Chương 354.2
Lam Lâm
2024-07-22 20:16:10
Lúc này tới mới chú ý, ánh sáng xanh vừa chợt hiện trong mắt tôi liền khiến tất cả dã quỷ mặt đầy hoảng sợ nhìn tôi. Thậm chí có quỷ run rẩy, ngay
cả thân thể cũng biến hình, trong đó thảm nhất chính là quỷ không đầu
vừa rồi còn không sợ tôi.
Tôi không nhịn được cười một tiếng, từ giữa không trung hạ xuống, sau đó xoay một vòng trước mặt Tô Mộc, khoe khoang nói: “Như thế nào, em bây giờ là thần sao?”
“Phải, em luôn là nữ thần của anh.” Tô Mộc cười nói.
Cũng không biết anh ấy thấy tôi nên kích động hay vì điều gì mà sắc mặt anh ấy trở nên trắng bệch.
Lúc này tôi mới nhớ tới, Tô Mộc bây giờ không thể so với trước kia, ánh sáng xanh vừa rồi tản ra từ người tôi có thể chấn nhiếp quỷ không đầu thì Tô Mộc nhất định cũng không thật dễ chịu.
Tôi liền thu lại tâm tư, đem tất cả yêu khí cũng nhột vào thân thể giấu kỹ, kìm sự hưng phấn nói: “Tốt rồi, bây giờ em đã thuần hóa được yêu khí, anh có thể an tâm đi ngủ được chưa? Mau nghỉ ngơi một lúc đi, sắc mặt anh giờ có chút nhợt nhạt, nếu không thoải mái thì cứ nói với em.”
“Anh còn không nghĩ em không chịu nổi như vậy.” Tô Mộc bĩu môi, trên mặt lần nữa lộ ra vẻ ngạo kiều.
Tôi liền liên tục phụ họa, vui vẻ nói đó là Tô Mộc của tôi chứ không phải là chồng ai khác, cho dù bây giờ âm khí có ít đi một chút cũng chỉ là tạm thời, chờ ngày nào đó sẽ mau trong trở về lệ quỷ.
Tô Mộc dựa vào tôi trên chiếc giường đơn sơ, cười nhìn tôi nói bậy bạ. Anh ấy mệt mỏi thật sự, bất tri bất giác liền tiến vào mộng đẹp.
Tô Mộc ngủ trông hoàn mỹ giống như một pho tượng, tôi ngây người nhìn, hai mắt chăm chú ngắm gương mặt của anh ấy. Đôi mắt thâm thúy lại hẹp dài, lông mi mặc dù không dài như cây quạt nhưng là vai u thịt bắp rất khỏe mạnh.
Lỗ mũi anh ấy rất cao, góc cạnh rõ ràng, da đẹp không thấy được lỗ chân lông, cho dù tôi lúc này đã đẹp hơn mà vẫn không nhịn được sinh lòng ghen tị.
Đây chính là hình dáng mà thần nên có đi!
Nghĩ đến Tô Mộc cùng Quỳ ca ca có dáng dấp giống nhau như đúc, hơn nữa anh ấy nói anh ấy có thể coi là Quỳ ca ca khiến tôi không nhịn được vui vẻ. Nếu như Tô Mộc cũng là thần vậy thì hai chúng tôi có thể đời đời kiếp kiếp bên nhau.
Đây quả thực còn tốt đẹp hơn so với làm bạn đến già, sau này tôi có thể luôn cùng Tô Mộc ở chung một chỗ, hơn nữa hai chúng tôi cũng bất tử bất diệt khiến tôi luôn hứng khởi bồng bềnh.
Tôi không nhịn được cười một tiếng, từ giữa không trung hạ xuống, sau đó xoay một vòng trước mặt Tô Mộc, khoe khoang nói: “Như thế nào, em bây giờ là thần sao?”
“Phải, em luôn là nữ thần của anh.” Tô Mộc cười nói.
Cũng không biết anh ấy thấy tôi nên kích động hay vì điều gì mà sắc mặt anh ấy trở nên trắng bệch.
Lúc này tôi mới nhớ tới, Tô Mộc bây giờ không thể so với trước kia, ánh sáng xanh vừa rồi tản ra từ người tôi có thể chấn nhiếp quỷ không đầu thì Tô Mộc nhất định cũng không thật dễ chịu.
Tôi liền thu lại tâm tư, đem tất cả yêu khí cũng nhột vào thân thể giấu kỹ, kìm sự hưng phấn nói: “Tốt rồi, bây giờ em đã thuần hóa được yêu khí, anh có thể an tâm đi ngủ được chưa? Mau nghỉ ngơi một lúc đi, sắc mặt anh giờ có chút nhợt nhạt, nếu không thoải mái thì cứ nói với em.”
“Anh còn không nghĩ em không chịu nổi như vậy.” Tô Mộc bĩu môi, trên mặt lần nữa lộ ra vẻ ngạo kiều.
Tôi liền liên tục phụ họa, vui vẻ nói đó là Tô Mộc của tôi chứ không phải là chồng ai khác, cho dù bây giờ âm khí có ít đi một chút cũng chỉ là tạm thời, chờ ngày nào đó sẽ mau trong trở về lệ quỷ.
Tô Mộc dựa vào tôi trên chiếc giường đơn sơ, cười nhìn tôi nói bậy bạ. Anh ấy mệt mỏi thật sự, bất tri bất giác liền tiến vào mộng đẹp.
Tô Mộc ngủ trông hoàn mỹ giống như một pho tượng, tôi ngây người nhìn, hai mắt chăm chú ngắm gương mặt của anh ấy. Đôi mắt thâm thúy lại hẹp dài, lông mi mặc dù không dài như cây quạt nhưng là vai u thịt bắp rất khỏe mạnh.
Lỗ mũi anh ấy rất cao, góc cạnh rõ ràng, da đẹp không thấy được lỗ chân lông, cho dù tôi lúc này đã đẹp hơn mà vẫn không nhịn được sinh lòng ghen tị.
Đây chính là hình dáng mà thần nên có đi!
Nghĩ đến Tô Mộc cùng Quỳ ca ca có dáng dấp giống nhau như đúc, hơn nữa anh ấy nói anh ấy có thể coi là Quỳ ca ca khiến tôi không nhịn được vui vẻ. Nếu như Tô Mộc cũng là thần vậy thì hai chúng tôi có thể đời đời kiếp kiếp bên nhau.
Đây quả thực còn tốt đẹp hơn so với làm bạn đến già, sau này tôi có thể luôn cùng Tô Mộc ở chung một chỗ, hơn nữa hai chúng tôi cũng bất tử bất diệt khiến tôi luôn hứng khởi bồng bềnh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro