Chương 313.2
Lam Lâm
2024-07-22 20:16:10
Tôi cũng lười phản ứng lại, trực tiếp ngồi xuống ghế xếp, biết được
những hồ yêu này đều bị khống chế tôi cũng yên lòng hơn. Xem ra tình
hình bây giờ không sai với lời của Đường Dũng, Lâm Yến Nhi kiêng kỵ yêu
khí ở dưới này nên không dám xuống, hồ ly phía dưới đã bị Giao tiên giải quyết, chúng tôi bây giờ hẳn vẫn an toàn, chỉ cần chờ tới lúc Lâm Yến
Nhi rời đi là chúng tôi liền có thể nghênh ngang trở về.
Chẳng qua còn Tô Mộc…
Vừa rồi anh ấy vì cứu tôi dường như đã tiến vào mộ phần hồ yêu, Lâm Yến Nhi sợ yêu khí nơi này, Tô Mộc sẽ không sợ sao?
Nghĩ đến Tô Mộc khiến đầu tôi bắt đầu thấy loạn, không biết rốt cuộc anh ấy đang giở trò quỷ gì. Lúc trước tôi còn đau lòng muốn chết vì nghi ngờ anh ấy vẫn luôn lợi dụng tôi, vậy mà vừa rồi anh ấy lại xả thân cứu tôi, hơn nữa còn nói tôi tuyệt đối sẽ không chết, khiến tôi cảm giác được rõ ràng anh ấy có nỗi khổ.
Nhưng anh ấy cũng vừa nói giữa tôi và anh ấy không thể ở bên nhau cũng là thật lòng, tôi cảm giác được sự thống khổ và tuyệt vọng trong lời của anh ấy, nhất định không phải là đang đùa với tôi. Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
Tại sao anh ấy luôn lật mặt nhanh hơn lật bánh tráng, lúc thì cầu hôn với tôi rồi lúc lại hạ quyết tâm muốn rời xa tôi…
Nghĩ đến đây tôi lại thấy đau lòng.
Tôi dứt khoát không nghĩ đến Tô Mộc nữa, dù sao hiện tại anh ấy cũng rất tốt, chỉ cần hai chúng tôi còn tốt thì tôi vẫn còn cơ hội tìm anh ấy hỏi cho rõ, bây giờ một người ở trên một người ở dưới có nôn nóng cũng vô ích.
Ngồi một hồi lâu tôi liền thấy đói, bụng phát ra từng tiếng kêu ọc ạch.
Không gian trong mộ phần hồ tiên vẫn rất trống trải, hơn nữa tôi cùng Đường Dũng bây giờ cũng không nói gì khiến tiếng kêu từ bụng của tôi cực kì rõ ràng, hơn nữa bốn phía xung quanh trống trải khiến âm thanh đập vào tường vọng lại rất phối hợp.
Ọc… ọc…
Đường Dũng bật cười, nói không nhận ra bụng tôi cũng thật lớn, trước mắt là hơn trăm bộ da dính máu thịt của hồ yêu mà vẫn còn tâm tư đói bụng, chờ chuyện hôm nay qua đi anh ta nhất định sẽ đưa tôi tới một nhà hàng mới mở ăn thoải mái, nghe nói nơi đó trang trí bằng chủ đề cương thi rất kích thích, đồ dùng để biểu diễn cương thi giống như thật, hơn nữa thực đơn cũng phân làm hai loại đen trắng, một loại là thực đơn bình thường còn một loại là thực đơn dành cho cương thi, rất thú vị.
Chẳng qua còn Tô Mộc…
Vừa rồi anh ấy vì cứu tôi dường như đã tiến vào mộ phần hồ yêu, Lâm Yến Nhi sợ yêu khí nơi này, Tô Mộc sẽ không sợ sao?
Nghĩ đến Tô Mộc khiến đầu tôi bắt đầu thấy loạn, không biết rốt cuộc anh ấy đang giở trò quỷ gì. Lúc trước tôi còn đau lòng muốn chết vì nghi ngờ anh ấy vẫn luôn lợi dụng tôi, vậy mà vừa rồi anh ấy lại xả thân cứu tôi, hơn nữa còn nói tôi tuyệt đối sẽ không chết, khiến tôi cảm giác được rõ ràng anh ấy có nỗi khổ.
Nhưng anh ấy cũng vừa nói giữa tôi và anh ấy không thể ở bên nhau cũng là thật lòng, tôi cảm giác được sự thống khổ và tuyệt vọng trong lời của anh ấy, nhất định không phải là đang đùa với tôi. Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
Tại sao anh ấy luôn lật mặt nhanh hơn lật bánh tráng, lúc thì cầu hôn với tôi rồi lúc lại hạ quyết tâm muốn rời xa tôi…
Nghĩ đến đây tôi lại thấy đau lòng.
Tôi dứt khoát không nghĩ đến Tô Mộc nữa, dù sao hiện tại anh ấy cũng rất tốt, chỉ cần hai chúng tôi còn tốt thì tôi vẫn còn cơ hội tìm anh ấy hỏi cho rõ, bây giờ một người ở trên một người ở dưới có nôn nóng cũng vô ích.
Ngồi một hồi lâu tôi liền thấy đói, bụng phát ra từng tiếng kêu ọc ạch.
Không gian trong mộ phần hồ tiên vẫn rất trống trải, hơn nữa tôi cùng Đường Dũng bây giờ cũng không nói gì khiến tiếng kêu từ bụng của tôi cực kì rõ ràng, hơn nữa bốn phía xung quanh trống trải khiến âm thanh đập vào tường vọng lại rất phối hợp.
Ọc… ọc…
Đường Dũng bật cười, nói không nhận ra bụng tôi cũng thật lớn, trước mắt là hơn trăm bộ da dính máu thịt của hồ yêu mà vẫn còn tâm tư đói bụng, chờ chuyện hôm nay qua đi anh ta nhất định sẽ đưa tôi tới một nhà hàng mới mở ăn thoải mái, nghe nói nơi đó trang trí bằng chủ đề cương thi rất kích thích, đồ dùng để biểu diễn cương thi giống như thật, hơn nữa thực đơn cũng phân làm hai loại đen trắng, một loại là thực đơn bình thường còn một loại là thực đơn dành cho cương thi, rất thú vị.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro