác bên trong đều như vậy, mỗi một quan tài đều chứa một khối vàng lớn bằng nắm đấm. Lần này mọi người vây xem lập tức nổ tung, rối rít lại gần chúc mừng ba tôi.
Dẫu sao hàng xóm kia lúc trước đều thề sống chết trong quan tài là hài cốt tổ tiên bọn họ, bây giờ lại moi ra vàng, bọn họ có mặt dày đi nữa cũng không dám nói vàng của bọn họ, nảo não xách cuốc xẻng về nhà.
Ba mẹ tôi lần đầu tiên thấy nhiều vàng như vậy, sớm hưng phấn đã không còn bình tĩnh nổi, cũng không có tâm tư để ý hàng xom len lén chạy về. Dù sao mọi người cũng là hàng xóm láng giềng, không cần phải đuổi tận giết tuyệt, sau này còn phải gặp nhau thường xuyên.
Chuyện ba tôi đào được vàng từ mộ trong sân nhà nhanh chóng lan truyền, tất cả người dân trong thôn cũng đến chúc mừng, để tỏ lòng ba tôi không thể làm gì khác hơn là ở lại mở tiệc mời khách, đại yến ba ngày, mời toàn bộ người dân trong thôn tới tham gia.
Đây cũng là tập tục quê tôi, kết hôn, sinh con hay thi đậu Đại Học mọi người cũng sẽ làm cỗ chúc mừng.
Nếu ngay cả các cụ già cũng đã lên tiếng, người dân trong thôn cũng có chủ trương mở quan tài, muốn xem rốt cuộc bên trong quan tài chôn ai.
Ba tôi cũng rất tò mò liền đồng ý với đề nghị này, chuyện này là hàng xóm bày ra tất nhiên bọn họ cũng phải giơ tay tán thành.
Cảnh sát thấy mọi người cũng không có ý kiến liền vung tay lên, để cho người nhà hàng xóm lần nữa ra tay, mở quan tài ra.
Khi quan tài sắp mở ra, ông già kia còn hướng sang hàng xóm nói một câu, bảo hàng xóm nghĩ cho rõ, mở quan tài không phải chuyện đơn giản, nếu như có người nói láo thì chính là tạo nghiệt, sẽ gặp báo ứng.
Lúc này đã hơn nửa người dân trong thôn tới xem náo nhiệt, trước mặt nhiều người như vậy hàng xóm đã là cưỡi trên lưng cọp không thể xuống được, làm sao ông ta có thể thừa nhận mình nói láo, lại càng không tin câu báo ứng tạo nghiệt của cụ già kia, liền cùng người nhà đem đào quan tài lên cạy nắp ra.
Nói tới đây mẹ tôi lại uống mấy ngụm nước giống như đang kìm nén lại tâm tình vậy.
Tôi càng nôn nóng, mặc dù biết kết quả nhất định tốt cho nhà tôi, nếu không thì sao ấn đường của ba mẹ tôi lại sáng lên, nhưng tôi vẫn rất tò mò muốn biết bên trong quan tài rốt cuộc có cái gì.
Mẹ tôi nói đến đây đã không nhịn được vui vẻ, cười tít mắt không thấy trời đâu, chỉ còn lại hai khe hở hẹp hẹp, nói: “Quan tài mở ra, bên trong lại là một khối vàng lớn…”
Ngoại trừ vàng ra bên trong không có gì cả, hơn nữa đem mở những quan tài khác bên trong đều như vậy, mỗi một quan tài đều chứa một khối vàng lớn bằng nắm đấm. Lần này mọi người vây xem lập tức nổ tung, rối rít lại gần chúc mừng ba tôi.
Dẫu sao hàng xóm kia lúc trước đều thề sống chết trong quan tài là hài cốt tổ tiên bọn họ, bây giờ lại moi ra vàng, bọn họ có mặt dày đi nữa cũng không dám nói vàng của bọn họ, nảo não xách cuốc xẻng về nhà.
Ba mẹ tôi lần đầu tiên thấy nhiều vàng như vậy, sớm hưng phấn đã không còn bình tĩnh nổi, cũng không có tâm tư để ý hàng xom len lén chạy về. Dù sao mọi người cũng là hàng xóm láng giềng, không cần phải đuổi tận giết tuyệt, sau này còn phải gặp nhau thường xuyên.
Chuyện ba tôi đào được vàng từ mộ trong sân nhà nhanh chóng lan truyền, tất cả người dân trong thôn cũng đến chúc mừng, để tỏ lòng ba tôi không thể làm gì khác hơn là ở lại mở tiệc mời khách, đại yến ba ngày, mời toàn bộ người dân trong thôn tới tham gia.
Đây cũng là tập tục quê tôi, kết hôn, sinh con hay thi đậu Đại Học mọi người cũng sẽ làm cỗ chúc mừng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro