Chương 361
Lam Lâm
2024-07-22 20:16:10
Tâm tôi loạn như ma, trong lòng vô cùng không hiểu tại sao Tô Mộc phải mạo hiểm lớn như vậy xuất ngoại cùng tôi.
Hơn nữa tôi càng không hiểu cùng là xuất ngoại, tại sao lần trước Tô Mộc cùng tôi đi Thái Lan thì không có vấn đề gì, tới New Zealand lại bị những rắc rối này.
Có điều bây giờ không phải thời điểm tôi nghĩ về vấn đề này, Tô Mộc càng ngày càng lạnh, cơ thể cũng run mạnh hơn, tôi không còn lo nghĩ được nhiều như vậy, bảo người nước ngoài kia đừng chần chờ, mau cứu người!
Người kia ừ một tiếng, tay nhanh chóng mở nắp chai nước, một bên lấy tay vẩy nước lên người Tô Mộc một bên lầm bầm niệm chú.
Nghe câu chú kia không giống tiếng Anh, cũng không biết là ngôn ngữ gì, nhưng ông ta niệm chú càng lúc càng nhanh, xung quanh ông ta nổi lên một tầng sáng trắng nhàn nhạt thật giống như có thần hạ xuống.Ánh sáng màu trắng kia chậm rãi đến gần Tô Mộc, đem bao phủ lấy toàn thân Tô Mộc. Theo ánh sáng trắng chiếu xuống, thân thể Tô Mộc đang run rẩy kịch liệt trong nháy mắt bình ổn lại giống như không có vấn đề gì xảy ra.
Mắt tôi chăm chú nhìn Tô Mộc, sợ anh ấy xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Người nước ngoài kia niệm chú cũng không dài, đại khái sau vài câu đã tới giai đoạn kết thúc. Cuối cùng tay của hắn đặt lên trán và ngực vẽ một cây thánh giá rồi đứng lên cười với tôi, nói: “Thần, bạn của ngài đã đón nhận lễ rửa tội, đã không sao, mời đỡ cậu ấy lên đi.”
“Nhanh như vậy đã xong rồi sao?” Tôi sửng sốt một chút, có chút không dám tin.“Nhưng anh ấy còn chưa tỉnh, ngươi có chắc chắn anh ấy không sao?” Tôi hỏi tới.
Người nước ngoài kia cười một tiếng, bảo tôi cứ yên tâm, chẳng qua anh ấy tương đối yếu ớt, hơn nữa vừa rồi mới bị màn kia cho nên linh hồn không ổn định, nghỉ ngơi một chút là tốt.
Nói xong hắn dừng một chút, mặt vạch qua một tia chần chờ thật giống như còn muốn nói gì với tôi, chẳng qua ý niệm chợt lóe lên hắn liền vứt bỏ, lần nữa đưa tay vẽ cây thập giá trước ngực, đem phần nước còn dư lại trong tay vẩy lên không khí rồi lại lẩm bẩm đọc gì đó.
Theo nước thánh hắn vẩy lên không trung, các hành khách vốn yên tĩnh nãy giờ liền ồn ào đứng lên, có tiếng Trung xen lẫn tiếng Anh, đại khái nói máy bay vừa rồi lắc lư có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?
Hơn nữa tôi càng không hiểu cùng là xuất ngoại, tại sao lần trước Tô Mộc cùng tôi đi Thái Lan thì không có vấn đề gì, tới New Zealand lại bị những rắc rối này.
Có điều bây giờ không phải thời điểm tôi nghĩ về vấn đề này, Tô Mộc càng ngày càng lạnh, cơ thể cũng run mạnh hơn, tôi không còn lo nghĩ được nhiều như vậy, bảo người nước ngoài kia đừng chần chờ, mau cứu người!
Người kia ừ một tiếng, tay nhanh chóng mở nắp chai nước, một bên lấy tay vẩy nước lên người Tô Mộc một bên lầm bầm niệm chú.
Nghe câu chú kia không giống tiếng Anh, cũng không biết là ngôn ngữ gì, nhưng ông ta niệm chú càng lúc càng nhanh, xung quanh ông ta nổi lên một tầng sáng trắng nhàn nhạt thật giống như có thần hạ xuống.Ánh sáng màu trắng kia chậm rãi đến gần Tô Mộc, đem bao phủ lấy toàn thân Tô Mộc. Theo ánh sáng trắng chiếu xuống, thân thể Tô Mộc đang run rẩy kịch liệt trong nháy mắt bình ổn lại giống như không có vấn đề gì xảy ra.
Mắt tôi chăm chú nhìn Tô Mộc, sợ anh ấy xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Người nước ngoài kia niệm chú cũng không dài, đại khái sau vài câu đã tới giai đoạn kết thúc. Cuối cùng tay của hắn đặt lên trán và ngực vẽ một cây thánh giá rồi đứng lên cười với tôi, nói: “Thần, bạn của ngài đã đón nhận lễ rửa tội, đã không sao, mời đỡ cậu ấy lên đi.”
“Nhanh như vậy đã xong rồi sao?” Tôi sửng sốt một chút, có chút không dám tin.“Nhưng anh ấy còn chưa tỉnh, ngươi có chắc chắn anh ấy không sao?” Tôi hỏi tới.
Người nước ngoài kia cười một tiếng, bảo tôi cứ yên tâm, chẳng qua anh ấy tương đối yếu ớt, hơn nữa vừa rồi mới bị màn kia cho nên linh hồn không ổn định, nghỉ ngơi một chút là tốt.
Nói xong hắn dừng một chút, mặt vạch qua một tia chần chờ thật giống như còn muốn nói gì với tôi, chẳng qua ý niệm chợt lóe lên hắn liền vứt bỏ, lần nữa đưa tay vẽ cây thập giá trước ngực, đem phần nước còn dư lại trong tay vẩy lên không khí rồi lại lẩm bẩm đọc gì đó.
Theo nước thánh hắn vẩy lên không trung, các hành khách vốn yên tĩnh nãy giờ liền ồn ào đứng lên, có tiếng Trung xen lẫn tiếng Anh, đại khái nói máy bay vừa rồi lắc lư có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro