Chương 307
Lam Lâm
2024-07-22 20:16:10
Sau khi ăn sáng xong chúng tôi chạy thẳng tới mộ phần hồ tiên, trên đường
đi hồ ly nói tối qua nó đã xác nhận lại mấy lần với vợ, chắc chắn vấn đề xảy ra ở một cây chủy thủ (dao găm nhỏ), chủy thủ kia hiển nhiên thần
binh lợi khí, mang theo lệ khí nồng nặc.
Lệ khí này giống với tình huống trước kia tôi đã gặp, không có hại gì với quỷ, yêu hay người nhưng gặp phải vật mang theo hai khí tức lại chính là trí mạng.
Những thi thể trong mộ hồ tiên mặc dù đã chết nhưng bọn họ bản thể là yêu, sau đó lại sinh ra tiên khí, thân thể đã có hai loại yêu khí và tiên khí, bây giờ đột nhiên có một cổ lệ khí mãnh liệt đi vào da lông bọn họ, đó không thể nghi ngờ là đang ép bọn họ hồn phi phách tán.
Hơn nữa những hồ tiên này năm đó gặp thảm họa ập xuống đầu, còn bị người rút gân lột da, oán khí hồn phách rất nặng, sau đó lại bị người dùng trận pháp nhột hơn một trăm năm, bây giờ bỗng nhiên có người mở cửa cho bọn họ đột phá ra ngoài, dưới sự thục giục của lệ khí kia thì phát sinh tiên nghịch dường như đã là chuyện ván đã đóng thuyền.
Cũng may vừa mới bắt đầu xảy ra tiên nghịch thì gặp phải Giao tiên đi ngang quá đem hút lấy yêu khí, nếu không oán khí ngất trời của trên trăm con hồ tiên ít nhất có thể hủy diệt một tòa thành!
“Một tòa thành?” Nghe hồ ly đỏ nói đến đây tôi cả kinh kêu thành tiếng.
“Hủy diệt một tòa thành là khái niệm gì?” Tôi không dám tin, nhìn hồ ly đỏ hỏi.
Dẫu sao chuyện này quá huyền hảo, bình thường loại tình tiết này chỉ có trong ti vi mới có thể thấy được.
Hơn nữa từ khi tôi tiếp xúc với huyền học tới nay thật sự chưa thấy lực lượng có thể hủy diệt một tòa thành.
Thành khó có thể tưởng tượng.
Hồ ly đỏ nghe tôi hỏi nó liền nghiêng đầu nhìn Giao tiên một cái, do dự có nên nói cho tôi biết hay không.
Mặt Giao tiên rất nghiêm túc, sau khi ông ta suy nghĩ một chút mới quyết định nói cho tôi, mở miệng nói: “Thật ra một tòa thành đã là nói giảm đi, phàm là có thể tu luyện thành tiên thì khi còn sống nhất định đã tích lại năng lượng rất lớn, hơn trăm con hồ tiên tập trung một chỗ mà vẫn bị giết đã là chuyện khiến người khác nghe mà kinh hoảng. Bây giờ oán khí chồng chất hơn trăm năm bị trấn áp, càng ngày sẽ càng nặng, cũng không biết năm đó cao nhân phong ấn nơi này cụ thể là ai, đầu óc nghĩ như thế nào, nếu như năm đó liền nghĩ cách giúp đám hồ yêu này hóa giải oán khí độ hóa cho bọn họ thì bây giờ chắc sẽ không đưa tới đại họa như thế.”
Nói đến phần sau Giao tiên còn có chút thở dài than phiền.
Tôi liền nói: “Thật may, ít nhất bây giờ không sao nữa. Yêu khí không phải đều đã bị ông hấp thu lấy sao, bọn họ hẳn bây giờ đã không còn lực sát thương gì nữa?”
Giao tiên nghe tôi nói liền nhìn tôi một cái, không gật đầu cũng không lắc đầu, chẳng qua sắc mặt ông ta rất âm trầm, trong ánh mắt còn lộ ra một tia lo lắng mơ hồ, thật giống như còn có điều gì đó chưa nói cho tôi.
Bộ dáng của ông ta không khỏi khiến lòng tôi cũng có chút lo lắng theo. Dẫu sao bây giờ ông ta cũng đã tu luyện thành Giao long, cho dù còn thật sự hóa rồng vẫn còn cách một bước nhưng cấp bậc cũng đã vượt xa khỏi địa vị của tiên, không nên chột dạ như vậy mới đúng.
Chẳng lẽ đám hồ tiên này bị hút hết yêu lực vẫn còn có thể gây ra sóng gió sao?
Lệ khí này giống với tình huống trước kia tôi đã gặp, không có hại gì với quỷ, yêu hay người nhưng gặp phải vật mang theo hai khí tức lại chính là trí mạng.
Những thi thể trong mộ hồ tiên mặc dù đã chết nhưng bọn họ bản thể là yêu, sau đó lại sinh ra tiên khí, thân thể đã có hai loại yêu khí và tiên khí, bây giờ đột nhiên có một cổ lệ khí mãnh liệt đi vào da lông bọn họ, đó không thể nghi ngờ là đang ép bọn họ hồn phi phách tán.
Hơn nữa những hồ tiên này năm đó gặp thảm họa ập xuống đầu, còn bị người rút gân lột da, oán khí hồn phách rất nặng, sau đó lại bị người dùng trận pháp nhột hơn một trăm năm, bây giờ bỗng nhiên có người mở cửa cho bọn họ đột phá ra ngoài, dưới sự thục giục của lệ khí kia thì phát sinh tiên nghịch dường như đã là chuyện ván đã đóng thuyền.
Cũng may vừa mới bắt đầu xảy ra tiên nghịch thì gặp phải Giao tiên đi ngang quá đem hút lấy yêu khí, nếu không oán khí ngất trời của trên trăm con hồ tiên ít nhất có thể hủy diệt một tòa thành!
“Một tòa thành?” Nghe hồ ly đỏ nói đến đây tôi cả kinh kêu thành tiếng.
“Hủy diệt một tòa thành là khái niệm gì?” Tôi không dám tin, nhìn hồ ly đỏ hỏi.
Dẫu sao chuyện này quá huyền hảo, bình thường loại tình tiết này chỉ có trong ti vi mới có thể thấy được.
Hơn nữa từ khi tôi tiếp xúc với huyền học tới nay thật sự chưa thấy lực lượng có thể hủy diệt một tòa thành.
Thành khó có thể tưởng tượng.
Hồ ly đỏ nghe tôi hỏi nó liền nghiêng đầu nhìn Giao tiên một cái, do dự có nên nói cho tôi biết hay không.
Mặt Giao tiên rất nghiêm túc, sau khi ông ta suy nghĩ một chút mới quyết định nói cho tôi, mở miệng nói: “Thật ra một tòa thành đã là nói giảm đi, phàm là có thể tu luyện thành tiên thì khi còn sống nhất định đã tích lại năng lượng rất lớn, hơn trăm con hồ tiên tập trung một chỗ mà vẫn bị giết đã là chuyện khiến người khác nghe mà kinh hoảng. Bây giờ oán khí chồng chất hơn trăm năm bị trấn áp, càng ngày sẽ càng nặng, cũng không biết năm đó cao nhân phong ấn nơi này cụ thể là ai, đầu óc nghĩ như thế nào, nếu như năm đó liền nghĩ cách giúp đám hồ yêu này hóa giải oán khí độ hóa cho bọn họ thì bây giờ chắc sẽ không đưa tới đại họa như thế.”
Nói đến phần sau Giao tiên còn có chút thở dài than phiền.
Tôi liền nói: “Thật may, ít nhất bây giờ không sao nữa. Yêu khí không phải đều đã bị ông hấp thu lấy sao, bọn họ hẳn bây giờ đã không còn lực sát thương gì nữa?”
Giao tiên nghe tôi nói liền nhìn tôi một cái, không gật đầu cũng không lắc đầu, chẳng qua sắc mặt ông ta rất âm trầm, trong ánh mắt còn lộ ra một tia lo lắng mơ hồ, thật giống như còn có điều gì đó chưa nói cho tôi.
Bộ dáng của ông ta không khỏi khiến lòng tôi cũng có chút lo lắng theo. Dẫu sao bây giờ ông ta cũng đã tu luyện thành Giao long, cho dù còn thật sự hóa rồng vẫn còn cách một bước nhưng cấp bậc cũng đã vượt xa khỏi địa vị của tiên, không nên chột dạ như vậy mới đúng.
Chẳng lẽ đám hồ tiên này bị hút hết yêu lực vẫn còn có thể gây ra sóng gió sao?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro