Chương 280
Lam Lâm
2024-07-22 20:16:10
“Dương Dương, mắt ngươi cũng không tệ.” Người nói chính là Giao tiên,
lúc này mặt ông ta đầy xúc động ngửa đầu nhìn bộ xương to lớn kia, cái
gì cũng chưa nói mà đã đầy cảm động giống như đi thăm lăng mộ tổ tiên
vậy.
“Long mạch nói trắng ra chính là mộ huyệt của rồng, rồng là thần, tuổi tọ sống cùng đất trời, dường như không tự nhiên chết cho nên long mạch thật sự rất hiếm thấy.”
“Mỗi một long mạch đều do máu thịt của rộng hóa thành, sau khi rồng chết thi thể rơi xuống mặt đất, năng lượng toàn thân chậm rãi từ trong thi thể tiết ra gây ảnh hưởng tới đất tới nước, cho nên cách long mạch càng gần ngươi lại càng có thể cảm nhận được long khí mãnh liệt mênh mông kia. Dương Dương, ngươi thử hít một hơi xem có cảm nhận được long khí không?” Giao tiên nói, vừa nói vẻ mặt ông ta đầy say mê, giang hai cánh tay ra rồi hít thật sâu giống như khắp nơi này tràn ngập mùi hương hưa vậy.
Đáng tiếc tôi hình dung tình cảnh trong lời nói của Giao tiên mà thấy ghê tởm: “Thì ra là như vậy, nói cho cùng long mạch chính là phần mệ của rồng sau khi chết, vậy mà còn nói nguy nga thần bí. Long khí này cũng có gì là hiếm, nói trắng ra nó là khí của xác rồng, vậy mà ông có thể ngửi say mê như vậy…”
“Nha đầu chết tiệt, không được nói bậy! Dám khinh nhờn rồng thần!” Giao tiên liền trừng mắt khiển trách tôi.
Tôi ngược lại không sợ ông ta, hung hăng le lưỡi một cái với Giao tiên.
Xong chuyện tôi liền chú ý trở lại trên người Tô Mộc, mới nhận ra lúc này Tô Mộc cùng Đường Dũng đều có cùng một phản ứng, đều cau mày quan sát bộ xương rồng đang lơ lửng trong không trung, nhìn dáng vẻ rất không vui mừng.
Tôi liền thấy hiếu kỳ, hỏi bọn họ đã xảy ra chuyện gì, bộ xương rồng này có gì không đúng sao?
“Anh đang nghĩ xem nó chết như thế nào.” Hai âm thanh đồng thời nói ra những lời này, hai miệng cùng nói.
Nói xong ngay cả chính bọn họ cũng sửng sốt một chút, thật giống như không nghĩ hai người sẽ ăn ý nhau như vậy, nhìn lẫn nhau một cái.
Tôi nghe bọn họ nói cũng tò mò, nhớ ra điều quan trọng liền hỏi Giao tiên: “Đúng vậy, không phải ông vừa mới nói rồng thật sự sống cùng trời đất sao, sao lại còn chết, nó chết như thế nào?”
“Ta làm sao biết, xương của nó không khắc chữ mà.” Giao tiên tức giận nói. Ánh mắt của ông ta từ khi đi vào liền chưa rời khỏi bộ xương rồng, đứng một bên lưu luyến nhìn chằm chằm bộ xương, nói: “Mười có tám chín phần bị người hại chết. Rồng mặc dù lợi hại nhưng dù sao cũng là thú vật, không thể so với loài người là chúa tể thế giới, cho dù bản lãnh lớn hơn nữa cũng chỉ có con người mới có thể giết nó. Có trách chỉ trách mạng nó không tốt, thấy rồng thai sắp sinh liền giáng thế, không ngờ lại mất mạng.”
Vừa nói Giao tiên vừa thở dài.
Tiếng của ông ta vừa dứt, Đường Dũng cùng Tô Mộc đồng loạt quay đầu nhìn sang ông ta, không đợi tôi mở miệng Đường Dũng đã hỏi trước: “Rồng thai? Ý ông đây là xương của rồng mẹ, trước khi chết còn mang thai?”
“Phải, bụng nó lớn như vậy không phải mang thai thì là cái gì?” Giao tiên hỏi ngược lại.
Nghe Giao tiên nói tôi liền ngẩng đầu nhìn về phía bụng rồng, muốn nhìn một chút xem rồng trong truyền thuyết mang thai có dáng dấp như thế nào.
Thế nhưng bộ xương rồng này thực sự quá lớn, tôi ngoại trừ có thể nhìn mấy khớp xương to lớn trên đỉnh đầu tôi ra thì không thấy được gì cả, càng không nhận ra được đâu là bụng rồng.
“Chẳng trách, đang êm đẹp bọn chúng lại bắt Diệu Diệu mang đến, hóa ra là bởi vì nơi này có thai rồng.” Đường Dũng lạnh giọng nói, anh ta thật giống như hiểu được điều gì.
Lúc này tôi nghe anh ta cùng Giao tiên nói khiến đầu óc mơ mơ màng màng không hiểu gì, thấy anh ta nói như vậy lập tức hỏi ý anh ta là gì? Tại sao Diệu Diệu lại có liên quan tới thai rồng, bọn chúng có liên quan tới nhau sao?
Đường Dũng gật đầu một cái. Sau khi biết mục đích bọn chúng bắt Diệu Diệu đi, mặc dù giọng Đường Dũng vẫn lạnh lùng nhưng tâm tình đã khá hơn nhiều, trong ánh mắt nhìn tôi mang theo tia tốt bụng giải thích cho kẻ không biết gì, nói trước kia anh ta từng nghe sư phụ nhắc tới. Rồng đang mang thai chết đi sẽ khiến bào thai trong bụng rồng rơi vào trạng thái ngủ mê, chỉ có dùng tiểu quỷ từ âm thai ngũ hành toàn âm mới có thể kích hoạt ý thức của rộng. Vốn anh ta vẫn chưa nghĩ ra có người nào lại muốn bắt Diệu Diệu, bây giờ xem ra đối phương là muốn dùng Diệu Diệu để đưa tới ấp trứng rồng.Tôi liền có chút khiếp sợ, không nghĩ bọn Lý Chùy lại muốn ấp trứng rồng. Long mạch này muốn tạo thành ít nhất cũng phải trải qua hơn ngàn năm, nói cách khác bào thai trong bụng rồng mẹ cũng đã chết hơn ngàn năm, vậy mà bọn chúng lại muốn ấp nó.
Càng khiến tôi bất ngờ, Diệu Diệu lại là tiểu quỷ từ âm thai ngũ hành toàn âm, tiểu quỷ âm thai ngũ hành toàn âm theo như ý nghĩa chính là đứa bé sinh vào năm âm, tháng âm, ngày âm, giờ âm, cuối cùng chết tại âm địa. Trùng đúng năm âm này quả thật xác suất còn nhỏ hơn trúng vietlott* vậy mà lại rơi trúng Diệu Diệu, hơn nữa Đường Dũng lại giấu lâu như vậy. (*bản gốc là so với tỉ lệ chơi bài đúng trường hợp ‘bốn vua hai băng’ nào đó, mình không rành nên chuyển thành vietlott)
“Ấp trứng rồng kia thì Diệu Diệu có gặp nguy hiểm không?” Tôi hỏi Đường Dũng, nhìn bộ dáng ung dung của anh ta thì giống như tình hình bây giờ còn chưa quá tệ.
Kết quả Đường Dũng trả lời lại khiến tôi mở rộng tầm mắt: “Dĩ nhiên, chỉ cần rồng con vừa chào đời thì miếng ăn đầu tiên chính là nuốt trọn Diệu Diệu, nó chính là phần ăn đầu tiên cho rồng con đi tới thế giới này.”
“A? Vậy bây giờ anh còn bình tĩnh như vậy, không lo lắng cho Diệu Diệu sao?” Tôi vội kêu lên.
Đường Dũng khẽ cười nhạt nói: “Biết mục đích của bọn chúng thì dễ tính, nếu bọn chúng bắt Diệu Diệu đi để ấp trứng rồi chứng tỏ Diệu Diệu còn có tác dụng với bọn chúng, bây giờ thai rồng vẫn bị treo ở nơi đó, nếu còn chưa bị ấp thì Diệu Diệu còn an toàn, chỉ cần chúng ta tìm được chỗ ẩn thân của bọn chúng là được.”
Vừa nói Đường Dũng đã đưa mắt nhìn Tô Mộc và Giao tiên, nói: “Nơi này có trận pháp kết giới nhất định là do bọn chúng bố trí, hai người đành phải tốn sức đem phá trận pháp đi, có người khác ở bên cạnh thì hai người hấp thu long mạch cũng không thoải mái.”“Ông đây không chê bên cạnh có người tới thăm, bây giờ ông đây phải hấp thu long mạch, không có thời gian quản chuyện các ngươi, các ngươi cứ làm gì tùy ý.” Giao tiên khoát tay cười nói, nói xong ông ta sợ tôi mở miệng cầu giúp đỡ nên đã lắc thên thể một cái biến trở lại thành hình rắn bò trên đất, đầu rắn ngẩng cao nhắm ngay về hướng bộ xương rồng màu vàng lơ lửng trong không trung há thật to miệng.
Ông ta vừa há miệng thì bốn phía xung quanh chúng tôi đột nhiên nổi lên một trận gió nho nhỏ ấm áp tới, thật giống như khí tức bốn phía cũng bị điều động, điên cuồng đi vào trong miệng Giao tiên.
Bây giờ ông ta đã có bộ dáng như nhà sư nhập định, ngay cả sự liên kết giữa chúng tôi cũng biến mất không thấy, giống như chúng tôi đã mất đi liên lạc vậy. Điều duy nhất tôi còn có thể cảm giác được chính là yêu khí trong cơ thể ông ta đang kịch liệt co dãn, bảy viên yêu hạch giống như bị động đất, không ngừng run rẩy va chạm.
Thấy vậy tôi cũng không dám quấy rầy ông ta nữa, chỉ có thể đưa mắt nhìn Tô Mộc, hỏi anh ấy có thể cởi trận pháp này ra không.
Vốn đang cho rằng nhờ Tô Mộc giúp Đường Dũng sẽ phải tốn chút sức thuyết phục, không ngờ Tô Mộc đồng ý ngay, nhắm đôi mắt lại, trong miệng lẩm bẩm nói.
Theo thần chú của Tô Mộc, không gian trước mắt chúng tôi lần nữa xuất hiện vặn vẹo, giống như gương bị vỡ vụn vậy. Chờ không gian lần nữa khôi phục thì trước mặt chúng tôi đã có một đám người, bọn họ ngồi cách chúng tôi không tới năm mét, những người này ngồi ở đỉnh ngôi sao sáu cánh, mà quan trọng hơn ngồi ở giữa ngôi sao ấy chính là Diệu Diệu.
“Long mạch nói trắng ra chính là mộ huyệt của rồng, rồng là thần, tuổi tọ sống cùng đất trời, dường như không tự nhiên chết cho nên long mạch thật sự rất hiếm thấy.”
“Mỗi một long mạch đều do máu thịt của rộng hóa thành, sau khi rồng chết thi thể rơi xuống mặt đất, năng lượng toàn thân chậm rãi từ trong thi thể tiết ra gây ảnh hưởng tới đất tới nước, cho nên cách long mạch càng gần ngươi lại càng có thể cảm nhận được long khí mãnh liệt mênh mông kia. Dương Dương, ngươi thử hít một hơi xem có cảm nhận được long khí không?” Giao tiên nói, vừa nói vẻ mặt ông ta đầy say mê, giang hai cánh tay ra rồi hít thật sâu giống như khắp nơi này tràn ngập mùi hương hưa vậy.
Đáng tiếc tôi hình dung tình cảnh trong lời nói của Giao tiên mà thấy ghê tởm: “Thì ra là như vậy, nói cho cùng long mạch chính là phần mệ của rồng sau khi chết, vậy mà còn nói nguy nga thần bí. Long khí này cũng có gì là hiếm, nói trắng ra nó là khí của xác rồng, vậy mà ông có thể ngửi say mê như vậy…”
“Nha đầu chết tiệt, không được nói bậy! Dám khinh nhờn rồng thần!” Giao tiên liền trừng mắt khiển trách tôi.
Tôi ngược lại không sợ ông ta, hung hăng le lưỡi một cái với Giao tiên.
Xong chuyện tôi liền chú ý trở lại trên người Tô Mộc, mới nhận ra lúc này Tô Mộc cùng Đường Dũng đều có cùng một phản ứng, đều cau mày quan sát bộ xương rồng đang lơ lửng trong không trung, nhìn dáng vẻ rất không vui mừng.
Tôi liền thấy hiếu kỳ, hỏi bọn họ đã xảy ra chuyện gì, bộ xương rồng này có gì không đúng sao?
“Anh đang nghĩ xem nó chết như thế nào.” Hai âm thanh đồng thời nói ra những lời này, hai miệng cùng nói.
Nói xong ngay cả chính bọn họ cũng sửng sốt một chút, thật giống như không nghĩ hai người sẽ ăn ý nhau như vậy, nhìn lẫn nhau một cái.
Tôi nghe bọn họ nói cũng tò mò, nhớ ra điều quan trọng liền hỏi Giao tiên: “Đúng vậy, không phải ông vừa mới nói rồng thật sự sống cùng trời đất sao, sao lại còn chết, nó chết như thế nào?”
“Ta làm sao biết, xương của nó không khắc chữ mà.” Giao tiên tức giận nói. Ánh mắt của ông ta từ khi đi vào liền chưa rời khỏi bộ xương rồng, đứng một bên lưu luyến nhìn chằm chằm bộ xương, nói: “Mười có tám chín phần bị người hại chết. Rồng mặc dù lợi hại nhưng dù sao cũng là thú vật, không thể so với loài người là chúa tể thế giới, cho dù bản lãnh lớn hơn nữa cũng chỉ có con người mới có thể giết nó. Có trách chỉ trách mạng nó không tốt, thấy rồng thai sắp sinh liền giáng thế, không ngờ lại mất mạng.”
Vừa nói Giao tiên vừa thở dài.
Tiếng của ông ta vừa dứt, Đường Dũng cùng Tô Mộc đồng loạt quay đầu nhìn sang ông ta, không đợi tôi mở miệng Đường Dũng đã hỏi trước: “Rồng thai? Ý ông đây là xương của rồng mẹ, trước khi chết còn mang thai?”
“Phải, bụng nó lớn như vậy không phải mang thai thì là cái gì?” Giao tiên hỏi ngược lại.
Nghe Giao tiên nói tôi liền ngẩng đầu nhìn về phía bụng rồng, muốn nhìn một chút xem rồng trong truyền thuyết mang thai có dáng dấp như thế nào.
Thế nhưng bộ xương rồng này thực sự quá lớn, tôi ngoại trừ có thể nhìn mấy khớp xương to lớn trên đỉnh đầu tôi ra thì không thấy được gì cả, càng không nhận ra được đâu là bụng rồng.
“Chẳng trách, đang êm đẹp bọn chúng lại bắt Diệu Diệu mang đến, hóa ra là bởi vì nơi này có thai rồng.” Đường Dũng lạnh giọng nói, anh ta thật giống như hiểu được điều gì.
Lúc này tôi nghe anh ta cùng Giao tiên nói khiến đầu óc mơ mơ màng màng không hiểu gì, thấy anh ta nói như vậy lập tức hỏi ý anh ta là gì? Tại sao Diệu Diệu lại có liên quan tới thai rồng, bọn chúng có liên quan tới nhau sao?
Đường Dũng gật đầu một cái. Sau khi biết mục đích bọn chúng bắt Diệu Diệu đi, mặc dù giọng Đường Dũng vẫn lạnh lùng nhưng tâm tình đã khá hơn nhiều, trong ánh mắt nhìn tôi mang theo tia tốt bụng giải thích cho kẻ không biết gì, nói trước kia anh ta từng nghe sư phụ nhắc tới. Rồng đang mang thai chết đi sẽ khiến bào thai trong bụng rồng rơi vào trạng thái ngủ mê, chỉ có dùng tiểu quỷ từ âm thai ngũ hành toàn âm mới có thể kích hoạt ý thức của rộng. Vốn anh ta vẫn chưa nghĩ ra có người nào lại muốn bắt Diệu Diệu, bây giờ xem ra đối phương là muốn dùng Diệu Diệu để đưa tới ấp trứng rồng.Tôi liền có chút khiếp sợ, không nghĩ bọn Lý Chùy lại muốn ấp trứng rồng. Long mạch này muốn tạo thành ít nhất cũng phải trải qua hơn ngàn năm, nói cách khác bào thai trong bụng rồng mẹ cũng đã chết hơn ngàn năm, vậy mà bọn chúng lại muốn ấp nó.
Càng khiến tôi bất ngờ, Diệu Diệu lại là tiểu quỷ từ âm thai ngũ hành toàn âm, tiểu quỷ âm thai ngũ hành toàn âm theo như ý nghĩa chính là đứa bé sinh vào năm âm, tháng âm, ngày âm, giờ âm, cuối cùng chết tại âm địa. Trùng đúng năm âm này quả thật xác suất còn nhỏ hơn trúng vietlott* vậy mà lại rơi trúng Diệu Diệu, hơn nữa Đường Dũng lại giấu lâu như vậy. (*bản gốc là so với tỉ lệ chơi bài đúng trường hợp ‘bốn vua hai băng’ nào đó, mình không rành nên chuyển thành vietlott)
“Ấp trứng rồng kia thì Diệu Diệu có gặp nguy hiểm không?” Tôi hỏi Đường Dũng, nhìn bộ dáng ung dung của anh ta thì giống như tình hình bây giờ còn chưa quá tệ.
Kết quả Đường Dũng trả lời lại khiến tôi mở rộng tầm mắt: “Dĩ nhiên, chỉ cần rồng con vừa chào đời thì miếng ăn đầu tiên chính là nuốt trọn Diệu Diệu, nó chính là phần ăn đầu tiên cho rồng con đi tới thế giới này.”
“A? Vậy bây giờ anh còn bình tĩnh như vậy, không lo lắng cho Diệu Diệu sao?” Tôi vội kêu lên.
Đường Dũng khẽ cười nhạt nói: “Biết mục đích của bọn chúng thì dễ tính, nếu bọn chúng bắt Diệu Diệu đi để ấp trứng rồi chứng tỏ Diệu Diệu còn có tác dụng với bọn chúng, bây giờ thai rồng vẫn bị treo ở nơi đó, nếu còn chưa bị ấp thì Diệu Diệu còn an toàn, chỉ cần chúng ta tìm được chỗ ẩn thân của bọn chúng là được.”
Vừa nói Đường Dũng đã đưa mắt nhìn Tô Mộc và Giao tiên, nói: “Nơi này có trận pháp kết giới nhất định là do bọn chúng bố trí, hai người đành phải tốn sức đem phá trận pháp đi, có người khác ở bên cạnh thì hai người hấp thu long mạch cũng không thoải mái.”“Ông đây không chê bên cạnh có người tới thăm, bây giờ ông đây phải hấp thu long mạch, không có thời gian quản chuyện các ngươi, các ngươi cứ làm gì tùy ý.” Giao tiên khoát tay cười nói, nói xong ông ta sợ tôi mở miệng cầu giúp đỡ nên đã lắc thên thể một cái biến trở lại thành hình rắn bò trên đất, đầu rắn ngẩng cao nhắm ngay về hướng bộ xương rồng màu vàng lơ lửng trong không trung há thật to miệng.
Ông ta vừa há miệng thì bốn phía xung quanh chúng tôi đột nhiên nổi lên một trận gió nho nhỏ ấm áp tới, thật giống như khí tức bốn phía cũng bị điều động, điên cuồng đi vào trong miệng Giao tiên.
Bây giờ ông ta đã có bộ dáng như nhà sư nhập định, ngay cả sự liên kết giữa chúng tôi cũng biến mất không thấy, giống như chúng tôi đã mất đi liên lạc vậy. Điều duy nhất tôi còn có thể cảm giác được chính là yêu khí trong cơ thể ông ta đang kịch liệt co dãn, bảy viên yêu hạch giống như bị động đất, không ngừng run rẩy va chạm.
Thấy vậy tôi cũng không dám quấy rầy ông ta nữa, chỉ có thể đưa mắt nhìn Tô Mộc, hỏi anh ấy có thể cởi trận pháp này ra không.
Vốn đang cho rằng nhờ Tô Mộc giúp Đường Dũng sẽ phải tốn chút sức thuyết phục, không ngờ Tô Mộc đồng ý ngay, nhắm đôi mắt lại, trong miệng lẩm bẩm nói.
Theo thần chú của Tô Mộc, không gian trước mắt chúng tôi lần nữa xuất hiện vặn vẹo, giống như gương bị vỡ vụn vậy. Chờ không gian lần nữa khôi phục thì trước mặt chúng tôi đã có một đám người, bọn họ ngồi cách chúng tôi không tới năm mét, những người này ngồi ở đỉnh ngôi sao sáu cánh, mà quan trọng hơn ngồi ở giữa ngôi sao ấy chính là Diệu Diệu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro