Đều là bẫy
Lam Lâm
2024-07-22 20:16:10
Lần này tôi hoàn toàn không nhịn được, cũng không để ý Vương Văn có thể
nghi ngờ tôi hay không, nhấc chân đi xuyên qua cái lồng yêu khí vào căn
biệt thự.
Mẹ tôi không biết trong biện thự đã xảy ra chuyện, đang xem ti vi ở lầu một, thấy tôi xông vào liền sửng sốt một chút, sau đó hỏi tôi thế nào.
Tôi căn bản không kịp giải thích cùng mẹ tôi, trực tiếp chạy tới phòng ngủ trên lầu hai, vừa mới tới cửa tôi đã thấy âm khí từ trong phòng chậm rãi bay ra ngoài.
Tôi lại càng nôn nóng, đẩy cửa phòng ra, vội kêu lên: “Tô Mộc!”
“Meo.” Đáp lại tôi chỉ có con mèo mun kia, còn có âm khí nhàn nhạt phiêu tán trong phòng ngủ lộ ra một chút mùi vị âm hàn, đã sớm không có bóng người vừa rồi.
Tôi lập tức ngây ngẩn, đưa mắt nhìn chằm chằm mèo mun: “Mày ăn Tô Mộc rồi?”
“Meo…” Mèo mun lần nữa quay sang tôi kêu một tiếng, giọng lười biếng. Sau đó nó còn liếm mép một cái, hiển hiển nhiên là ăn no, rồi ung dung liếm móng vuốt của mình.
Xem bộ dạng nhàn nhã thoải mái của nó tôi chỉ cảm thấy máu trong người sôi lên, lửa giận vọt lên đỉnh đầu, ‘phốc’ một tiếng, lại có một đoàn yêu khí xanh đậm trực tiếp từ mi tâm tôi phun ra.
“Cứu ta…” Ngay khi tôi đang tức giận ngất trời chuẩn bị xông tới liều mạng với con mèo mun thì đột nhiên có một cổ khí tức lạnh như băng bọc lấy hai chân tôi, đồng thời truyền tới tiếng kêu cứu yếu ớt.
Âm thanh này nghe có chút quen tai, theo bản năng tối cúi xuống, lại thấy một gương mặt phụ nữ tái nhợt.
Nữ quỷ trong phòng tắm?
Sao lại là cô ta?
Cô ta đợi trong phòng tắm của tôi rất lâu rồi, tôi ở trong đấy nhiều ngày muốn dụ cô ta ra cũng không thành công, vậy mà bây giờ cô ta lại chủ động hiện thân?
Hơn nữa nhìn thân thể cô ta thì nửa người đã không còn, chỉ còn một cánh tay bên trái cùng một cái chân, trên người mặc đù gương mặt đầy đủ nhưng mỗi vết thương đều như trúng độc vậy, từng khối lớn thịt đen nhanh đã bắt đầu thối nát, nhìn rất rợn người.
“Đồ quỷ!” Tôi sợ run cả người, theo phản xạ đá văng cô ta đi.
Cho dù tới bây giờ tôi đã gặp không ít quỷ, quỷ cũng rất khó dọa được tôi nhưng hình dáng của cô ta thật sự rất dọa người, so với cô ta thì mèo mun đáng yêu hơn nhiều.
Người nữ quỷ nhẹ bẫng, bị một cước của tôi đá bay ra rất xa, nhưng cô ta sau khi bị đá lại cuống quýt dùng cánh tay còn lại lết trở về, còn hướng tôi dập đầu bịch bịch, mỗi lần dập đầu lại có một ít âm khí tản mát ra.
Bây giờ cô ta đã không cách nào ngưng tụ âm khí, nếu cứ để âm khí tản mát ra như vậy thì không được bao lâu cô ta sẽ hồn phi phách tán.
“Van cầu cô, mau cứu tôi, chỉ cần cô chịu cứu tôi, tôi nguyện ý trợ giúp cô tu luyện. Tôi biết một phương pháp tu luyện rất nhanh chóng, chỉ cần cô có thể cứu tôi thì tôi nhất định không giấu giếm mà dạy cho cô!” Nữ quỷ hiển nhiên đang rất kinh sợ, trên mặt đã không còn vẻ dữ tợn lần trước, ánh mắt nhìn tôi đầy khẩn cầu, thật giống như tôi là cọng rơm duy nhất có thể cứu cô ta vậy.
Tôi đã sớm bị dọa sợ, lui tới ranh giới của phòng, muốn cách xa nữ quỷ kia một ít.
Cũng may không phải Tô Mộc, tôi thở phào nhẹ nhõm trong lòng. Nữ quỷ này thực lực không hề thấp mà trong nháy mắt bị cắn thành như vậy, nếu như Tô Mộc tới chỉ sợ cũng không tốt đẹp gì.
Ngay lúc này sau lưng tôi đột nhiên truyền tới tiếng thét kinh hãi, sau đó uỵch một tiếng, có vật nặng ngã ra đất.
Quay đầu lại, là mẹ tôi, không biết lúc nào bà đã chạy tới, hẳn nhìn thấy nữ quỷ chỉ còn lại nửa người nên kinh sợ ngã lăn ra đất ngất xỉu.
Thật là nhà dột gặp mưa, tôi lại một trận nhức đầu, vừa đề phòng mèo mun có ý đồ xấu với tôi lại vừa cách xa nữ quỷ kia hơn, mặc dù bây giờ cô ta đang bị thương nhưng cô ta tinh thông việc chiếm đoạt quỷ vật để tăng thực lực, ai biết lúc này cầu tôi có phải là muốn chiếm đoạt thân thể tôi hay không.
Tôi giữ mẹ tôi ở sau lưng, đưa mắt chăm chú nhìn mèo mun cùng nữ quỷ. Cũng may mèo mun dường như không có hứng thú gì với tôi và mẹ tôi, sự chú ý của nó đều tập trung trên người nữ quỷ.
Nữ quỷ thì đem toàn bộ sức lực tiến gần đến tôi, chớp mắt đã còn cách tôi không tới một mét.
Tôi đâu dám để cho cô ta gần hơn nữa, chắc chắn mèo mun không có hứng thú gì với tôi, tôi liền cõng mẹ tôi lên, xoay người chạy ra ngoài.
Mẹ tôi không biết trong biện thự đã xảy ra chuyện, đang xem ti vi ở lầu một, thấy tôi xông vào liền sửng sốt một chút, sau đó hỏi tôi thế nào.
Tôi căn bản không kịp giải thích cùng mẹ tôi, trực tiếp chạy tới phòng ngủ trên lầu hai, vừa mới tới cửa tôi đã thấy âm khí từ trong phòng chậm rãi bay ra ngoài.
Tôi lại càng nôn nóng, đẩy cửa phòng ra, vội kêu lên: “Tô Mộc!”
“Meo.” Đáp lại tôi chỉ có con mèo mun kia, còn có âm khí nhàn nhạt phiêu tán trong phòng ngủ lộ ra một chút mùi vị âm hàn, đã sớm không có bóng người vừa rồi.
Tôi lập tức ngây ngẩn, đưa mắt nhìn chằm chằm mèo mun: “Mày ăn Tô Mộc rồi?”
“Meo…” Mèo mun lần nữa quay sang tôi kêu một tiếng, giọng lười biếng. Sau đó nó còn liếm mép một cái, hiển hiển nhiên là ăn no, rồi ung dung liếm móng vuốt của mình.
Xem bộ dạng nhàn nhã thoải mái của nó tôi chỉ cảm thấy máu trong người sôi lên, lửa giận vọt lên đỉnh đầu, ‘phốc’ một tiếng, lại có một đoàn yêu khí xanh đậm trực tiếp từ mi tâm tôi phun ra.
“Cứu ta…” Ngay khi tôi đang tức giận ngất trời chuẩn bị xông tới liều mạng với con mèo mun thì đột nhiên có một cổ khí tức lạnh như băng bọc lấy hai chân tôi, đồng thời truyền tới tiếng kêu cứu yếu ớt.
Âm thanh này nghe có chút quen tai, theo bản năng tối cúi xuống, lại thấy một gương mặt phụ nữ tái nhợt.
Nữ quỷ trong phòng tắm?
Sao lại là cô ta?
Cô ta đợi trong phòng tắm của tôi rất lâu rồi, tôi ở trong đấy nhiều ngày muốn dụ cô ta ra cũng không thành công, vậy mà bây giờ cô ta lại chủ động hiện thân?
Hơn nữa nhìn thân thể cô ta thì nửa người đã không còn, chỉ còn một cánh tay bên trái cùng một cái chân, trên người mặc đù gương mặt đầy đủ nhưng mỗi vết thương đều như trúng độc vậy, từng khối lớn thịt đen nhanh đã bắt đầu thối nát, nhìn rất rợn người.
“Đồ quỷ!” Tôi sợ run cả người, theo phản xạ đá văng cô ta đi.
Cho dù tới bây giờ tôi đã gặp không ít quỷ, quỷ cũng rất khó dọa được tôi nhưng hình dáng của cô ta thật sự rất dọa người, so với cô ta thì mèo mun đáng yêu hơn nhiều.
Người nữ quỷ nhẹ bẫng, bị một cước của tôi đá bay ra rất xa, nhưng cô ta sau khi bị đá lại cuống quýt dùng cánh tay còn lại lết trở về, còn hướng tôi dập đầu bịch bịch, mỗi lần dập đầu lại có một ít âm khí tản mát ra.
Bây giờ cô ta đã không cách nào ngưng tụ âm khí, nếu cứ để âm khí tản mát ra như vậy thì không được bao lâu cô ta sẽ hồn phi phách tán.
“Van cầu cô, mau cứu tôi, chỉ cần cô chịu cứu tôi, tôi nguyện ý trợ giúp cô tu luyện. Tôi biết một phương pháp tu luyện rất nhanh chóng, chỉ cần cô có thể cứu tôi thì tôi nhất định không giấu giếm mà dạy cho cô!” Nữ quỷ hiển nhiên đang rất kinh sợ, trên mặt đã không còn vẻ dữ tợn lần trước, ánh mắt nhìn tôi đầy khẩn cầu, thật giống như tôi là cọng rơm duy nhất có thể cứu cô ta vậy.
Tôi đã sớm bị dọa sợ, lui tới ranh giới của phòng, muốn cách xa nữ quỷ kia một ít.
Cũng may không phải Tô Mộc, tôi thở phào nhẹ nhõm trong lòng. Nữ quỷ này thực lực không hề thấp mà trong nháy mắt bị cắn thành như vậy, nếu như Tô Mộc tới chỉ sợ cũng không tốt đẹp gì.
Ngay lúc này sau lưng tôi đột nhiên truyền tới tiếng thét kinh hãi, sau đó uỵch một tiếng, có vật nặng ngã ra đất.
Quay đầu lại, là mẹ tôi, không biết lúc nào bà đã chạy tới, hẳn nhìn thấy nữ quỷ chỉ còn lại nửa người nên kinh sợ ngã lăn ra đất ngất xỉu.
Thật là nhà dột gặp mưa, tôi lại một trận nhức đầu, vừa đề phòng mèo mun có ý đồ xấu với tôi lại vừa cách xa nữ quỷ kia hơn, mặc dù bây giờ cô ta đang bị thương nhưng cô ta tinh thông việc chiếm đoạt quỷ vật để tăng thực lực, ai biết lúc này cầu tôi có phải là muốn chiếm đoạt thân thể tôi hay không.
Tôi giữ mẹ tôi ở sau lưng, đưa mắt chăm chú nhìn mèo mun cùng nữ quỷ. Cũng may mèo mun dường như không có hứng thú gì với tôi và mẹ tôi, sự chú ý của nó đều tập trung trên người nữ quỷ.
Nữ quỷ thì đem toàn bộ sức lực tiến gần đến tôi, chớp mắt đã còn cách tôi không tới một mét.
Tôi đâu dám để cho cô ta gần hơn nữa, chắc chắn mèo mun không có hứng thú gì với tôi, tôi liền cõng mẹ tôi lên, xoay người chạy ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro