Bỏ chạy (2)
Yên Hỏa Thành Thành
2024-11-04 06:12:06
“Đương nhiên! Những người khác ta đều giao nhiệm vụ vô cùng gian khổ, nhưng ngươi thì khác. Ai bảo quan hệ cá nhân của chúng ta tốt như vậy, ta sẽ lặng lẽ giao nhiệm vụ nhẹ nhàng nhất này cho ngươi.” Hắc Khuyển chân thành nói.
“... Chỉ đi chào hỏi vào người, nếu như không tốn quá nhiều thời gian thì cũng được.” Anna tự nhủ.
“Đương nhiên! Ta ở thần điện chờ ngươi, ngươi vừa về chúng ta sẽ đến quán bar ngay!” Hắc Khuyển nói.
“Được, thấy ngươi thành khẩn như vậy, ta sẽ đi một chuyến. Có điều ngươi phải nói ta biết đối phương là ai, và ta phải nói những gì?”
“Họ đều đến từ các minh hữu của thánh giáo, là những nhân vật trọng tâm của thế lực các nơi, thân phận đại khái tương đương với ngươi.”
“Vì sao ta phải đi gặp họ?”
“Để biết mặt, làm quen với nhau một chút để tránh sau này lại làm bị thương nhau trong lúc chiến đấu.”
“Như vậy thì quá đơn giản, đi thôi, nhanh giải quyết cho xong chuyện sau đó trở về uống rượu.”
Một người một chó vừa nói chuyện vừa biến mất khỏi thế giới Tàn Lụi.
Một lát sau.
Anna vội vàng đi vào căn phòng tiếp khách bí mật của Thánh giáo.
Bên trong đã có bảy tám nam nữ chờ sẵn.
Bọn họ đều là những đại cao thủ thực lực cường đại đến từ các thế lực và giáo phái.
“Ngại quá, ta tới muộn.”
Cô mặc bộ váy dài dáng vẻ ưu nhã nói.màu đen,
“Hừ, rõ ràng là chuyện quan trọng đến thế mà ngươi vẫn đến muộn như vậy.” Một nữ tử sắc mặt căng thẳng võ trang đầy đủ nói.
“A? Thực ra ta tới vừa đúng lúc, lẽ nào cô mong cái chết đến sớm một chút sao?” Anna vừa cười vừa nói.
Nữ tử kia nhìn bộ dạng thoải mái của cô lại nhớ thân phận của Thánh giáo Tử Vong cô, lúc này mới nhịn lại, không nói gì nữa.
Anna nhìn vẻ mặt mọi người, kỳ quái nói: “Mọi người ngồi đi, có nhiều chỗ ngồi như vậy, đứng làm gì?”
Một nam tử nhìn đồng hồ bỏ túi trong tay, nói: “E là chúng ta không có thời gian ngồi xuống từ từ nói chuyện đâu.”
“Đúng vậy, nếu người của Thánh giáo Tử Vong đã đến thì cũng ta có thể bắt đầu rồi.” Người còn lại nói.
Mọi người nhìn về phía một nữ tử thân hình như sương như ảo.
Nữ tử kia thấy tất cả mọi người đều nhìn mình liền nói: “Vậy thì đi thôi, nhưng đi xuyên qua qua các tầng thế giới của Khu Tranh Bá, chúng ta cần bảo hộ một chút.”
“Để ta làm chuyện này.” Người còn lại nói.
Trong tay gã cầm một quả cầu tròn bằng băng sương, tản mát ra hàn ý âm u.
“Hàn băng chi thuật của ta có thể cầm cố tất cả khí tức của chúng ta ở mức độ lớn nhất, sẽ không bị bất kỳ ai phát giác. Đương nhiên, trong quá trình này, mọi người sẽ ở trong trạng thái đóng bằng hoàn toàn, tạm thời không thể nào cử động trong ba mươi hơi thở.”
Có người khen: “Chỉ là đóng băng mà thôi, không cần chịu đựng bất kỳ đau đớn gì, như vậy đã rất khá rồi.”
“Đúng, việc này không nên chậm trễ, chúng ta lập tức lên đường thôi.” Một người khác thúc giục nói.
Anna nghe mọi người nói chuyện, cả người không khỏi sững sờ.
Tình hình trước mắt hình như không giống những gì Hắc Khuyển nói lắm.
“Xin lỗi, ta muốn hỏi một chút...”
Cô định hỏi thăm gì đó.
Nhưng không kịp nữa rồi.
Quả cầu băng sương đã bị bóp nát.
Chỉ một thoáng, tất cả mọi người trong gian phòng đều phủ thêm một tầng băng sương.
Anna không thể động đậy!
Tất cả mọi người cũng đều không thể động đậy!
Cùng lúc đó, nữ tử huyễn ảnh kia đã phát động thuật pháp.
Dưới chân tất cả mọi người xuất hiện một cái miệng rộng.
Cái miệng rộng lao đến, nuốt tất cả mọi người vào miệng.
Ngay sau đó, một quái vật toàn thân trong suốt từ dưới đất chui ra.
Quái vật này trông giống một loài cá loại lớn nào đó thời Thượng cổ.
Người nó run rẩy, lao vào trong hư không với tốc độ cực nhanh, xuyên qua các thế giới cố định nào đó.
Một bên khác.
Nóc thần điện.
Một cuộc đối thoại đang lặng lẽ tiến hành.
“Ngươi lừa gạt cô ấy như vậy có ổn không?” dưới đất chui ra.
“Chuyện phiền phức như vậy chắc chắn cô ấy sẽ không chịu đi đâu, ta chỉ có thể làm như vậy.” Hắc Khuyển nói.
“Nhưng đợi sau khi cô ấy quay về Thần điện sẽ lại bị cô hủy lần nữa mất.” Hắc Nha thở dài nói.
“Tùy cô ấy đi, nói mới nhớ. Ta phải lập tức ra ngoài làm một nhiệm vụ truyền giáo gian khổ, trong thời gian ngắn không thể về được.” Hắc Khuyển nói.
Nó đột nhiên biến mất.
Đỉnh thần điện chỉ còn lại Hắc Nha.
Hắc Nha trầm mặc một hồi.
“Vì sợ một phàm nhân nổi giận mà bỏ chạy như vậy, thế này đúng là... quá mất mặt.”
Hắc Nha nhức đầu nói.
Con cá dài to lớn gần như trong suốt hối hả xuyên thẳng trong hư không loạn lưu.
Những đồ vật kỳ quái bay qua xung quanh con cá lớn nhưng không hề phát hiện ra sự tồn tại của nó.
Nếu có người có thể tận mắt nhìn toàn bộ hành trình của con cá lớn sẽ phát hiện nó đi theo một quỹ tích đặc biệt, bơi thẳng về một phía nào đó.
Một khắc nọ, con cá trong suốt đã tới vị trí trung tâm Khu Tranh Bá.
Trên thực tế, hai trăm triệu tầng thế giới của Khu Tranh Bá vây quanh vị trí trung tâm này tạo thành một vòng tròn khép kín dạng xoắn ốc.
Nhưng trên vị trí trung tâm này lại không có gì.
Con cá lớn trong suốt lặn ở đây một lát, trên người đột nhiên sáng lên bảy loại màu sắc.
Tia sáng xanh lục đại diện sinh mệnh.
Tia sáng xanh lam đại diện thời không.
Sương màu xám đại diện vận mệnh.
Cột sáng thánh khiết đại diện tín ngưỡng.
Lưới sáng tím đậm đại diện thần bí.
Kim mang huy hoàng đại diện văn minh.
Và...
Thác nước tối đen đại diện vạn vật quy tịch.
Bảy tia sáng hòa vào nhau, chiếu rọi trong hư không.
Hư không lập tức xuất hiện một cái hố.
Cá lớn lập tức nhảy lên thật cao, xông vào trong cái hố kia.
Chỉ một thoáng, bảy loại quang mang không thấy tăm hơi.
Cá lớn và cái động cũng biết mất không thấy đâu.
...
Đại điện trống trải.
Vẻ mặt Anna hết sức nghiêm túc.
Khuôn mặt cô đầy sương lạnh hầm hừ đối mặt với sáu đồng bạn.
Nhìn bản thân vốn vì đi giao tiếp nên mặc bộ váy dài lộng lẫy lại nhìn sáu đồng bạn trên người vũ trang đầy đủ, Anna không kìm được tức giận trong lòng.
“Cho nên các ngươi đều biết sẽ xảy ra chuyện gì, chỉ mình ta là kẻ ngốc à?” Ngữ điệu của cô lạnh băng nói.
Sáu người khác nhìn nhau.
Một nữ tử mặc áo choàng xanh biết nói: “Nhiệm vụ lần này không phải bình thường, thánh giáo Tử Vong các ngươi lại đùa như vậy à?”
Cô ta nhìn chằm chằm gương mặt gần như hoàn mỹ của Anna, cảm nhận phong thái mị hoặc chúng sinh của đối phương, trong mắt chợt lóe lên tia ghen ghét.”
Nam tử toàn thân che kín băng sương cũng nói: “Không sai, sự kiện lần này vô cùng thần thánh, giáo hội chúng ta còn tiến hành một trận đấu tranh giành tư cách, ta là quán quân cuối cùng mới giành được tư cách, giờ nhìn thánh giáo Tử Vong các ngươi kìa… haizz...”
Nữ tử áo choàng xanh biếc cười lạnh nói: “Thần Điện Sinh Mệnh chúng ta vô cùng coi trọng chuyện này. Ta phải dốc hết sức lực mới có được cơ hội tới đây lần này, không ngờ người mới kiệt xuất nhất trong vòng bảy trăm năm nay của Thánh giáo Tử Vong lại là một kẻ ngốc ngay cả mình phải làm gì cũng không biết!”
Anna trầm mặc.
Cô quấn mái tóc dài như thác nước lại, trong lòng thấp giọng mặc niệm:
“Tử vong như bóng với hình.”
Trong hư không, một cây liêm đao cán dài toàn thân đen nhanh xuất hiện trong tay cô.
Anna cầm liêm đao cán dài, lạnh lùng nhìn chằm chằm nữ tử áo choàng xanh biếc.
Cô nói khẽ: “Nếu có ý kiến với ta sao không bước lên lĩnh giáo bí mật tử vong?”
Nhìn nam tử người đầy băng sương, Anna nói tiếp: “Ngươi cũng có thể đi cùng, ta đảm bảo ý kiến của ngươi với ta cũng sẽ bị xóa bỏ thôi.”
Chỉ có người chết mới không có ý kiến.
Cho nên đây chính là lời khiêu chiến Anna dành cho hai người này.
Một nam một nữ đồng thời biến sắc.
Bọn họ gần như muốn xuất thủ nhưng nhìn lưỡi đao hắc ám sắc bén của liêm đao cán dài kia thì trong lòng lại tràn đầy do dự.
Nữ tử tên Anna này cực kỳ thần bí, luôn được Thánh giáo Tử Vong nâng trong lòng bàn tay, ngay cả ra ngoài uống rượu du ngoạn, đều có thị phụng thần đi cùng.
Không ai hiểu rõ gốc gác của cô.
Nhưng họ đều có thể đoán được, một người được cả giáo hội coi trọng như vậy, chắc chắn cô ta có chỗ vô cùng xuất chúng.
“... Chỉ đi chào hỏi vào người, nếu như không tốn quá nhiều thời gian thì cũng được.” Anna tự nhủ.
“Đương nhiên! Ta ở thần điện chờ ngươi, ngươi vừa về chúng ta sẽ đến quán bar ngay!” Hắc Khuyển nói.
“Được, thấy ngươi thành khẩn như vậy, ta sẽ đi một chuyến. Có điều ngươi phải nói ta biết đối phương là ai, và ta phải nói những gì?”
“Họ đều đến từ các minh hữu của thánh giáo, là những nhân vật trọng tâm của thế lực các nơi, thân phận đại khái tương đương với ngươi.”
“Vì sao ta phải đi gặp họ?”
“Để biết mặt, làm quen với nhau một chút để tránh sau này lại làm bị thương nhau trong lúc chiến đấu.”
“Như vậy thì quá đơn giản, đi thôi, nhanh giải quyết cho xong chuyện sau đó trở về uống rượu.”
Một người một chó vừa nói chuyện vừa biến mất khỏi thế giới Tàn Lụi.
Một lát sau.
Anna vội vàng đi vào căn phòng tiếp khách bí mật của Thánh giáo.
Bên trong đã có bảy tám nam nữ chờ sẵn.
Bọn họ đều là những đại cao thủ thực lực cường đại đến từ các thế lực và giáo phái.
“Ngại quá, ta tới muộn.”
Cô mặc bộ váy dài dáng vẻ ưu nhã nói.màu đen,
“Hừ, rõ ràng là chuyện quan trọng đến thế mà ngươi vẫn đến muộn như vậy.” Một nữ tử sắc mặt căng thẳng võ trang đầy đủ nói.
“A? Thực ra ta tới vừa đúng lúc, lẽ nào cô mong cái chết đến sớm một chút sao?” Anna vừa cười vừa nói.
Nữ tử kia nhìn bộ dạng thoải mái của cô lại nhớ thân phận của Thánh giáo Tử Vong cô, lúc này mới nhịn lại, không nói gì nữa.
Anna nhìn vẻ mặt mọi người, kỳ quái nói: “Mọi người ngồi đi, có nhiều chỗ ngồi như vậy, đứng làm gì?”
Một nam tử nhìn đồng hồ bỏ túi trong tay, nói: “E là chúng ta không có thời gian ngồi xuống từ từ nói chuyện đâu.”
“Đúng vậy, nếu người của Thánh giáo Tử Vong đã đến thì cũng ta có thể bắt đầu rồi.” Người còn lại nói.
Mọi người nhìn về phía một nữ tử thân hình như sương như ảo.
Nữ tử kia thấy tất cả mọi người đều nhìn mình liền nói: “Vậy thì đi thôi, nhưng đi xuyên qua qua các tầng thế giới của Khu Tranh Bá, chúng ta cần bảo hộ một chút.”
“Để ta làm chuyện này.” Người còn lại nói.
Trong tay gã cầm một quả cầu tròn bằng băng sương, tản mát ra hàn ý âm u.
“Hàn băng chi thuật của ta có thể cầm cố tất cả khí tức của chúng ta ở mức độ lớn nhất, sẽ không bị bất kỳ ai phát giác. Đương nhiên, trong quá trình này, mọi người sẽ ở trong trạng thái đóng bằng hoàn toàn, tạm thời không thể nào cử động trong ba mươi hơi thở.”
Có người khen: “Chỉ là đóng băng mà thôi, không cần chịu đựng bất kỳ đau đớn gì, như vậy đã rất khá rồi.”
“Đúng, việc này không nên chậm trễ, chúng ta lập tức lên đường thôi.” Một người khác thúc giục nói.
Anna nghe mọi người nói chuyện, cả người không khỏi sững sờ.
Tình hình trước mắt hình như không giống những gì Hắc Khuyển nói lắm.
“Xin lỗi, ta muốn hỏi một chút...”
Cô định hỏi thăm gì đó.
Nhưng không kịp nữa rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Quả cầu băng sương đã bị bóp nát.
Chỉ một thoáng, tất cả mọi người trong gian phòng đều phủ thêm một tầng băng sương.
Anna không thể động đậy!
Tất cả mọi người cũng đều không thể động đậy!
Cùng lúc đó, nữ tử huyễn ảnh kia đã phát động thuật pháp.
Dưới chân tất cả mọi người xuất hiện một cái miệng rộng.
Cái miệng rộng lao đến, nuốt tất cả mọi người vào miệng.
Ngay sau đó, một quái vật toàn thân trong suốt từ dưới đất chui ra.
Quái vật này trông giống một loài cá loại lớn nào đó thời Thượng cổ.
Người nó run rẩy, lao vào trong hư không với tốc độ cực nhanh, xuyên qua các thế giới cố định nào đó.
Một bên khác.
Nóc thần điện.
Một cuộc đối thoại đang lặng lẽ tiến hành.
“Ngươi lừa gạt cô ấy như vậy có ổn không?” dưới đất chui ra.
“Chuyện phiền phức như vậy chắc chắn cô ấy sẽ không chịu đi đâu, ta chỉ có thể làm như vậy.” Hắc Khuyển nói.
“Nhưng đợi sau khi cô ấy quay về Thần điện sẽ lại bị cô hủy lần nữa mất.” Hắc Nha thở dài nói.
“Tùy cô ấy đi, nói mới nhớ. Ta phải lập tức ra ngoài làm một nhiệm vụ truyền giáo gian khổ, trong thời gian ngắn không thể về được.” Hắc Khuyển nói.
Nó đột nhiên biến mất.
Đỉnh thần điện chỉ còn lại Hắc Nha.
Hắc Nha trầm mặc một hồi.
“Vì sợ một phàm nhân nổi giận mà bỏ chạy như vậy, thế này đúng là... quá mất mặt.”
Hắc Nha nhức đầu nói.
Con cá dài to lớn gần như trong suốt hối hả xuyên thẳng trong hư không loạn lưu.
Những đồ vật kỳ quái bay qua xung quanh con cá lớn nhưng không hề phát hiện ra sự tồn tại của nó.
Nếu có người có thể tận mắt nhìn toàn bộ hành trình của con cá lớn sẽ phát hiện nó đi theo một quỹ tích đặc biệt, bơi thẳng về một phía nào đó.
Một khắc nọ, con cá trong suốt đã tới vị trí trung tâm Khu Tranh Bá.
Trên thực tế, hai trăm triệu tầng thế giới của Khu Tranh Bá vây quanh vị trí trung tâm này tạo thành một vòng tròn khép kín dạng xoắn ốc.
Nhưng trên vị trí trung tâm này lại không có gì.
Con cá lớn trong suốt lặn ở đây một lát, trên người đột nhiên sáng lên bảy loại màu sắc.
Tia sáng xanh lục đại diện sinh mệnh.
Tia sáng xanh lam đại diện thời không.
Sương màu xám đại diện vận mệnh.
Cột sáng thánh khiết đại diện tín ngưỡng.
Lưới sáng tím đậm đại diện thần bí.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kim mang huy hoàng đại diện văn minh.
Và...
Thác nước tối đen đại diện vạn vật quy tịch.
Bảy tia sáng hòa vào nhau, chiếu rọi trong hư không.
Hư không lập tức xuất hiện một cái hố.
Cá lớn lập tức nhảy lên thật cao, xông vào trong cái hố kia.
Chỉ một thoáng, bảy loại quang mang không thấy tăm hơi.
Cá lớn và cái động cũng biết mất không thấy đâu.
...
Đại điện trống trải.
Vẻ mặt Anna hết sức nghiêm túc.
Khuôn mặt cô đầy sương lạnh hầm hừ đối mặt với sáu đồng bạn.
Nhìn bản thân vốn vì đi giao tiếp nên mặc bộ váy dài lộng lẫy lại nhìn sáu đồng bạn trên người vũ trang đầy đủ, Anna không kìm được tức giận trong lòng.
“Cho nên các ngươi đều biết sẽ xảy ra chuyện gì, chỉ mình ta là kẻ ngốc à?” Ngữ điệu của cô lạnh băng nói.
Sáu người khác nhìn nhau.
Một nữ tử mặc áo choàng xanh biết nói: “Nhiệm vụ lần này không phải bình thường, thánh giáo Tử Vong các ngươi lại đùa như vậy à?”
Cô ta nhìn chằm chằm gương mặt gần như hoàn mỹ của Anna, cảm nhận phong thái mị hoặc chúng sinh của đối phương, trong mắt chợt lóe lên tia ghen ghét.”
Nam tử toàn thân che kín băng sương cũng nói: “Không sai, sự kiện lần này vô cùng thần thánh, giáo hội chúng ta còn tiến hành một trận đấu tranh giành tư cách, ta là quán quân cuối cùng mới giành được tư cách, giờ nhìn thánh giáo Tử Vong các ngươi kìa… haizz...”
Nữ tử áo choàng xanh biếc cười lạnh nói: “Thần Điện Sinh Mệnh chúng ta vô cùng coi trọng chuyện này. Ta phải dốc hết sức lực mới có được cơ hội tới đây lần này, không ngờ người mới kiệt xuất nhất trong vòng bảy trăm năm nay của Thánh giáo Tử Vong lại là một kẻ ngốc ngay cả mình phải làm gì cũng không biết!”
Anna trầm mặc.
Cô quấn mái tóc dài như thác nước lại, trong lòng thấp giọng mặc niệm:
“Tử vong như bóng với hình.”
Trong hư không, một cây liêm đao cán dài toàn thân đen nhanh xuất hiện trong tay cô.
Anna cầm liêm đao cán dài, lạnh lùng nhìn chằm chằm nữ tử áo choàng xanh biếc.
Cô nói khẽ: “Nếu có ý kiến với ta sao không bước lên lĩnh giáo bí mật tử vong?”
Nhìn nam tử người đầy băng sương, Anna nói tiếp: “Ngươi cũng có thể đi cùng, ta đảm bảo ý kiến của ngươi với ta cũng sẽ bị xóa bỏ thôi.”
Chỉ có người chết mới không có ý kiến.
Cho nên đây chính là lời khiêu chiến Anna dành cho hai người này.
Một nam một nữ đồng thời biến sắc.
Bọn họ gần như muốn xuất thủ nhưng nhìn lưỡi đao hắc ám sắc bén của liêm đao cán dài kia thì trong lòng lại tràn đầy do dự.
Nữ tử tên Anna này cực kỳ thần bí, luôn được Thánh giáo Tử Vong nâng trong lòng bàn tay, ngay cả ra ngoài uống rượu du ngoạn, đều có thị phụng thần đi cùng.
Không ai hiểu rõ gốc gác của cô.
Nhưng họ đều có thể đoán được, một người được cả giáo hội coi trọng như vậy, chắc chắn cô ta có chỗ vô cùng xuất chúng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro