Có người trong...
Yên Hỏa Thành Thành
2024-11-04 06:12:06
"Đúng vậy, thế giới này rất lớn, phạm vi thăm dò bây giờ còn rất nhỏ, mà đã có được thu hoạch như vậy, mọi người đều vô cùng phấn chấn." Lãnh Thiên Tinh nói, sau đó hỏi Cố Thanh Sơn: "Thế nhiệm vụ của huynh là gì?"
Cố Thanh Sơn cười khổ một tiếng, nghĩ một hồi, không sao nói ra được cái nhiệm vụ mất mặt đó, cuối cùng chỉ đành nói: "Ừm... trảm yêu trừ ma, cố gắng hết sức giết được nhiều yêu ma cấp cao."
"Huynh là kiếm tu, nhiệm vụ này vô cùng thích hợp với huynh." Lãnh Thiên Tinh gật gật đầu, lại nói: "Bên phía bọn ta bắt được mấy con yêu ma Kim Đan cảnh, vừa nghiên cứu xong cấu tạo yêu lực ở trong cơ thể chúng, tạm thời còn chưa xử lý, không biết đi giết chúng có được coi là nhiệm vụ của huynh không."
Cố Thanh Sơn sững lại, mừng rỡ nói: "Có chứ, dĩ nhiên có!”
"Tốt lắm, để ta hỏi lại người bên dưới, xem còn mấy con." Lãnh Thiên Tinh nói xong liền đi ra ngoài.
Chỉ một lát sau, hắn ta đã đi vào gọi Cố Thanh Sơn, hai người đi tới một toà nhà thấp bé vắng vẻ trong doanh trại.
Ba con yêu ma nằm trên đất, bị sợi dây thừng để vây hãm yêu ma cố định chặt chẽ lại. Bọn chúng liều mạng vùng vẫy, không lúc nào là không muốn thoát ra khỏi sợi dây trói buộc trên người.
Cố Thanh Sơn xem xét một hồi, phát hiện ba con yêu ma này quả thật đều là Kim Đan sơ cảnh.
"Sao mà bắt được vậy?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Điều động mười tu sĩ thuật pháp, mười võ tu, năm trận pháp sư, cùng với hai kiếm tu." Lãnh Thiên Tinh nói.
"Chậc, có người trong tay đúng là dễ nên chuyện." Cố Thanh Sơn hâm mộ nói, sau đó nghiêng đầu hỏi Lãnh Thiên Tinh: "Có thể giết không?"
"Dĩ nhiên, mấy tên tu sĩ muốn thăm dò bí mật sinh ra yêu khí của bọn chúng, nhưng đều thất bại, cho nên cứ để vậy ở đây, chưa kịp giết."
"Cảm ơn."
Cố Thanh Sơn đi lên, huy động ba kiếm liên tục, giết chết ba con yêu ma. Hắn còn giả bộ chặt xuống móng vuốt của yêu ma, để chứng minh cho quân công của mình.
Trên giao diện Chiến Thần, một dòng chữ nhỏ như đom đóm xuất hiện.
[Ngài đã thực hiện ba lần thuấn sát liên tiếp một cách hoàn mỹ, đối tượng giết chết đều là kẻ địch mạnh hơn mình, hãy tiếp tục cố gắng, tích đủ năm lần thuấn sát lấy yếu thắng mạnh, để mở khoá danh hiệu có liên quan.]
Chỉ thiếu hai lần nữa, là có thể mở khoá danh hiệu cấp cao rồi!
Cố Thanh Sơn quay đầu nhìn về phía Lãnh Thiên Tinh.
Lãnh Thiên Tinh vô cùng tinh nhạy, thấy hắn như vậy liền hiểu ra, hỏi: "Ba con không đủ?"
"Không đủ."
"Còn thiếu mấy con nữa?"
"Hai con."
Lãnh Thiên Tinh liền đi ra ngoài, gọi hai tên tu sĩ lại, phân phó việc.
"Vẫn điều động mấy người lão luyện lần trước, mọi người sắp xếp rồi lại đi một lần nữa..." Giọng nói của hắn ta từ bên ngoài truyền tới.
Cố Thanh Sơn thở dài, không khỏi lại hâm mộ một phen. Đây chính là cái lợi của việc có người trong tay, bất kể chuyện gì chỉ cần nói một tiếng là sẽ có người đi làm, căn bản không cần tự mình ra tay.
Ban đầu khi Tam Thánh hỏi ý kiến hắn, hắn luôn biểu đạt ý nguyện muốn thống lĩnh một tiểu đội của riêng mình, cũng là vì điều này.
Một canh giờ sau, hai con yêu ma lại bị mười mấy tên tu sĩ Kim Đan dẫn về lần nữa. Cố Thanh Sơn vung lên trường kiếm, trực tiếp hoàn thành nhiệm vụ gọi là giải khóa kia.
[Ngài đã thực hiện xong năm lần thuấn sát tuyệt vời, mục tiêu đánh giết đều là kẻ địch có cảnh giới cao hơn mình.]
[Ngài đã tập hợp đủ năm lần thuấn sát lấy yếu thắng mạnh, vì vậy ngài sắp mở khóa được danh hiệu.]
[Để mở khóa danh hiệu cấp cao hiếm có này, ngài cần chi ra 100 điểm hồn lực.]
"Tôi thanh toán."
[Ngài đã tiêu 100 điểm hồn lực, đã giải khóa được kỹ năng danh hiệu này.]
[Hồn lực còn lại là: 80/40.]
[Danh hiệu: Vương Bài Thích Khách (danh hiệu thích khách sẽ được che lại).]
[Giải thích rõ hơn: Ngài chỉ dùng một chiêu là có thể giết chết đối thủ mạnh hơn mình.]
[Khi trang bị danh hiệu này, sẽ thu được kỹ năng đặc biệt là Thu Hoạch (cao cấp)]
[Thu Hoạch (cao cấp): Mỗi khi ngài dùng đòn thuấn sát với đối thủ, đòn đánh này sẽ khôi phục hoàn toàn linh lực ngài đã tiêu hao.]
Cố Thanh Sơn nhìn kỹ năng danh hiệu này, trong lòng khá vui vẻ. Tuy rằng đây không phải thần kỹ gì nhưng trong một trận chiến lớn cỡ này, thì nó còn hữu dụng hơn cả thần kỹ.
Tiếp theo, hắn nên toàn lực đột phá Kim Đan cảnh rồi.
"Cảm ơn, lần này huynh đã giúp ta rất nhiều." Hắn vỗ vỗ bả vai Lãnh Thiên Tinh nói.
Lãnh Thiên Tinh khoát tay, nói: "Hai ta là huynh đệ, tính toán làm gì."
"Vậy ta đi trước."
"Không ở lại đây một thời gian sao?"
"Ừm, nhiệm vụ lần này khá gấp."
"Được rồi, ta tiễn huynh."
Lãnh Thiên Tinh tiễn hắn ra khỏi quân doanh, nhìn hắn lên ngựa rồi biến mắt vào trong sa mạc mênh mông.
Lãnh Thiên Tinh híp mắt, lẩm bẩm: "Lạ ghê, toàn bộ liên minh vẫn đang trong giai đoạn khám phá thế giới này. Quanh đây cũng được Thánh nhân tra xét rõ ràng không có quái vật lợi hại nào khác, vậy nhiệm vụ cấp bách ở đâu ra? Tiểu tử này vội vội vàng vàng như vậy, không biết lại giở trò quỷ gì." Hắn ta lắc đầu một cái, xoay người đi vào trong.
Đi một mình cũng có chỗ tốt của đi một mình, Cố Thanh Sơn hành trang gọn nhẹ xuất trận, đi thẳng suốt một đường. Rốt cuộc vào giữa trưa ngày hôm sau, hắn đã đến quân doanh của Định Viễn tướng quân Công Tôn Trí.
Đây là một quân doanh khá lớn, thậm chí có thể nói nó là một pháo đài quân sự.
Bức tường cao mấy chục mét vững chắc vây bên ngoài pháo đài, được bao phủ trong các vòng tròn trận pháp phòng ngự.
Các tu sĩ bảo vệ trận pháp đứng ở trên bức tường cao, cứ cách vài bước là có một người đứng gác, trông cực kỳ nghiêm túc và cảnh giác.
Cố Thanh Sơn hỏi vài tên tu sĩ, đều nhận được cùng một đáp án: Công Tôn Trí không có ở đây, nghe đâu là ra ngoài chấp hành một nhiệm vụ do một trong Tam Thánh dặn dò, còn chưa trở về.
Cố Thanh Sơn cảm thấy khá sốt ruột, trước đó hắn đã gửi bùa truyền tin đi để nói rõ ràng mọi chuyện, kết quả Côn Tôn Trí lại không có ở đây.
Tình hình bây giờ, thạt nhìn thì không có gì khác lạ, yêu ma ở vùng này cũng không mạnh lắm, nhưng Bách Hoa tiên tử chắc chắn sẽ không nói ngoa để đe dọa đồ đệ của mình. Nhất định có mối nguy hiểm rất lớn đang tồn tại, chỉ là chưa bộc phát ra mà thôi.
Bây giờ, hắn phải sớm đạt đến Kim Đan cảnh, như vậy mới có sức mạnh lớn hơn.
Chỉ tiếc rằng muốn vượt qua cảnh giới lớn là chuyện cực kỳ hung hiểm, đám yêu ma lúc nào cũng có thể đến tập kích và còn có rất nhiều thứ không rõ tồn tại trong hư không; bọn chúng nào muốn đoạt xác, muốn ăn hồn phách, muốn ăn huyết nhục, thậm chí thuần túy chỉ là muốn quấy rối... Đủ các loại tồn tại đều muốn nắm lấy thời khắc tu sĩ yếu ớt nhất này.
Vì thế, nhất định phải có người bảo vệ.
Thật không may, lúc còn ở thế giới tu hành thì thương thế của hắn vẫn chưa lành, hơn nữa trong người cũng không có hồn lực. Bây giờ, đi tới thế giới Thần Võ, hắn quả thật đã có hồn lực rồi, nhưng Công Tôn Trí lại không có ở đó, mà sư tôn cũng bặt vô âm tín, không liên lạc được.
Cố Thanh Sơn cười khổ một tiếng, nghĩ một hồi, không sao nói ra được cái nhiệm vụ mất mặt đó, cuối cùng chỉ đành nói: "Ừm... trảm yêu trừ ma, cố gắng hết sức giết được nhiều yêu ma cấp cao."
"Huynh là kiếm tu, nhiệm vụ này vô cùng thích hợp với huynh." Lãnh Thiên Tinh gật gật đầu, lại nói: "Bên phía bọn ta bắt được mấy con yêu ma Kim Đan cảnh, vừa nghiên cứu xong cấu tạo yêu lực ở trong cơ thể chúng, tạm thời còn chưa xử lý, không biết đi giết chúng có được coi là nhiệm vụ của huynh không."
Cố Thanh Sơn sững lại, mừng rỡ nói: "Có chứ, dĩ nhiên có!”
"Tốt lắm, để ta hỏi lại người bên dưới, xem còn mấy con." Lãnh Thiên Tinh nói xong liền đi ra ngoài.
Chỉ một lát sau, hắn ta đã đi vào gọi Cố Thanh Sơn, hai người đi tới một toà nhà thấp bé vắng vẻ trong doanh trại.
Ba con yêu ma nằm trên đất, bị sợi dây thừng để vây hãm yêu ma cố định chặt chẽ lại. Bọn chúng liều mạng vùng vẫy, không lúc nào là không muốn thoát ra khỏi sợi dây trói buộc trên người.
Cố Thanh Sơn xem xét một hồi, phát hiện ba con yêu ma này quả thật đều là Kim Đan sơ cảnh.
"Sao mà bắt được vậy?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Điều động mười tu sĩ thuật pháp, mười võ tu, năm trận pháp sư, cùng với hai kiếm tu." Lãnh Thiên Tinh nói.
"Chậc, có người trong tay đúng là dễ nên chuyện." Cố Thanh Sơn hâm mộ nói, sau đó nghiêng đầu hỏi Lãnh Thiên Tinh: "Có thể giết không?"
"Dĩ nhiên, mấy tên tu sĩ muốn thăm dò bí mật sinh ra yêu khí của bọn chúng, nhưng đều thất bại, cho nên cứ để vậy ở đây, chưa kịp giết."
"Cảm ơn."
Cố Thanh Sơn đi lên, huy động ba kiếm liên tục, giết chết ba con yêu ma. Hắn còn giả bộ chặt xuống móng vuốt của yêu ma, để chứng minh cho quân công của mình.
Trên giao diện Chiến Thần, một dòng chữ nhỏ như đom đóm xuất hiện.
[Ngài đã thực hiện ba lần thuấn sát liên tiếp một cách hoàn mỹ, đối tượng giết chết đều là kẻ địch mạnh hơn mình, hãy tiếp tục cố gắng, tích đủ năm lần thuấn sát lấy yếu thắng mạnh, để mở khoá danh hiệu có liên quan.]
Chỉ thiếu hai lần nữa, là có thể mở khoá danh hiệu cấp cao rồi!
Cố Thanh Sơn quay đầu nhìn về phía Lãnh Thiên Tinh.
Lãnh Thiên Tinh vô cùng tinh nhạy, thấy hắn như vậy liền hiểu ra, hỏi: "Ba con không đủ?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Không đủ."
"Còn thiếu mấy con nữa?"
"Hai con."
Lãnh Thiên Tinh liền đi ra ngoài, gọi hai tên tu sĩ lại, phân phó việc.
"Vẫn điều động mấy người lão luyện lần trước, mọi người sắp xếp rồi lại đi một lần nữa..." Giọng nói của hắn ta từ bên ngoài truyền tới.
Cố Thanh Sơn thở dài, không khỏi lại hâm mộ một phen. Đây chính là cái lợi của việc có người trong tay, bất kể chuyện gì chỉ cần nói một tiếng là sẽ có người đi làm, căn bản không cần tự mình ra tay.
Ban đầu khi Tam Thánh hỏi ý kiến hắn, hắn luôn biểu đạt ý nguyện muốn thống lĩnh một tiểu đội của riêng mình, cũng là vì điều này.
Một canh giờ sau, hai con yêu ma lại bị mười mấy tên tu sĩ Kim Đan dẫn về lần nữa. Cố Thanh Sơn vung lên trường kiếm, trực tiếp hoàn thành nhiệm vụ gọi là giải khóa kia.
[Ngài đã thực hiện xong năm lần thuấn sát tuyệt vời, mục tiêu đánh giết đều là kẻ địch có cảnh giới cao hơn mình.]
[Ngài đã tập hợp đủ năm lần thuấn sát lấy yếu thắng mạnh, vì vậy ngài sắp mở khóa được danh hiệu.]
[Để mở khóa danh hiệu cấp cao hiếm có này, ngài cần chi ra 100 điểm hồn lực.]
"Tôi thanh toán."
[Ngài đã tiêu 100 điểm hồn lực, đã giải khóa được kỹ năng danh hiệu này.]
[Hồn lực còn lại là: 80/40.]
[Danh hiệu: Vương Bài Thích Khách (danh hiệu thích khách sẽ được che lại).]
[Giải thích rõ hơn: Ngài chỉ dùng một chiêu là có thể giết chết đối thủ mạnh hơn mình.]
[Khi trang bị danh hiệu này, sẽ thu được kỹ năng đặc biệt là Thu Hoạch (cao cấp)]
[Thu Hoạch (cao cấp): Mỗi khi ngài dùng đòn thuấn sát với đối thủ, đòn đánh này sẽ khôi phục hoàn toàn linh lực ngài đã tiêu hao.]
Cố Thanh Sơn nhìn kỹ năng danh hiệu này, trong lòng khá vui vẻ. Tuy rằng đây không phải thần kỹ gì nhưng trong một trận chiến lớn cỡ này, thì nó còn hữu dụng hơn cả thần kỹ.
Tiếp theo, hắn nên toàn lực đột phá Kim Đan cảnh rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Cảm ơn, lần này huynh đã giúp ta rất nhiều." Hắn vỗ vỗ bả vai Lãnh Thiên Tinh nói.
Lãnh Thiên Tinh khoát tay, nói: "Hai ta là huynh đệ, tính toán làm gì."
"Vậy ta đi trước."
"Không ở lại đây một thời gian sao?"
"Ừm, nhiệm vụ lần này khá gấp."
"Được rồi, ta tiễn huynh."
Lãnh Thiên Tinh tiễn hắn ra khỏi quân doanh, nhìn hắn lên ngựa rồi biến mắt vào trong sa mạc mênh mông.
Lãnh Thiên Tinh híp mắt, lẩm bẩm: "Lạ ghê, toàn bộ liên minh vẫn đang trong giai đoạn khám phá thế giới này. Quanh đây cũng được Thánh nhân tra xét rõ ràng không có quái vật lợi hại nào khác, vậy nhiệm vụ cấp bách ở đâu ra? Tiểu tử này vội vội vàng vàng như vậy, không biết lại giở trò quỷ gì." Hắn ta lắc đầu một cái, xoay người đi vào trong.
Đi một mình cũng có chỗ tốt của đi một mình, Cố Thanh Sơn hành trang gọn nhẹ xuất trận, đi thẳng suốt một đường. Rốt cuộc vào giữa trưa ngày hôm sau, hắn đã đến quân doanh của Định Viễn tướng quân Công Tôn Trí.
Đây là một quân doanh khá lớn, thậm chí có thể nói nó là một pháo đài quân sự.
Bức tường cao mấy chục mét vững chắc vây bên ngoài pháo đài, được bao phủ trong các vòng tròn trận pháp phòng ngự.
Các tu sĩ bảo vệ trận pháp đứng ở trên bức tường cao, cứ cách vài bước là có một người đứng gác, trông cực kỳ nghiêm túc và cảnh giác.
Cố Thanh Sơn hỏi vài tên tu sĩ, đều nhận được cùng một đáp án: Công Tôn Trí không có ở đây, nghe đâu là ra ngoài chấp hành một nhiệm vụ do một trong Tam Thánh dặn dò, còn chưa trở về.
Cố Thanh Sơn cảm thấy khá sốt ruột, trước đó hắn đã gửi bùa truyền tin đi để nói rõ ràng mọi chuyện, kết quả Côn Tôn Trí lại không có ở đây.
Tình hình bây giờ, thạt nhìn thì không có gì khác lạ, yêu ma ở vùng này cũng không mạnh lắm, nhưng Bách Hoa tiên tử chắc chắn sẽ không nói ngoa để đe dọa đồ đệ của mình. Nhất định có mối nguy hiểm rất lớn đang tồn tại, chỉ là chưa bộc phát ra mà thôi.
Bây giờ, hắn phải sớm đạt đến Kim Đan cảnh, như vậy mới có sức mạnh lớn hơn.
Chỉ tiếc rằng muốn vượt qua cảnh giới lớn là chuyện cực kỳ hung hiểm, đám yêu ma lúc nào cũng có thể đến tập kích và còn có rất nhiều thứ không rõ tồn tại trong hư không; bọn chúng nào muốn đoạt xác, muốn ăn hồn phách, muốn ăn huyết nhục, thậm chí thuần túy chỉ là muốn quấy rối... Đủ các loại tồn tại đều muốn nắm lấy thời khắc tu sĩ yếu ớt nhất này.
Vì thế, nhất định phải có người bảo vệ.
Thật không may, lúc còn ở thế giới tu hành thì thương thế của hắn vẫn chưa lành, hơn nữa trong người cũng không có hồn lực. Bây giờ, đi tới thế giới Thần Võ, hắn quả thật đã có hồn lực rồi, nhưng Công Tôn Trí lại không có ở đó, mà sư tôn cũng bặt vô âm tín, không liên lạc được.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro