Chương 259.4
Lam Lâm
2024-07-22 20:16:10
Thông tin này tới quá đột ngột, mặc dù lúc trước tôi cũng cảm thấy kỳ quái vì tôi thấy trước và sau khi mang thai cơ thể tôi cũng không có gì khác
lạ, nhưng bây giờ chính miệng Tô Mộc nói tôi không mang thai tôi vẫn rất kinh động, đầu óc trong lúc nhất thời liền không phản ứng kịp, ngây
người hỏi Tô Mộc anh ấy có ý gì?
Đang êm đẹp sao mẹ tôi lại gạt nói tôi mang thai?
“Bởi vì bà muốn hai chúng ta sớm kết hôn một chút, dẫu sao em với anh đã ở cùng một chỗ, mẹ hy vọng em có thể sớm ổn định tốt. Người già cẩn thận có thể hiểu mà." Tô Mộc nói.
Nói xong đột nhiên anh ấy cười với tôi một chút, lần nữa hôn nhẹ lên môi tôi một cái, sau đó kéo tôi đi tới giữa trung tâm thương mại.
Ngay tại lúc này, đám người xung quanh đồng loạt ồ lên thán phục.
Cùng với tiếng ồ thán phục là hơn mười bộ áo cưới màu trắng bay phấp phới như váy của tiên nữ vậy, hạ xuống trước mặt tôi xếp thành một hàng.
“Dương Dương, em có đồng ý đợi anh thêm một tháng không? Chờ đến khi anh thật sự biến thành ‘người’ sẽ kết hôn với em. Anh biết phụ nữ bọn em rất coi trọng áo cưới, anh không muốn em phải thiệt thòi cho nên đã chọn trước áo cưới cho em, em nhìn một chút xem có thích không?” Tô Mộc kéo tay tôi nói.
Lúc này tôi đã hoàn toàn ngây người, nhìn hàng áo cưới treo trước mắt tôi thật giống như mơ, mỗi chiếc đều được làm hết sức tinh xảo.
Toàn bộ trung tâm thương mại đều đã sôi sục, vừa khóc vừa cười rất kích động. Tô Mộc thúi này, cũng không biết học được từ đâu, đột nhiên lại trở nên lãng mạn như vậy.
Hơn nữa vừa rồi anh ấy nói đi Thái Lan là vì muốn sống lại thành người, là vì muốn thật sự được ở chung với tôi một cách trọn vẹn, vậy mà mới vừa rồi còn giả bộ lạnh lùng khiến tôi giận dỗi khó chịu lâu như vậy, đáng ghét!
Tôi liền nhào vào trong ngực Tô Mộc, vừa ngửa đầu hôn anh ấy vừa gật gật đầu dứt khoát, nói cho dù anh ấy làm cái gì tôi cũng ủng hộ vô điều kiện, dù anh ấy muốn đánh nhau với ông trời tôi cũng sẽ tình nguyện đưa dao cho anh ấy!
Theo nụ hôn của chúng tôi, toàn bộ trung tâm thương mại rào rào tiếng vỗ tay như sâm, tất cả mọi người đều tự động nói: “Cưới anh ấy! Cưới anh ấy!”
Tôi vừa hôn tô mộc vừa lau nước mắt cảm động của mình, đem tay đầy nước mắt lau lên người Tô Mộc.
Anh ấy cũng không chê tôi, ôm tôi thật chặt mặc cho tôi làm loạn trên người anh ấy, bầu không khí đầy ngọt ngào và cảm động.
Ngay khi tôi đang không khỏi kích động thì trong đầu tôi đột nhiên xuất hiện âm thanh của Giao tiên, giọng ông ta có chút hổn hển, hét lên với tôi: “Cảm động xong chưa? Cảm động xong thì mau chọn áo cưới đi! Thêm chút nữa thì ông đây sẽ không giữ được nữa!”
Theo tiếng nói của ông ta, hàng áo cưới bên người tôi đồng loại rơi xuống một chút, sau đó lại dừng lại.
Đang êm đẹp sao mẹ tôi lại gạt nói tôi mang thai?
“Bởi vì bà muốn hai chúng ta sớm kết hôn một chút, dẫu sao em với anh đã ở cùng một chỗ, mẹ hy vọng em có thể sớm ổn định tốt. Người già cẩn thận có thể hiểu mà." Tô Mộc nói.
Nói xong đột nhiên anh ấy cười với tôi một chút, lần nữa hôn nhẹ lên môi tôi một cái, sau đó kéo tôi đi tới giữa trung tâm thương mại.
Ngay tại lúc này, đám người xung quanh đồng loạt ồ lên thán phục.
Cùng với tiếng ồ thán phục là hơn mười bộ áo cưới màu trắng bay phấp phới như váy của tiên nữ vậy, hạ xuống trước mặt tôi xếp thành một hàng.
“Dương Dương, em có đồng ý đợi anh thêm một tháng không? Chờ đến khi anh thật sự biến thành ‘người’ sẽ kết hôn với em. Anh biết phụ nữ bọn em rất coi trọng áo cưới, anh không muốn em phải thiệt thòi cho nên đã chọn trước áo cưới cho em, em nhìn một chút xem có thích không?” Tô Mộc kéo tay tôi nói.
Lúc này tôi đã hoàn toàn ngây người, nhìn hàng áo cưới treo trước mắt tôi thật giống như mơ, mỗi chiếc đều được làm hết sức tinh xảo.
Toàn bộ trung tâm thương mại đều đã sôi sục, vừa khóc vừa cười rất kích động. Tô Mộc thúi này, cũng không biết học được từ đâu, đột nhiên lại trở nên lãng mạn như vậy.
Hơn nữa vừa rồi anh ấy nói đi Thái Lan là vì muốn sống lại thành người, là vì muốn thật sự được ở chung với tôi một cách trọn vẹn, vậy mà mới vừa rồi còn giả bộ lạnh lùng khiến tôi giận dỗi khó chịu lâu như vậy, đáng ghét!
Tôi liền nhào vào trong ngực Tô Mộc, vừa ngửa đầu hôn anh ấy vừa gật gật đầu dứt khoát, nói cho dù anh ấy làm cái gì tôi cũng ủng hộ vô điều kiện, dù anh ấy muốn đánh nhau với ông trời tôi cũng sẽ tình nguyện đưa dao cho anh ấy!
Theo nụ hôn của chúng tôi, toàn bộ trung tâm thương mại rào rào tiếng vỗ tay như sâm, tất cả mọi người đều tự động nói: “Cưới anh ấy! Cưới anh ấy!”
Tôi vừa hôn tô mộc vừa lau nước mắt cảm động của mình, đem tay đầy nước mắt lau lên người Tô Mộc.
Anh ấy cũng không chê tôi, ôm tôi thật chặt mặc cho tôi làm loạn trên người anh ấy, bầu không khí đầy ngọt ngào và cảm động.
Ngay khi tôi đang không khỏi kích động thì trong đầu tôi đột nhiên xuất hiện âm thanh của Giao tiên, giọng ông ta có chút hổn hển, hét lên với tôi: “Cảm động xong chưa? Cảm động xong thì mau chọn áo cưới đi! Thêm chút nữa thì ông đây sẽ không giữ được nữa!”
Theo tiếng nói của ông ta, hàng áo cưới bên người tôi đồng loại rơi xuống một chút, sau đó lại dừng lại.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro